Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Chương 414: Ngươi còn không biết xấu hổ nói?

Chương 414: Ngươi còn không biết xấu hổ nói? Lâm Viện Phỉ biết Peterson nói một điểm không sai, tập đoàn Cực Giới hiện tại bấp bênh, lòng tin của người tiêu dùng đối với xe điện vốn đã chưa vững chắc. Nếu như hệ thống điều khiển Roma của tập đoàn Cực Giới tuyên bố thất bại, vậy lòng tin người tiêu dùng sẽ càng thêm xuống đáy vực, tiếp theo đó là phản ứng dây chuyền sụt giảm doanh số. Lâm Viện Phỉ có chút khẩn trương nói: "Trần Phàm đệ đệ, có muốn suy nghĩ thêm một chút không, tạm thời đừng đuổi việc ông Peterson?" Thấy Lâm Viện Phỉ dao động, Peterson lộ nụ cười đắc ý, trêu tức nhìn Trần Phàm. Trần Phàm lại bình tĩnh nói: "Không cần suy tính, hôm nay Peterson nhất định phải cuốn gói rời đi. Chuyện nghiên cứu ta sẽ giải quyết." "Cậu giải quyết chuyện nghiên cứu phát triển? ! Ha ha, buồn cười quá!" Peterson dường như nghe được chuyện cười nực cười nhất, chỉ tay vào Trần Phàm, phình bụng cười lớn! Hiện tại trên thị trường xe điện, công nhận tiên tiến nhất về nghiên cứu phát triển, chính là tập đoàn Estates, so với tập đoàn địch và tập đoàn úy bằng. Ba tập đoàn lớn này gần như độc chiếm toàn bộ chuyên gia cao cấp để làm nghiên cứu phát triển, mỗi năm số tiền đầu tư vào nghiên cứu đều hơn mấy trăm tỷ! Các hãng xe khác muốn nói làm nghiên cứu phát triển trước mặt ba thế lực bá chủ này, quả thực là chuyện nực cười! Cho nên vừa nghe Trần Phàm muốn làm nghiên cứu, Peterson lập tức điên cuồng cười nhạo. Trần Phàm mặt khinh thường nói: "Có gì đáng cười, qua mấy ngày sẽ biết. Còn nữa, bây giờ ngươi đã không còn là người của tập đoàn xe hơi Cực Giới, lập tức cút ra khỏi đây." "Ngươi!" Peterson tức giận đến méo cả mũi, lại không làm gì được Trần Phàm, đến Hạ quốc lâu như vậy, có khi nào nhận loại uất ức này? Peterson lần đầu gặp phải người Hạ quốc địa vị không bằng, tiền tài không bằng, thậm chí võ lực cũng không bằng mình. Cuối cùng Peterson cũng đành phải xám xịt rời đi, trước khi đi nhịn không được nhe răng trợn mắt uy hiếp Trần Phàm và Lâm Viện Phỉ: "Chờ đó mà xem, dám đuổi việc ta, ta lập tức sẽ gia nhập tập đoàn Estates, không quá một tháng, sẽ khiến cho tập đoàn Cực Giới các người phá sản! Hừ!" Nghe thấy lời uy hiếp của Peterson, đôi mắt đẹp của Lâm Viện Phỉ hiện lên vẻ lo âu nói: "Trần Phàm đệ đệ, như vậy thật sự không có vấn đề sao? Chị sợ..." Trần Phàm cổ vũ cười nói: "Viện Phỉ tỷ cứ yên tâm, giao cho em." Lâm Viện Phỉ dù vẫn còn chút lo lắng, nhưng việc đã đến nước này, cũng chỉ đành phó mặc số phận, nhìn Trần Phàm khẽ gật đầu. ... Ra khỏi tổng bộ tập đoàn xe hơi Cực Giới, Trần Phàm lập tức lấy điện thoại ra, tìm số Liễu Tư Uyển. Trần Phàm có kế hoạch mau chóng xoát độ thiện cảm của Liễu Tư Uyển lên 50, thu thập thiên phú của nàng 【thiết kế xe điện】! Trần Phàm cũng rất nhớ vẻ đẹp của Liễu Tư Uyển, đặc biệt là vóc dáng 106F đầy đặn, quả thực là đóa hoa thơm cỏ lạ, tầm mắt thu trọn non sông. Lần trước hẹn hò với Liễu Tư Uyển còn chiếm được môi thơm của nàng, Trần Phàm càng thường xuyên nhung nhớ, nếu có thể tiến thêm một bước thì thật tốt. Bên trong văn phòng lớn của trường nghệ thuật Tinh Thần, Liễu Tư Uyển và mấy thầy giáo dạy nhạc cụ đang tán gẫu, Lý Văn Quyên, người từng có mâu thuẫn với Liễu Tư Uyển cũng ở đó. Lần trước Lý Văn Quyên và bạn trai du học sinh Tiền Huy bị Trần Phàm làm nhục ở nhà hàng tây, liền ngoan ngoãn được mấy ngày, không dám trêu vào Liễu Tư Uyển. Bạn trai cô ta là Tiền Huy sợ Lý Văn Quyên đòi chia tay, mấy ngày nay điên cuồng bù đắp, ngày nào cũng mời Lý Văn Quyên hẹn hò. Về phía Liễu Tư Uyển, Trần Phàm lại mấy ngày không liên lạc với cô, khiến Liễu Tư Uyển có chút kỳ lạ. Liễu Tư Uyển là một cô gái có phần truyền thống, không tiện thường xuyên gọi cho Trần Phàm, lần hẹn hò trước chính là cô chủ động mời Trần Phàm. Lý Văn Quyên thấy Liễu Tư Uyển bị lạnh nhạt, cho rằng Liễu Tư Uyển bị Trần Phàm đùa bỡn rồi bỏ. Cho nên ngoan ngoãn vài ngày lại bắt đầu châm chọc khiêu khích Liễu Tư Uyển. Lúc này, Lý Văn Quyên đang cầm điện thoại khoe khoang với thầy giáo dạy nhạc cụ trẻ tuổi: "Mau nhìn này, bạn trai tôi mua cho tôi vé khách quý xem Disney tối nay đó, nghe nói tối nay có biểu diễn lễ hội ánh sáng Tinh Mộng Disney, siêu sao Disney Vanessa đích thân sẽ hát đó nha! Thật mong chờ quá!" Mấy thầy giáo trẻ tuổi nghe xong, mắt đều lóe lên ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị. "Cái gì? Vanessa đích thân hát? !" Vanessa là một nữ ngôi sao quốc tế rất nổi tiếng, ở Hạ quốc cũng có rất nhiều fan. Vừa nghe đến tên Vanessa, mắt ai nấy đều sáng lên. "Nghe nói vé đắt lắm đó!""Ghen tị quá, còn là vé khách quý, thích thật! Nghe nói vé khách quý phải trên vạn mới mua được!""Lý Văn Quyên, cậu hạnh phúc quá, tớ cũng muốn đi xem.""Haizz, nhìn người ta có bạn trai mà xem, chịu chi quá!""Ai, cô gái nào cũng có giấc mơ công chúa, Lý Văn Quyên quá hạnh phúc, tối nay liền có thể giải mộng.""Đúng đó, Lý Văn Quyên, tối nay cậu chụp nhiều ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè nhé, cho tụi mình mở mang tầm mắt." Lý Văn Quyên vẻ mặt đắc ý gật đầu nói: "Không vấn đề, tối nay tớ chụp nhiều ảnh selfie, các cậu cho tớ like nhé." Nhìn Lý Văn Quyên biểu lộ dương dương tự đắc, trong mắt Liễu Tư Uyển cũng có một tia ngưỡng mộ và hiu quạnh, chủ đề Disney đều là lâu đài và công chúa, trong lòng Liễu Tư Uyển cũng có một giấc mộng công chúa. Lý Văn Quyên đắc ý quét mắt một vòng, liền thấy Liễu Tư Uyển có chút hiu quạnh. Khóe miệng Lý Văn Quyên càng ngạo nghễ nhếch lên, âm dương quái khí nói: "Liễu Tư Uyển, lần trước hộ hoa sứ giả của cô đâu rồi? Sao không mời cô đi xem lễ hội ánh sáng Tinh Mộng Disney?" Liễu Tư Uyển tủi thân mím môi nói: "Tôi cũng không biết nữa, có lẽ anh ấy bận." Thấy Liễu Tư Uyển vẻ mặt thất lạc, Lý Văn Quyên càng đắc ý nói: "Chắc là cái tên họ Trần chỉ thỉnh thoảng đi ra trang một lần thôi, rồi lại phải về khổ sở làm thêm mấy tháng ấy mà! Ha ha!" Nghe Lý Văn Quyên chế giễu Trần Phàm, Liễu Tư Uyển không vui: "Ghét quá, Lý Văn Quyên, không cho phép cô nói xấu người khác!" Đúng lúc này, chuông điện thoại của Liễu Tư Uyển vang lên. Liễu Tư Uyển nhìn tên người gọi đến, đôi mắt đẹp nhất thời sáng lên, vì vừa khéo là Trần Phàm gọi cho cô. Cảm giác mất mát của Liễu Tư Uyển vừa rồi nhất thời tan biến, trong lòng lập tức ngọt ngào: "Tốt quá rồi, hộ hoa sứ giả gọi cho mình." "Cái gì? ! Sao trùng hợp vậy? !" Trong lòng Lý Văn Quyên nhất thời có chút hồi hộp, cô ta biết, Liễu Tư Uyển lần trước cũng gọi Trần Phàm là hộ hoa sứ giả, cho nên chắc chắn là Trần Phàm rồi. Đúng là quá đúng dịp, vừa mới còn cười nhạo cái tên Trần Phàm kia, không ngờ mới nói được một chút thì người ta đã gọi đến ngay rồi. Liễu Tư Uyển cười tít mắt nghe điện thoại, dịu dàng hỏi: "Alo, Trần Phàm đó hả?" Nghe giọng nói nhẹ nhàng của Liễu Tư Uyển, Trần Phàm cũng nhịn không được có chút cảm giác tê dại, cả người thư thái, anh mỉm cười nói: "Đúng đó, có nhớ anh không?" Liễu Tư Uyển nhỏ giọng hừ một tiếng nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ nói, lâu như vậy không gọi điện thoại cho người ta, tôi còn tưởng là anh không muốn làm hộ hoa sứ giả của tôi nữa đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận