Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 89: Vì cái gì nói cho ngươi (length: 7948)

Nghỉ ngơi ở giữa bên trong, còn có mấy người đồng nghiệp đang trò chuyện.
Nghe được Giang Diệu Khôn, bộ phận nhân sự Lý Lệ kinh ngạc hỏi: "Giang tổng giám, ngươi có ý gì a? Trần tổng giám muốn đi quét dọn nhà vệ sinh nữ?"
Giang Diệu Khôn cùng Trần Phàm đổ ước là tại hội nghị cấp cao bên trong, cho nên rất nhiều nhân viên cũng không biết.
Giang Diệu Khôn rất muốn nhìn thấy bộ dạng mất mặt của Trần Phàm, muốn làm cho tất cả mọi người đều biết sự kiện này, sau đó trắng trợn tuyên truyền nói: "Ngươi không biết, trong hội nghị cấp cao thường kỳ, ta Giang Diệu Khôn cùng Trần Phàm đánh cược, ta Thương Lan đại lục cùng hắn Màu Đen Thần Thoại tại GEA trò chơi đại triển xếp hạng, người thua quét dọn nhà vệ sinh nữ của công ty ba tháng!"
Mấy người đồng nghiệp đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lý Lệ hiếu kỳ hướng Trần Phàm hỏi: "Trần tổng giám, chuyện này là thật? Ngươi thật cùng Giang tổng giám đánh cược rồi?"
Trần Phàm lạnh nhạt gật đầu, không quan trọng mà nói: "Giang tổng giám, chuyện mất mặt như vậy, nếu như ngươi muốn làm cho tất cả mọi người đều biết, ta cũng không quan trọng, bởi vì người thua nhất định là ngươi."
Nghe được Trần Phàm khẳng định, những đồng nghiệp khác đều một mặt chấn kinh.
Rất nhiều người đều biết tiến độ khai phát trò chơi Màu Trắng Thần Thoại bị chậm trễ nửa năm.
Vội vã đi tham gia đại triển trò chơi GEA sau ba tháng đã rất kinh người, thế mà còn muốn vượt qua Thương Lan đại lục của Giang Diệu Khôn trên bảng xếp hạng?
Phải biết, hiện giờ trên dưới công ty coi trọng nhất trò chơi mới cũng là Thương Lan đại lục.
Nghe nói hội đồng quản trị đã đem báo cáo tài chính sang năm toàn bộ đặt cược vào Thương Lan đại lục.
Ánh mắt Trần Phàm nhẹ nhõm, tùy ý liếc qua Giang Diệu Khôn, lại ẩn ẩn có một loại cảm giác, giống như trên đầu Giang Diệu Khôn có một vệt lục quang như có như không hiện lên.
Không thể không nói, có lúc vận thế của một người thật sự có thể từ bên ngoài nhìn ra được.
Trần Phàm cũng không biết, Giang Diệu Khôn cùng Lữ Hiểu Ny là quan hệ bạn bè trai gái.
Đương nhiên Trần Phàm cũng không quan tâm Lữ Hiểu Ny có bạn trai hay không, bởi vì là lần đầu tiên gặp phải Lữ Hiểu Ny, độ thuần khiết của nàng cũng không phải là đầy 100, điều này mang ý nghĩa Lữ Hiểu Ny không phải lần đầu.
Trong mắt Trần Phàm, hắn cùng Lữ Hiểu Ny chẳng qua là một lần ngươi tình ta nguyện diễm ngộ thôi.
Nếu như Trần Phàm biết, hắn một lần diễm ngộ, thế mà vô tâm cho Giang Diệu Khôn đội nón xanh, chỉ sợ cũng không nhịn được mà kinh ngạc hơn.
Lúc này Giang Diệu Khôn vẻ mặt đắc ý, ánh mắt mang theo miệt thị nhìn Trần Phàm nói: "Trần Phàm, ngươi nói cái gì cũng vô dụng, chỉ là ba tháng, trò chơi Màu Trắng Thần Thoại của các ngươi tuyệt đối không có khả năng bảo đảm chất lượng, nhà vệ sinh nữ của công ty không phải ngươi thì còn ai!"
Sau lưng Giang Diệu Khôn, cấp dưới tên Vương Tiểu Đản cũng phụ họa nói: "Không sai, đến lúc đó ta sẽ phát trực tiếp nội bộ trong công ty, nhìn Trần Phàm quét nhà cầu, ha ha!"
Trần Phàm cũng không muốn nhiều lời với Giang Diệu Khôn, đi đến máy pha cà phê rót cà phê, rồi vân đạm phong khinh bỏ đi.
Nhìn thấy bóng lưng nhẹ nhõm tùy ý của Trần Phàm, Giang Diệu Khôn không biết vì sao, luôn cảm thấy Trần Phàm này nhìn rất không vừa mắt, rất đáng ghét.
Giang Diệu Khôn nhìn bóng lưng Trần Phàm một cái, oán hận nói: "Hừ, chờ hắn quét nhà vệ sinh nữ, xem ta làm sao sỉ nhục hắn cho tốt."
Không chỉ có Giang Diệu Khôn, những đồng nghiệp khác cũng cảm thấy người thua xác suất lớn nhất định là Trần Phàm.
Lý Lệ tiếc nuối lắc đầu nói: "Ai, Trần Phàm này không biết trời cao đất rộng, lại dám cùng Giang tổng giám đánh cuộc kiểu này."
"Đúng vậy a, Trần Phàm này dù sao cũng là người mới, không biết làm game khó khăn như thế nào a. Năng lực chế tác game của Giang tổng giám, thế nhưng là trải qua mấy game bom tấn kiểm nghiệm rồi."
"Lý tưởng thì rất đầy đặn, hiện thực thì rất mong manh, kết quả sau ba tháng, sẽ cho hắn té một cú đau điếng."
Trần Phàm về đến văn phòng thì ánh mắt sững sờ, hắn bất ngờ phát hiện cửa phòng làm việc của Tiếu Mạn Nhã đóng kín.
"Tiếu Mạn Nhã hôm nay không đi làm?" Trần Phàm hơi nghi hoặc.
Trần Phàm nghĩ nghĩ, hướng văn phòng của Ôn Như Ngọc đi đến, hắn muốn hỏi xem vì sao Tiếu Mạn Nhã không đi làm.
Lúc này Ôn Như Ngọc đang cầm điện thoại di động, trên khuôn mặt xinh đẹp mơ hồ lộ ra một chút lo lắng.
Trong mấy khung chat của nàng, đều là thúc giục nàng tin tức về thị trường chứng khoán.
Một đám bạn thân, mấy bạn thân đang không ngừng thúc giục nàng:
[ Ôn Như Ngọc, cô tiết lộ một chút đi, hôm nay nên làm như thế nào mua cổ phiếu? ] Ôn Như Ngọc bực bội gõ chữ nói: [ Các người đừng nóng vội, chờ ta có cơ hội đi hỏi một cao nhân sẽ nói cho các người biết. ] [ Ôn Như Ngọc cô đừng keo kiệt vậy chứ, có tin tức nhất định phải chia sẻ cho bạn tốt chứ. ] [ Cô có được không vậy, không có tin tức thì đừng lãng phí thời gian của chúng tôi, chúng tôi đi làm kiếm tiền đây. ] Ôn Như Ngọc có chút khó xử, hôm nay Tiếu Mạn Nhã không có đến, cho nên nàng cũng không hỏi được diệu kế thị trường chứng khoán.
Mấy ngày trước, phương pháp thao tác thị trường chứng khoán đều là Trần Phàm nói cho Tiếu Mạn Nhã, Ôn Như Ngọc lại hỏi Tiếu Mạn Nhã mới biết.
Ôn Như Ngọc thích hưởng thụ sự hư vinh được người khác ngưỡng mộ trong nhóm, cho nên trong rất nhiều nhóm đều đăng ảnh chụp màn hình, khoe khoang phương pháp thao tác của mình.
Bây giờ lại có chút cảm giác lên núi thì dễ xuống núi thì khó.
Hiện tại mọi người đều đang thúc giục Ôn Như Ngọc, muốn hỏi phương pháp thao tác thị trường chứng khoán.
Ngay cả bộ phận nhân sự Trầm Hồng, cũng đang không ngừng nhắn tin hỏi Ôn Như Ngọc:
[ Tiểu Ôn à, hôm nay cô rốt cuộc có tin tức về thị trường chứng khoán không? ] Ôn Như Ngọc rất lo lắng, nếu như nàng không nói được, như vậy hình tượng mà nàng trước đó đã gây dựng sẽ sụp đổ.
Đột nhiên hai mắt nàng sáng lên, bởi vì Trần Phàm đang bưng một ly cà phê, đi vào văn phòng của nàng.
Trần Phàm lập tức hỏi: "Ôn trợ lý, hôm nay không thấy Tiếu phó tổng đến làm việc? Cô ấy đi làm gì rồi?"
Ôn Như Ngọc vội vàng nói: "Tiếu phó tổng hôm nay đi tuyển dụng, cô ấy nói lại muốn chiêu một ít chuyên gia xây dựng mô hình và âm nhạc, chuẩn bị đẩy nhanh tiến độ chế tác trò chơi."
Trần Phàm kinh ngạc nói: "Còn muốn nhận người? Chẳng phải tuần trước cô ấy mới chiêu một lần sao?"
Ôn Như Ngọc nói: "Cô ấy nói tốc độ xây dựng mô hình nhanh theo không kịp tốc độ sản xuất bản vẽ gốc của anh, đồng thời cô ấy cảm thấy mức độ xây dựng mô hình cũng không bằng bản vẽ gốc của anh, cho nên cô ấy quyết định tuyển thêm một ít người, làm mô hình thêm tinh xảo hơn một chút."
"Ra là vậy." Trần Phàm gật đầu, xem ra Tiếu Mạn Nhã đối với game cũng rất có lòng tin, nếu không cũng sẽ không điên cuồng chiêu binh mãi mã.
Trần Phàm uống một ngụm cà phê, quay người muốn rời khỏi văn phòng của Ôn Như Ngọc.
Ôn Như Ngọc chợt nói: "Trần Phàm chờ một chút."
Trần Phàm nghi ngờ quay đầu, liền thấy Ôn Như Ngọc có chút xấu hổ, ánh mắt lấp lánh hỏi: "Trần Phàm, anh có thể nói cho tôi biết phương pháp đi thị trường chứng khoán hôm nay không?"
"Cô muốn phương pháp đi thị trường chứng khoán?" Trần Phàm hỏi.
Ôn Như Ngọc gật đầu: "Đúng vậy, anh có thể nói cho tôi biết không?"
Trần Phàm ánh mắt như cười như không nhìn Ôn Như Ngọc hỏi: "Tại sao ta phải nói cho cô biết?"
Ôn Như Ngọc trừng Trần Phàm một cái nói: "Đồ keo kiệt, Tiếu phó tổng thì anh có thể nói cho, tôi thì lại không được?"
Ánh mắt Trần Phàm mỉm cười, rất hứng thú hỏi: "Tiếu phó tổng dùng bữa sáng làm cái giá để trao đổi với ta, cô dùng cái giá gì để trao đổi với ta?"
Ôn Như Ngọc sững sờ, nàng cũng không thể không thừa nhận lời Trần Phàm nói không sai...
Bạn cần đăng nhập để bình luận