Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 34: Ngươi cuối cùng đã tới (length: 7743)

Trần Phàm không muốn trước mặt những nữ nhân này khoe khoang, sau đó cười nhạt lắc đầu nói: "Ta không nói a, không thấy được."
Trầm Hồng cùng Lý Lệ đều lộ ra vẻ thất vọng, các nàng còn tưởng rằng Trần Phàm là vừa đi lên, có khả năng thấy được người mở Rolls-Royce.
Ôn Như Ngọc nghĩ đến Tiếu Mạn Nhã còn đang chờ Trần Phàm, vội vàng mang theo Trần Phàm tiếp tục hướng văn phòng của Tiếu Mạn Nhã đi đến.
Lúc đi ngang qua một khu làm việc lớn, một người mặc tây phục cao cấp, thắt cà vạt, đeo kính đen, đeo khuyên tai, chòm râu tỉ mỉ, cách ăn mặc sành điệu khoảng ba mươi tuổi, mang theo mấy người thuộc hạ, cũng đang đi ra.
Nhìn đến người đàn ông ăn mặc sành điệu kia, Ôn Như Ngọc có chút khẩn trương nói: "Cao tổng giám."
Cao tổng giám này cũng là Cao Diệu Khôn, là người chế tác trò chơi Thương Lan đại lục.
Thương Lan đại lục cùng màu trắng thần thoại, là sản phẩm mà công ty Ưu Tái sau đó phải đẩy ra mạnh mẽ.
Mà Cao Diệu Khôn cùng Tiếu Mạn Nhã, theo thứ tự là hai người chế tác trò chơi át chủ bài của Ưu Tái.
Cho nên Cao Diệu Khôn cùng Tiếu Mạn Nhã là có quan hệ cạnh tranh.
Cao Diệu Khôn nhìn đến Ôn Như Ngọc dẫn theo Trần Phàm, liền lộ ra giọng điệu khinh miệt giễu cợt nói: "Ôn trợ lý a, người này là ai, chưa thấy bao giờ?"
Ôn Như Ngọc đành phải giới thiệu nói: "Vị này là họa sư Trần Phàm, là mỹ thuật sư mới mà phó tổng Tiếu mời tới."
Cao Diệu Khôn ngẩn người, tháo kính râm xuống, có chút hiếu kỳ quan sát Trần Phàm.
Nhìn đến Trần Phàm ăn mặc có chút keo kiệt, Cao Diệu Khôn mặt liền biến thành khinh miệt nói: "Sao, ngươi chính là mỹ thuật sư mà phó tổng Tiếu tìm nửa năm trời mới được?"
Trần Phàm cũng có chút bó tay rồi, hôm qua sau khi hệ thống thức tỉnh, sự tình tương đối bận rộn, cho nên chưa kịp đi mua một bộ quần áo, hiện tại còn đang mặc chiếc áo sơ mi kẻ caro cùng quần bò trước kia, đứng trước mặt Cao tổng giám ăn mặc sành điệu tiền vệ này, đích thực là có vẻ rất keo kiệt.
Xem ra cần phải tìm thời gian đi mua một bộ quần áo tươm tất.
Trần Phàm thầm nghĩ, trên mặt không hề lộ vẻ gì, gật đầu nói: "Chính là ta."
Cao Diệu Khôn trêu tức hỏi: "Xin hỏi ngươi là họa sư cấp mấy a?"
Mặc dù thiên phú hội họa đã đạt cấp năm, nhưng Trần Phàm còn chưa đi thi chứng nhận cấp bậc họa sư, cho nên theo thân phận mà nói, vẫn là họa sư cấp một.
Trần Phàm cũng lơ đãng nói: "Họa sư cấp một."
Lời của Trần Phàm vừa ra, Cao Diệu Khôn liền lộ ra vẻ mặt chế giễu khoa trương: "Cái gì?! Họa sư cấp một? Ha ha, Tiếu phó tổng là lấy ngựa chết làm ngựa sống sao? Thế mà tìm một họa sư cấp một đến làm mỹ thuật sư trò chơi mới?"
Sau lưng Cao Diệu Khôn, là đám thuộc hạ của hắn, lúc này cũng cười vang.
"Cười chết mất, Tiếu Mạn Nhã không phải là vì tìm mỹ thuật sư lý tưởng, thậm chí không tiếc kéo dài tiến độ nửa năm sao? Sao lại tìm một họa sư rác rưởi đến vậy!"
"Đúng vậy a, ta còn tưởng rằng Tiếu phó tổng muốn tìm một nghệ thuật gia kỳ cựu đến làm mỹ thuật sư cơ, không ngờ lại tìm một tên phế vật cấp một a."
"Ha ha, cứ chờ mà xem trò cười của phó tổng Tiếu đi! Chờ khi trò chơi Thương Lan đại lục của chúng ta ra mắt, chỉ sợ Tiếu phó tổng đến mặt cũng không có chỗ nào để giấu."
Nghe đến những thanh âm trào phúng này, Ôn Như Ngọc có chút tức giận nói: "Cao tổng giám, mời các người đừng giễu cợt người của phòng làm việc chúng tôi."
Ôn Như Ngọc tức đến đỏ mặt, Cao Diệu Khôn này luôn xem thường lý niệm chế tác của Tiếu Mạn Nhã, luôn muốn so cao thấp với Tiếu Mạn Nhã.
Trần Phàm đã thấy nhiều loại trường hợp này, thản nhiên nói: "Xem ra phòng làm việc của các người cũng chỉ đến thế thôi."
Lời của Trần Phàm làm Cao Diệu Khôn cùng bọn thuộc hạ hơi kinh ngạc, đối diện với sự giễu cợt của bọn hắn, không ngờ Trần Phàm không hề có một chút gì phải biểu hiện co rúm và đỏ mặt, ngược lại mặt mày thản nhiên như gió thoảng mây trôi.
Cao Diệu Khôn cười lạnh nói: "Da mặt thằng nhãi này đúng là dày."
Bọn thuộc hạ lập tức cười phá lên giễu cợt theo.
Đúng lúc này, một nhân viên mặt mày hớn hở đi đến, kích động nói: "Cao tổng giám các người biết không? Hôm nay ở bãi đỗ xe của công ty chúng ta có một chiếc Rolls-Royce Phantom đỗ đấy!"
Cao Diệu Khôn và đám thuộc hạ nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Cái gì? Rolls-Royce Phantom?!"
"Sao có thể? Công ty chúng ta có ai lái Rolls-Royce đâu."
"Đúng vậy a, thì ngay cả Đinh lão tổng, đi cũng chỉ là Rolls-Royce Wraith thôi a."
Cao Diệu Khôn tò mò nói: "Đi xem thử đi."
Cao Diệu Khôn dẫn theo đám thuộc hạ, liền chen chúc đến bên cửa sổ, nghển cổ lên, nhìn chiếc Rolls-Royce trong bãi đỗ xe.
"Ta dựa vào, đúng là Rolls-Royce a, đẹp quá."
"Trước đây chưa bao giờ thấy, chắc chắn là hôm nay mới xuất hiện."
"Đúng vậy a, rốt cuộc là ai lái, lợi hại thật."
Cao Diệu Khôn nhìn chiếc Rolls-Royce Phantom khí phái hào hoa, ánh mắt cũng trở nên hừng hực ghen tị. Đối với chủ nhân thần bí của chiếc Rolls-Royce Phantom này, cũng sinh ra sự hiếu kỳ lớn.
Một bên khác, Ôn Như Ngọc dẫn theo Trần Phàm, tiếp tục hướng văn phòng Tiếu Mạn Nhã đi đến.
Ôn Như Ngọc nghi hoặc hỏi: "Họa sư Trần, ngươi thật sự chỉ là họa sư cấp một sao?"
Trần Phàm thản nhiên gật đầu: "Đúng vậy."
Trong lòng Ôn Như Ngọc càng không có lòng tin, không ngờ người mà phòng làm việc cô gửi gắm kỳ vọng, mong chờ tha thiết đến cứu vãn, vậy mà chỉ là một họa sư cấp một khoảng 24 tuổi.
Ôn Như Ngọc có chút thất vọng.
【 đinh 】 【 giá trị ngưỡng mộ của Ôn Như Ngọc giảm xuống: -5 】 【 giá trị ngưỡng mộ của Ôn Như Ngọc: -5 】 Trần Phàm có chút câm nín, không ngờ giá trị ngưỡng mộ mục tiêu lại còn có thể âm.
Bất quá Trần Phàm cũng không mấy để ý, dù sao có hệ thống, muốn xoát trở về cũng không khó.
Rất nhanh, Ôn Như Ngọc dẫn Trần Phàm vào một văn phòng trang trí ấm áp, đơn giản trang nhã.
Trần Phàm liếc mắt liền thấy Tiếu Mạn Nhã dáng người uyển chuyển, đang ngồi trước chiếc bàn làm việc gỗ mun cao cấp màu hổ phách, chăm chú xem một bản hợp đồng.
Tiếu Mạn Nhã hôm nay mặc áo khoác đen cao cấp, bên trong là chiếc áo sơ mi Thiên Ti lai đua màu xanh nhạt, vòng một đầy đặn như muốn làm nứt áo, kiêu ngạo đứng thẳng những đường cong lộng lẫy, khiến tất cả nam nhân đều không nhịn được muốn vụng trộm thưởng thức.
Dưới thân nàng mặc váy bó mông ôm, tôn lên vòng eo mông quyến rũ đến hoàn mỹ, bên dưới váy là đôi chân dài thẳng tắp nuột nà, dưới chân đi đôi giày cao gót màu trắng Hennessy mang đậm chất phụ nữ, tỏa ra hơi thở mê người.
Quả không hổ là cực phẩm mỹ nhân có nhan trị cao nhất trong hệ thống, Trần Phàm nhìn mà cảm giác tâm say thần mê.
Trần Phàm không nhịn được xem bảng thông tin cá nhân của Tiếu Mạn Nhã.
【 Tên: Tiếu Mạn Nhã 】 【 Tuổi tác: 25 tuổi 】 【 Nhan trị: 93 】 【 Ba vòng: 92D, 54, 87 】 【 Độ thuần khiết: 100 (thuần khiết tự nhiên không ô nhiễm) 】 【 Giá trị ngưỡng mộ: 14 】 【 Thiên phú: Biên kịch (độ hiếm màu xanh), châm cứu đông y (huyền thoại màu vàng kim), thiết kế (độ hiếm màu lam), Golf (độ hiếm màu tím), sáng tác nghệ thuật (độ hiếm màu tím) 】 Nhìn thấy giá trị ngưỡng mộ chỉ có 14 điểm, Trần Phàm hận không thể lập tức xoát lên đến 90, để mở ra mối quan hệ thân mật.
Ôn Như Ngọc cung kính nói: "Tiếu phó tổng, họa sư Trần đến rồi."
Nhìn đến Trần Phàm, trên mặt xinh đẹp của Tiếu Mạn Nhã nở nụ cười, đứng dậy đưa bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn ra với Trần Phàm, nói: "Trần Phàm, rốt cuộc ngươi cũng đến rồi."
Trần Phàm cũng cười nhạt bắt tay với Tiếu Mạn Nhã, trong lúc bắt tay nhất thời cảm thấy một xúc cảm mềm mại tinh tế tỉ mỉ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận