Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 274: Người xem chờ mong đến đỉnh điểm (length: 8033)

Tin tức bên dưới bình luận không ngừng điên cuồng đổi mới, tốc độ kia kinh khủng cũng cho thấy người xem chờ mong đối với trận đấu loại trực tiếp này đã đạt đến đỉnh điểm.
Chỉ bất quá đại đa số bình luận đều chú ý đến Khúc Hiểu Lôi, dù sao cũng là ngôi sao đang hot của tập đoàn Quang Nghệ ảnh thị, tài nguyên hùng hậu, hậu trường mạnh mẽ, không phải người bình thường có thể so sánh được.
Mà Hứa Tình Nhu chỉ là tân tinh do một công ty nhỏ đẩy ra, tuy màn biểu diễn đầu tiên rất kinh diễm, nhưng vẫn khiến người ta có chút không đủ tự tin.
Trần Phàm nhìn thoáng qua bình luận, tâm tình lại rất nhẹ nhàng, không hề bị những bình luận kia ảnh hưởng tâm trạng.
Trần Phàm cũng được thể nghiệm cảm giác làm đại lão hậu trường, hắn tiếp nhận khiêu chiến cũng chỉ là tùy tiện đưa ra quyết định, mà đã khiến vô số người xem bình thường bàn tán xôn xao, nghị luận ầm ĩ.
Trong lòng những người xem này, Hứa Tình Nhu là minh tinh vạn chúng chú mục, là thần tượng nữ thần, nhưng đối với Trần Phàm mà nói, chỉ cần Trần Phàm muốn, liền có thể khiến Hứa Tình Nhu ngoan ngoãn hầu hạ.
Cảm giác này, cũng khiến Trần Phàm cảm thấy một loại cảm giác thành tựu.
Trần Phàm vừa nghĩ đến sự điên cuồng tối hôm qua cùng Hứa Tình Nhu, nhịn không được lộ ra một tia ý cười thỏa mãn.
Trần Phàm cũng nghĩ tới điều gì, bèn phân phó với Ôn Như Ngọc: "Đúng rồi, sau khi tan làm ngươi liền đến biệt thự của Hứa Tình Nhu, thu dọn phòng ngủ của nàng đi."
Ôn Như Ngọc ngẩn người: "Cái gì? Lại muốn ta dọn dẹp phòng của Hứa Tình Nhu?"
Ôn Như Ngọc lúc này mới nhớ ra, Trần Phàm hôm qua cả đêm không về.
Trần Phàm cũng hết sức thản nhiên nói: "Tối qua ta ở chỗ Hứa Tình Nhu."
Trong đầu Ôn Như Ngọc lập tức hiện lên cảnh tượng phòng ngủ hỗn loạn lần trước của Hứa Tình Nhu, đặc biệt là ga giường, không chịu khó giặt thì căn bản không dùng được.
Ôn Như Ngọc không cần nghĩ cũng biết, đó là dấu vết để lại sau trận đại chiến điên cuồng cỡ nào.
Ôn Như Ngọc não bổ ra cảm giác hình ảnh Trần Phàm cùng Hứa Tình Nhu tối qua, khiến nàng lập tức đỏ mặt, nàng oán trách trừng mắt nhìn Trần Phàm một cái nói: "Đáng ghét, chủ nhân thật là xấu."
Trần Phàm không để ý, cười híp mắt hỏi: "Ta thật vô cùng xấu sao?"
Ôn Như Ngọc bĩu môi nhỏ nói: "Xấu lắm."
Trần Phàm giả bộ tùy ý duỗi lưng một cái: "Ai, vốn định phát cho người hầu một chút tiền tăng ca vất vả, xem ra người hầu không muốn a?"
Nghe được "tiền tăng ca vất vả" đôi mắt đẹp của Ôn Như Ngọc nhất thời phóng đại, lộ ra một tia kinh hỉ.
Con ngươi Ôn Như Ngọc đảo vòng, nàng rất muốn hỏi Trần Phàm chuẩn bị phát bao nhiêu, nhưng nghĩ đến thái độ vừa rồi của mình, cũng có chút không tiện hạ mặt mũi.
Trần Phàm cũng nhấc chén trà lên, khẽ nhấp một miếng, ánh mắt mỉm cười nhìn về phía Ôn Như Ngọc.
Ôn Như Ngọc cho Trần Phàm biểu diễn một pha trở mặt, chỉ thấy nàng đổi sang nụ cười hòa ái dễ gần, một bên xoa bóp vai cho Trần Phàm, một bên ôn nhu dịu dàng nói: "Hì hì, ta biết ngay chủ nhân sẽ không bạc đãi người ta mà, chủ nhân yên tâm, ta cam đoan khi Nhu muội muội về nhà sẽ thấy một phòng ngủ sạch sẽ ấm áp."
Trần Phàm cười híp mắt nhìn Ôn Như Ngọc hỏi: "Sao, chủ nhân vẫn còn xấu lắm sao?"
Ôn Như Ngọc nắm chặt nắm đấm trắng nhỏ nhắn, thề son sắt nói: "Ai dám nói chủ nhân xấu, ta sẽ cho hắn nếm thử nắm đấm nhỏ của Ôn Như Ngọc ta!"
Thái độ của Ôn Như Ngọc khiến Trần Phàm rất hài lòng, đồng thời cũng cảm thấy nàng thật đáng yêu.
Trần Phàm lạnh nhạt lấy điện thoại ra, vừa chuyển khoản cho Ôn Như Ngọc vừa nói: "Ta bây giờ sẽ phát cho ngươi tiền tăng ca vất vả, để lát nữa quên mất."
Trần Phàm trực tiếp chuyển cho Ôn Như Ngọc một ngàn vạn, trong đầu nhất thời vang lên nhắc nhở của hệ thống:
【Đinh, kiểm tra thấy ký chủ chi trả cho mục tiêu một ngàn vạn, thành công nhận được hoàn trả 2000 vạn】 Nghe thấy âm thanh hoàn trả của hệ thống, trong lòng Trần Phàm vô cùng thư sướng, số tiền này cũng được tiêu xài rất thoải mái.
Ôn Như Ngọc cũng nghe thấy điện thoại của mình vang lên tin nhắn: "Thưa quý khách, tài khoản của quý khách vừa nhận được một ngàn vạn nguyên."
Ôn Như Ngọc cảm thấy mình nghe nhầm, đôi mắt đẹp sáng ngời nghi ngờ chớp chớp: "Cái gì? Một ngàn vạn?"
Ôn Như Ngọc lấy điện thoại ra nhìn mấy lần, xác nhận mình không nhìn lầm, mới kinh ngạc nói: "Có phải ngươi ấn nhầm, ấn thêm mấy số không không?"
Trần Phàm một bộ dáng tùy ý, lạnh nhạt nói: "Không có ấn nhầm, chính xác là một ngàn vạn. Ngươi làm việc cho Trần Phàm ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi."
Ôn Như Ngọc đều kinh hãi, chỉ là dọn dẹp một căn phòng thôi mà, tiền vất vả mà đã cho một ngàn vạn?
Mỗi lần Trần Phàm ra tay, dường như đều có thể làm cho nàng kinh ngạc.
Ôn Như Ngọc tuy biết Trần Phàm rất có tiền, nhưng cũng không dám tưởng tượng Trần Phàm lại chịu chi vì nàng như vậy.
Lời nói của Trần Phàm cũng khiến Ôn Như Ngọc có chút cảm động, ở bên cạnh Trần Phàm lâu, Ôn Như Ngọc cũng biết Trần Phàm là một người đàn ông nói được làm được.
【Đinh】 【Chúc mừng ký chủ, nhận được hảo cảm của Ôn Như Ngọc: +5】 【Hảo cảm của Ôn Như Ngọc: 83】 【Nhận được thưởng ngẫu nhiên, điểm nhanh nhẹn 1 điểm, điểm mị lực 1 điểm】 Nhìn thấy hảo cảm của Ôn Như Ngọc cũng sắp đạt đến 100, sẽ thăng cấp thành độ trung thành, Trần Phàm trong lòng cũng hết sức mong đợi.
Bởi vì khi có độ trung thành rồi, giống như Hứa Tình Nhu vậy, bất luận Trần Phàm nói ra yêu cầu gì, Ôn Như Ngọc cũng sẽ không cự tuyệt.
Nghĩ đến đây Trần Phàm cũng có chút hưng phấn, ánh mắt cười híp mắt nhìn Ôn Như Ngọc, tưởng tượng ra cảnh có thể khiến Ôn Như Ngọc nghe lời sau khi thăng cấp độ trung thành.
Ôn Như Ngọc nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Trần Phàm, trong lòng không khỏi có chút thẹn thùng, ánh mắt của Trần Phàm khiến nàng nhớ tới biểu hiện của Trần Phàm khi bắt nàng luyện tập ăn trái cây.
Mặt Ôn Như Ngọc lập tức đỏ bừng lên: "Sao ngươi lại nhìn người ta như vậy? Có phải lại muốn làm chuyện xấu gì không?"
Trần Phàm cười hắc hắc nói: "Cái đó cũng không phải chuyện xấu, rõ ràng là chuyện rất tốt."
Thấy Trần Phàm không hề phủ nhận, mặt Ôn Như Ngọc càng đỏ hơn, hờn dỗi liếc Trần Phàm một cái: "Hừ, chủ nhân đúng là xấu."
Ôn Như Ngọc sợ Trần Phàm sẽ đưa ra yêu cầu gì khác thường ngay ở văn phòng, nàng vừa nhận của Trần Phàm một ngàn vạn, nếu Trần Phàm thật sự đưa ra yêu cầu, nàng cũng không tiện từ chối, nàng trong lòng có chút khẩn trương, bèn kiếm cớ rời đi.
Trần Phàm cũng không để ý, Ôn Như Ngọc vừa đi, Trần Phàm liền lấy giấy bút, bắt đầu viết một bài ca khúc mới cho Hứa Tình Nhu, chuẩn bị biểu diễn trong danh sách tiết mục tương lai đại minh tinh kỳ tiếp theo.
Vẽ vời trên giấy một giờ, Trần Phàm đã viết xong một bài hát mới.
Trần Phàm phối hợp lời bài hát, sau đó lại đặt tên cho ca khúc mới là "Bầu trời trong trẻo", cũng là single cá nhân của Hứa Tình Nhu.
Trần Phàm tự mình hát thử vài lần, không nhịn được lộ ra nụ cười hài lòng.
Quả nhiên là thiên phú cấp mười của hệ thống, ca khúc tùy tiện viết ra, tuyệt đối có thể khiến nhân tài chuyên nghiệp âm nhạc đều kinh hãi.
Dù sao trình độ của thiên phú cấp mười, là trình độ mà tất cả mọi người trên toàn tinh cầu không cách nào sánh bằng.
Ca khúc mới này cùng bài "Sau cơn mưa trời lại sáng" xuất sắc tuyệt luân, là sự tồn tại ở cấp bậc kinh điển truyền thế.
"Hệ thống này không chỉ tạo phúc cho riêng mình ta, mà thậm chí là tạo phúc cho toàn nhân loại." Trần Phàm không kìm được có chút cảm khái.
Nếu không phải Trần Phàm có được hệ thống, nhân loại vĩnh viễn cũng không được nghe những ca khúc ở cấp độ âm thanh tự nhiên này, viết ra những ca khúc hay như vậy, cũng xem như là Trần Phàm tạo phúc cho toàn nhân loại.
Ngay lúc này, điện thoại của Trần Phàm bỗng nhiên vang lên.
Trần Phàm xem xét, là quản lý Diệp Tư Viện của Khải Di giải trí gọi đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận