Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 58: Tư nhân chuyên chúc luật sư (length: 7708)

"Thiên phú luật sư cấp mười? !" Trần Phàm kinh hỉ vô cùng, hắn biết rõ, hệ thống thiên phú trong sách, chỉ cần là thiên phú cấp sáu cũng đã là mức độ đỉnh tiêm toàn cầu.
Thiên phú cấp mười luật sư đặc phái Liên Hợp Quốc, chẳng phải là hoàn toàn nghiền ép luật sư Hạ quốc.
Cứ như vậy, về sau gặp phải vấn đề về thương nghiệp cùng pháp luật, đều có thể để vị luật sư tư nhân này đi giải quyết.
Dù sao thiên phú luật sư cấp mười, tuyệt đối khiến Trần Phàm gối cao không lo.
【 đúng vậy, xin hỏi kí chủ có đồng ý tiêu hao 5 điểm điểm thiên phú hoàng kim, mở ra công năng luật sư chuyên thuộc tư nhân? 】 【là】 【không】 Trần Phàm lập tức lựa chọn 【là】.
【đinh, chúc mừng kí chủ, mở ra công năng luật sư chuyên thuộc tư nhân thành công, luật sư đặc phái Liên Hợp Quốc đã xuất phát bằng máy bay tư nhân, sẽ đến Hàng Thành vào sáng ngày mai】 【vị luật sư chuyên thuộc tư nhân này hoàn toàn do hệ thống sáng tạo, vĩnh viễn trung thành với kí chủ, mời kí chủ yên tâm giao các sự vụ pháp luật cho hắn xử lý. 】 Trần Phàm trong lòng càng thêm đại hỉ, vị luật sư đỉnh cấp này vĩnh viễn trung thành với kí chủ, quả thực là gối cao không lo về các vấn đề pháp luật.
Trần Phàm thấy Chu Ngọc Phỉ tâm tình sa sút, làm bộ tùy ý hỏi: "Ngọc Phỉ, có phải Vương gia lại tìm đến gây phiền phức cho ngươi rồi?"
Chu Ngọc Phỉ vốn không muốn làm phiền thêm Trần Phàm, nhưng nghe thấy giọng quan tâm của Trần Phàm, cuối cùng nàng không kìm được, đôi mắt trong nháy mắt ướt át: "Hôm nay cái tên lưu manh đó dẫn mẹ đến cửa hàng 4S Tuấn Trì, nói là muốn tìm luật sư."
Trần Phàm lòng tin tràn đầy nói: "Ngươi yên tâm, mặc kệ nàng tìm luật sư gì, ta đều có thể giúp ngươi."
Chu Ngọc Phỉ đôi mắt đẹp kinh ngạc nói: "Trần ca, chuyện này ngươi cũng có thể giúp ta sao?"
Trần Phàm cười nhạt một tiếng nói: "Ngày mai nếu như bọn họ dẫn luật sư đến, thì gọi điện thoại cho ta, ta sẽ dẫn người đến giải quyết."
Chu Ngọc Phỉ càng kinh ngạc hơn về Trần Phàm, nàng biết vấn đề tiền không làm khó được Trần Phàm, không ngờ rằng Trần Phàm trên phương diện pháp luật cũng vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này Trần Phàm, trong lòng nàng càng thêm thần bí.
Từ khi gặp Trần Phàm, vận mệnh của nàng giống như đều thay đổi, vô luận cửa ải khó khăn lớn đến đâu, Trần Phàm đều có thể mỉm cười giúp nàng giải quyết, mày cũng không nhíu một cái.
Chu Ngọc Phỉ trong đôi mắt đẹp tràn ngập cảm kích nói: "Trần ca, ta cũng không biết phải làm thế nào để cảm ơn ngươi."
Trần Phàm ánh mắt mỉm cười nhìn đôi mắt đẹp của Chu Ngọc Phỉ: "Ngươi muốn cảm ơn ta, có rất nhiều phương pháp..."
Nhìn ánh mắt mập mờ mà nóng rực của Trần Phàm, Chu Ngọc Phỉ hiểu ý Trần Phàm, mặt đỏ lên cười nói: "Trần ca, một lát nữa sẽ hảo hảo cảm ơn anh."
Chu Ngọc Phỉ giơ ly rượu đỏ lên, khẽ chạm vào ly của Trần Phàm sau đó uống một hơi cạn sạch, mặt nàng đỏ bừng, cái trạng thái xấu hổ mang e sợ đáng yêu vô cùng câu dẫn, khiến Trần Phàm đều thấy tâm viên ý mã.
Hai người hưởng thụ một bữa tối mỹ vị xong, Trần Phàm dẫn Chu Ngọc Phỉ lên xe Rolls-Royce, chuẩn bị thẳng đến khách sạn năm sao Garton.
Phòng tổng thống khách sạn năm sao Garton mua một tháng thì có thể dạ dạ sanh ca.
Trần Phàm đang định khởi động xe, Chu Ngọc Phỉ lại từ bên cạnh ôm lấy hắn.
Trần Phàm hiếu kỳ nói: "Ngọc Phỉ sao vậy?"
Khuôn mặt Chu Ngọc Phỉ ửng đỏ, hơi thở như lan bên tai Trần Phàm dịu dàng nói: "Trần ca, anh kéo màn che cửa sổ xe lại."
Trần Phàm hơi nghi hoặc hỏi: "Kéo màn che cửa sổ?"
Chu Ngọc Phỉ mặt đỏ bừng gật đầu: "Em đã nghĩ kỹ sẽ cảm ơn anh một lần."
Trần Phàm hiểu ý Chu Ngọc Phỉ, kích động nhấn một cái công tắc, màn che điện của chiếc Rolls-Royce Phantom xa hoa tự động đóng lại, từ bên ngoài hoàn toàn không thấy người bên trong đang làm gì.
Trần xe bầu trời sao Rolls-Royce như bầu trời sao lãng mạn, những ánh sáng bạc chiếu xuống, Chu Ngọc Phỉ...
...
Điện thoại di động của Trần Phàm đột nhiên vang lên.
Trần Phàm đưa tay cầm điện thoại lên xem, thì ra là Tiếu Mạn Nhã gửi tin nhắn.
Trần Phàm mở khóa điện thoại di động, liền thấy Tiếu Mạn Nhã gửi tin nhắn hỏi: "Trần Phàm, anh thích ăn gì vào bữa sáng? Em sợ ngày mai mang bữa sáng không hợp khẩu vị của anh."
Trần Phàm mỉm cười, nhớ đến việc Tiếu Mạn Nhã đã đáp ứng sẽ mang bữa sáng cho hắn.
Không ngờ rằng Tiếu Mạn Nhã lại ân cần như vậy, còn biết sớm hỏi hắn thích ăn bữa sáng gì.
Chỉ có điều, thời gian Tiếu Mạn Nhã nhắn tin thật sự không đúng lúc...
Trần Phàm nhắn tin trên điện thoại di động nói: "Em mua cho anh phở thịt tươi ở cửa hàng Nhất Phẩm Hương đi, rồi tiện thể mang thêm một chút thứ khác nữa là được."
Tiếu Mạn Nhã trả lời rất nhanh: "Được thôi, ngày mai em sẽ mang cho anh."
Trần Phàm mỉm cười đáp lại: "Mỹ nữ Tiếu mang bữa sáng chắc chắn sẽ rất ngon, anh rất mong chờ bữa sáng ngày mai nha."
Tiếu Mạn Nhã gửi cho Trần Phàm một biểu tượng vui vẻ, có vẻ như lời khen của Trần Phàm khiến cô rất vui.
Tiếu Mạn Nhã mỉm cười tự nhủ: "Không ngờ Trần Phàm này lại có tài ăn nói như vậy."
Nói chuyện phiếm với Trần Phàm khiến Tiếu Mạn Nhã cảm thấy một chút vui vẻ.
Tiếu Mạn Nhã còn muốn trò chuyện với Trần Phàm thêm vài câu, không ngờ rằng Trần Phàm lại không trả lời cô.
Điều này khiến Tiếu Mạn Nhã cảm thấy kỳ quái, những người đàn ông khác khi trò chuyện với cô, nhắn tin gọi là siêng năng, điện thoại di động kêu không ngừng, phiền đến nỗi cô chẳng muốn trả lời.
Không ngờ rằng Trần Phàm này mới trò chuyện hai câu, đã chủ động không trả lời tin nhắn.
"Kỳ lạ, không phải mình đã đồng ý hẹn hò với anh ta sao? Tại sao anh ta cứ không chính thức mời mình?" Tiếu Mạn Nhã suy nghĩ trong lòng, đôi mày hơi nhíu lại.
Điều này cũng là điều mà Tiếu Mạn Nhã có chút tò mò, vốn dĩ cô nghĩ rằng Trần Phàm vừa đến công ty ngày đầu tiên sẽ gửi lời mời hẹn, không ngờ đợi lâu như vậy cũng không thấy động tĩnh.
Tiếu Mạn Nhã muốn hỏi Trần Phàm một chút, nhưng lại không tiện hỏi thẳng.
Tiếu Mạn Nhã nghĩ đi nghĩ lại, quyết định trò chuyện với Trần Phàm về công việc, có cơ hội thì nói bóng gió, để Trần Phàm chủ động nói ra suy nghĩ của hắn.
Tiếu Mạn Nhã liền nhắn tin nói: "Trần Phàm, ngày mai bản thiết kế của em muốn như vậy, anh hãy trước..."
Tiếu Mạn Nhã gửi một đoạn dài những chi tiết công việc cho Trần Phàm.
Không ngờ Trần Phàm trả lời: "Mỹ nữ Tiếu, anh đang bận, chuyện làm ăn để ngày mai hẵng nói."
Tiếu Mạn Nhã nhìn điện thoại di động, đôi mắt đẹp long lanh đầy kinh ngạc.
"Đang bận" cái cớ này, Tiếu Mạn Nhã ngược lại hay dùng để trả lời những gã đàn ông dây dưa mình, không ngờ rằng bây giờ lại là Trần Phàm nói mình đang bận?
Đêm hôm khuya khoắt, thì có gì mà bận?
Tiếu Mạn Nhã cảm thấy một chút phiền muộn, ném điện thoại sang một bên, cũng không để ý tới Trần Phàm nữa.
Vừa mới ném điện thoại, nó đã lại vang lên, lại có tin nhắn gửi đến.
Khuôn mặt Tiếu Mạn Nhã lộ vẻ kinh hỉ, khóe miệng có chút đắc ý, thầm nghĩ trong lòng: "Hừ, tên Trần Phàm này còn nói là mình bận, chẳng phải là cũng muốn nhắn tin với mình sao?"
Tiếu Mạn Nhã với nụ cười như ý, bấm vào xem điện thoại, nụ cười trên mặt nhất thời ngây ngốc.
Tin nhắn gửi đến, là của tên quỷ sứ đáng ghét Giang Diệu Khôn.
Giang Diệu Khôn gửi một biểu tượng cười nịnh nọt nói: "Phó tổng xinh đẹp Tiếu, có thể trò chuyện một chút với tôi không?" Còn bổ sung thêm một biểu tượng chờ đợi.
Tiếu Mạn Nhã tức giận trả lời: "Tôi đi tắm đây."
Giang Diệu Khôn khóc không ra nước mắt gửi lại một biểu tượng tan nát cõi lòng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận