Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 350: Ngươi miệng thật ngọt (length: 3778)

Trần Phàm cùng Liễu Tư Uyển vượt qua vui sướng ban đêm, hai người đều rất vui vẻ, hiện tại đến lúc chia tay, trong xe lập tức trầm mặc.
Hai người giống như đều không muốn nói ra hai chữ gặp lại, lần này hẹn hò có một loại cảm giác vẫn chưa thỏa mãn.
Vừa nghĩ tới liền muốn phân biệt, còn có một loại cảm giác mất mát buồn vô cớ.
Trong xe an tĩnh một hồi, Liễu Tư Uyển đối Trần Phàm ngọt ngào cười nói: "Cám ơn ngươi, hôm nay ta rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên ta ngồi xe sang trọng như vậy đấy."
Trần Phàm cười nhạt nói: "Xe sang trọng xứng mỹ nữ a, ngươi đẹp như vậy, đương nhiên muốn xe sang trọng mới xứng với ngươi."
Nghe được Trần Phàm tán thưởng, Liễu Tư Uyển trong lòng thập phần vui vẻ, nét mặt tươi cười nở rộ nói: "Miệng của ngươi thật là ngọt nha."
Trần Phàm lại cười híp mắt nhìn lấy đôi mắt đẹp của Liễu Tư Uyển nói: "Ngươi lại không hưởng qua, làm sao biết ngọt không ngọt?"
Lời của Trần Phàm vừa ra, Liễu Tư Uyển ngây ngẩn cả người, qua vài giây đồng hồ sau mới phản ứng được ý tứ của Trần Phàm.
Đôi mắt đẹp của Liễu Tư Uyển lượn lờ một dòng xuân thủy, nhịn không được liếc nhìn môi của Trần Phàm một cái.
Liễu Tư Uyển đối Trần Phàm vốn là rất có hảo cảm, hôm nay Trần Phàm càng biểu hiện ra mị lực mê người, khiến nàng cũng có chút tâm động.
Trong xe bầu không khí lập tức mập mờ lên, hai người si ngốc nhìn đối phương.
Chẳng biết tại sao, Liễu Tư Uyển liếm một chút môi đỏ.
Động tác lơ đãng này phảng phất tại chờ mong cái gì, Trần Phàm đem Liễu Tư Uyển kéo qua, gặm trên môi nàng.
Liễu Tư Uyển không có tránh thoát, mà chính là thẹn thùng nhắm lại đôi mắt đẹp, đáp lại Trần Phàm...
Ánh sao màu bạc nhàn nhạt từ trên trời rải xuống, một chiếc Bugatti Veyron hào hoa lẳng lặng dừng lại trong bóng tối.
Một lát sau, Liễu Tư Uyển mới đỏ mặt từ trên xe bước xuống, đi lên lầu.
Liễu Tư Uyển chính mình giật nảy mình, không nghĩ tới vừa mới nàng thế mà không có cự tuyệt Trần Phàm hôn nàng.
"Ông trời ơi, tại sao lần đầu tiên hẹn hò với hộ hoa sứ giả lại hôn môi?" Liễu Tư Uyển tiến vào cửa nhà, gương mặt còn nóng lên, tim đập bịch bịch nhanh, nàng cảm thấy sợ hãi và thẹn thùng vì sự can đảm của mình.
Vừa rồi Liễu Tư Uyển không có cự tuyệt, chủ yếu là ngay lúc đó bầu không khí quá mập mờ, mà lại Trần Phàm đối với nàng cũng rất có sức hấp dẫn, để Liễu Tư Uyển không tự chủ được muốn tìm hiểu thêm về Trần Phàm, huống chi khí tức trên thân Trần Phàm cũng khiến Liễu Tư Uyển có cảm giác mê muội.
Trong đôi mắt đẹp của Liễu Tư Uyển dần hiện lên vẻ hồi ức, nàng hồi tưởng lại chuyện vừa rồi mình cùng Trần Phàm thân vẫn, cảm giác dường như có chút không tệ đấy.
Liễu Tư Uyển nhớ lại, khóe miệng không tự chủ được lộ ra một nụ cười.
Ngay lúc Liễu Tư Uyển đang hồi tưởng thì điện thoại di động của nàng vang lên, cầm lên xem, là Trần Phàm gửi tin nhắn cho nàng:
"Nghĩ Uyển, vừa mới nếm thử có tư vị như thế nào? Môi ta có ngọt không?"
Liễu Tư Uyển xem xong, khuôn mặt chợt đỏ lên, Trần Phàm gia hỏa này, thế mà lại gửi loại tin nhắn khiến nàng xấu hổ này.
Liễu Tư Uyển thẹn thùng trả lời: "Ghét, ngươi thật xấu, còn muốn hỏi người ta."
Trần Phàm cười hắc hắc, tiếp tục hồi phục: "Thế nào, chưa nếm rõ sao? Lần sau tiếp tục nhé?"
Liễu Tư Uyển bĩu cái miệng nhỏ nhắn mềm mại hừ một tiếng, nàng tự nhiên không có ý nói lần sau tiếp tục, nhưng trong lòng nàng cũng không muốn cự tuyệt, nàng nghĩ nghĩ rồi mới trả lời: "Xem tình hình."
Trong chiếc Bugatti Veyron, Trần Phàm khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ, cất điện thoại vào túi, lái xe rời đi.
Trần Phàm vừa lái xe, vừa thỏa mãn liếm môi một cái, dư vị lại sự tuyệt diệu vừa rồi, hắn mơ hồ vẫn có thể ngửi thấy hương thơm mê người của Liễu Tư Uyển...
Bạn cần đăng nhập để bình luận