Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 259: Hệ thống trói chặt hai vị mỹ nữ (length: 7667)

Trần Phàm gật đầu, lộ ra ý cười khen ngợi nói: "Phương quản lý vất vả rồi."
Trần Phàm cũng không hề báo trước với Phương Chí Hào, thuộc về kiểu đột ngột đến đây, thấy Phương Chí Hào cẩn trọng tự mình bảo vệ biệt thự của cha mẹ, trong lòng đối với sự nghiêm túc của Phương Chí Hào hết sức hài lòng.
Phương Chí Hào nghiêm nghị nói: "Trần đổng quá khen, đây là chức trách của ta."
Trần Phàm cười cười, dẫn theo Ôn Như Ngọc rồi đi vào trong biệt thự.
Trong biệt thự, mọi người nghe được tiếng động từ ngoài cửa truyền đến, đều hiếu kỳ quay đầu nhìn lại.
Hạ Mộng Vũ tò mò hỏi: "Trần thúc thúc, người tới là ai vậy ạ?"
Trần Kiến Vĩ lộ ra một tia nụ cười thân thiết nói: "Hắn là con trai ta, Trần Phàm."
Trâu Tiểu Thiến lộ ra một tia kinh ngạc: "Hắn cũng là con trai của ngài, oa, nhìn có chút đẹp trai đó."
Hạ Mộng Vũ cùng Trâu Tiểu Thiến đều lộ vẻ tò mò nhìn Trần Phàm.
Bởi vì giá trị mị lực của Trần Phàm đã là 101, trong mắt các nữ sinh rất có thiện cảm, Hạ Mộng Vũ cùng Trâu Tiểu Thiến đều cảm thấy Trần Phàm có một loại phẩm chất đặc biệt thu hút người khác, trẻ tuổi mà tràn đầy sức sống.
【 đinh, hệ thống cảm giác được có mục tiêu chú ý đến ký chủ, trói buộc mục tiêu mới 】 【 Tên: Hạ Mộng Vũ 】 【 Tuổi tác: 23 tuổi 】 【 Nhan sắc: 92 】 【 Ba vòng: 92D, 54, 87 】 【 Chiều cao: 166 】 【 Nghề nghiệp: Bác sĩ nội trú 】 【 Độ hảo cảm: -1 】 【 Độ thuần khiết: 100 】 【 Giá trị sức khỏe: Khỏe mạnh, không mắc các bệnh phụ khoa 】 【 Thiên phú: Chụp ảnh (màu lam hi hữu) xoa bóp (màu tím hi hữu) 】 【 Tên: Trâu Tiểu Thiến 】 【 Tuổi tác: 21 tuổi 】 【 Nhan sắc: 89 】 【 Ba vòng: 89D, 52, 87 】 【 Chiều cao: 161 】 【 Nghề nghiệp: Y tá 】 【 Độ hảo cảm: -1 】 【 Độ thuần khiết: 100 】 【 Giá trị sức khỏe: Khỏe mạnh, không mắc các bệnh phụ khoa 】 【 Thiên phú: Trồng trọt (màu lam hi hữu) Lịch sử (màu lam hi hữu) 】 Vừa mới bước vào biệt thự đã trói buộc hai nữ sinh, khiến Trần Phàm hơi kinh ngạc.
Trần Phàm tập trung nhìn vào, liền thấy Hạ Mộng Vũ và Trâu Tiểu Thiến.
Trong đó Hạ Mộng Vũ vô cùng xinh đẹp, nàng mặc áo khoác blouse trắng của bác sĩ, nhưng vẫn không che giấu được vóc dáng ưu tú, vòng 1 vô cùng đầy đặn cao vút, eo nhỏ nhắn thon thả, toàn thân cho người ta cảm giác cao gầy mảnh mai, thân dưới mặc quần bó sát màu đen, phác họa ra đường cong khỏe khoắn, đôi giày cao gót màu đen dưới chân càng khiến nàng thêm uyển chuyển yêu kiều.
Hạ Mộng Vũ có khuôn mặt trắng nõn, làn da mịn màng tinh tế, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa ánh nhìn quyến rũ khó tả, khiến đàn ông nhìn một cái cũng cảm thấy mê mẩn. Tổng thể là một mỹ nữ rất hấp dẫn, cho người ta cảm giác của một ngự tỷ, có chút giống với Tiếu Mạn Nhã.
Trâu Tiểu Thiến lại mang phong cách thanh xuân sức sống, vô cùng trẻ trung nhí nhảnh, khuôn mặt vô cùng thanh tú, mắt to chớp chớp, dường như đối với cái gì cũng vô cùng tò mò. Vóc người của nàng tuy không bằng Hạ Mộng Vũ đầy đặn thướt tha, nhưng cũng có một kiểu đáng yêu y như chim non nép vào lòng người.
Tuy rằng vừa vào đã trói buộc hai nữ sinh, khiến Trần Phàm cảm thấy vui mừng, nhưng Trần Phàm nghi ngờ, tại sao độ hảo cảm của hai mỹ nữ đều là -1?
Thấy Trần Phàm tiến đến, Từ Xuân Linh lập tức tươi cười ân cần nói: "Tiểu Phàm, con đến rồi à, vị này là?"
Từ Xuân Linh nhìn Ôn Như Ngọc bên cạnh Trần Phàm, có chút hiếu kỳ.
Trần Phàm giới thiệu: "Đây là Ôn Như Ngọc, là đồng nghiệp của con."
Ôn Như Ngọc cười ngọt ngào nói: "A di khỏe, chú khỏe, con với Trần Phàm là đồng nghiệp trong công ty ạ."
Ôn Như Ngọc nói, lại không khỏi có chút đỏ mặt, hôm qua nàng mới vì Trần Phàm làm cái chuyện thân mật như vậy, hôm nay đã gặp cha mẹ Trần Phàm, khiến nàng có chút cảm giác chột dạ.
Từ Xuân Linh cũng giới thiệu với Trần Phàm: "Hai vị này là người nhà của bác sĩ cho ba con, ở bệnh viện Cẩm Chướng, hôm nay đến kiểm tra cho ba con."
Trần Phàm mỉm cười chào hỏi Hạ Mộng Vũ cùng Trâu Tiểu Thiến: "Chào bác sĩ Hạ, chào y tá Trâu. Các cô là người của bệnh viện Cẩm Chướng ạ?"
Trần Phàm chợt nhớ ra, hệ thống từng khen thưởng một cơ sở kinh doanh y tế, cũng chính là bệnh viện Cẩm Chướng. Chỉ có điều hắn chưa có thời gian đến xem xét.
Tại Hàng Thành, bệnh viện Cẩm Chướng cũng là một bệnh viện tư nhân khá lớn.
"Đúng vậy, chúng tôi là người của bệnh viện Cẩm Chướng."
Hạ Mộng Vũ và Trâu Tiểu Thiến cũng chào hỏi Trần Phàm, chỉ là với thân phận bác sĩ nội trú và y tá, các cô chỉ biết viện trưởng chứ không biết đại lão bản.
Cho nên, các cô cũng không biết, Trần Phàm trước mắt chính là chủ tịch hội đồng quản trị của bệnh viện Cẩm Chướng.
Trong đôi mắt đẹp của Hạ Mộng Vũ mang theo một chút oán trách, trực tiếp nói ra: "Trần tiên sinh, tôi không thể không phê bình anh, anh biết hôm nay chúng tôi muốn đến kiểm tra cho Trần thúc thúc, vậy mà anh lại cho Trần thúc thúc ăn sáng, làm cho rất nhiều kiểm tra của chúng tôi không thể thực hiện."
Trần Phàm đã hiểu vì sao độ hảo cảm của Hạ Mộng Vũ và Trâu Tiểu Thiến đều là -1, thì ra là vì lý do này.
Trần Phàm cười nhạt nói: "Không sao, hôm nay tôi đến là để chữa chân cho ba tôi."
Trong đôi mắt đẹp của Hạ Mộng Vũ lộ ra một chút nghi hoặc hỏi: "Trần tiên sinh, anh định dùng phương pháp gì để chữa trị?"
Triệu Vệ Quốc bên cạnh cũng không nhịn được hỏi: "Đúng vậy, Tiểu Phàm, có phải con mua được thuốc cổ truyền của lang băm nào không?"
Vẻ lo lắng đều hiện lên trên mặt mọi người ở đây, bọn họ sợ Trần Phàm không biết lấy được phương thuốc cổ truyền từ đâu, nếu như làm bệnh tình của Trần Kiến Vĩ thêm nặng thì sẽ không tốt.
Trên mặt Trần Phàm lại mang theo nụ cười tự tin nói: "Mọi người yên tâm đi, tôi sẽ dùng phương pháp châm cứu, nhất định sẽ thành công."
Trong lòng Trần Phàm vô cùng tự tin, bởi vì những thiên phú mà hệ thống mở ra anh đã chứng thực rất nhiều lần, mỗi một loại thiên phú đều là trình độ đỉnh cao siêu cấp của toàn thế giới.
Chỉ có điều, sự kỳ diệu của hệ thống vượt quá sự hiểu biết của người bình thường, rất khó để người ta lập tức tin tưởng.
Triệu Vệ Quốc vẫn còn một mặt lo lắng nói: "Tiểu Trần à, ta cũng biết con rất hiếu thảo, nhưng chỉ sợ lòng tốt làm ra chuyện sai, nhỡ như bệnh tình của ba con thêm nặng thì..."
Hạ Mộng Vũ cùng Trâu Tiểu Thiến cũng lộ vẻ mặt lo lắng, các cô đã gặp quá nhiều người bệnh vì quá nóng lòng cầu chữa mà chữa không khỏi lại còn làm bệnh thêm nặng.
Lúc này, chợt nghe Trần Kiến Vĩ mở miệng nói: "Không sao, cứ để Tiểu Phàm thử xem sao."
Lời nói của Trần Kiến Vĩ khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, người khác đều đang lo lắng bệnh tình của ông, vậy mà ông lại nguyện ý thử phương pháp của Trần Phàm.
Triệu Vệ Quốc kinh ngạc nói: "Lão Trần, ông đừng quá chiều con trai như thế, nhỡ có thất bại làm tổn thương đến thân thể của ông thì sao?"
Trần Kiến Vĩ cười ha ha nói: "Lão Triệu, không có gì to tát, ta tin Tiểu Phàm."
Nghe được lời của phụ thân Trần Kiến Vĩ, Trần Phàm cũng không nhịn được mà cảm động, khi người khác vẫn đang hoài nghi, cha lại là người đầu tiên dang tay ra với anh.
Khi Trần Kiến Vĩ đã đồng ý để Trần Phàm chữa trị, Hạ Mộng Vũ và Trâu Tiểu Thiến cũng hiểu, nói gì thêm cũng vô ích.
Hạ Mộng Vũ và Trâu Tiểu Thiến không khỏi liếc nhìn nhau, đều âm thầm lắc đầu.
Các cô là những người tốt nghiệp từ trường y khoa chính quy, trải qua quá trình học tập hệ thống, biết rằng chứng liệt hai chân của Trần Kiến Vĩ là do dây thần kinh vận động bị tổn thương, điều này trên y học là không thể đảo ngược.
Cho nên, các cô đều vô cùng xác định, Trần Phàm tuyệt đối không chữa khỏi cho Trần Kiến Vĩ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận