Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 86: Thái dương quá lớn (length: 7475)

Vương lão bản cũng tự mình hiểu lấy, biết không có cách nào cùng Trần Phàm so sánh, cũng chỉ đành xám xịt rời đi.
Hàn Kiều hướng Trần Phàm lộ ra nụ cười ngọt ngào nói: "Trần tiên sinh, chúng ta bây giờ cho ngài tổ chức một nghi thức chúc mừng nhé?"
Trần Phàm lại không có hứng thú gì, lắc đầu nói: "Nghi thức chúc mừng không cần, ta bây giờ muốn lập tức để phụ mẫu ta chuyển vào biệt thự, các ngươi có số điện thoại công ty dọn nhà không?"
Nghe được Trần Phàm mua biệt thự lại là cho phụ mẫu ở, Hàn Kiều cùng Lữ Hiểu Ny đối với hắn sinh ra một chút hảo cảm.
【 đinh 】 【 chúc mừng kí chủ, thu hoạch được độ thiện cảm của Lữ Hiểu Ny: +1 】 【 Độ hảo cảm của Lữ Hiểu Ny: 68 】 【 đinh 】 【 chúc mừng kí chủ, thu hoạch được độ thiện cảm của Hàn Kiều: +1 】 【 Độ hảo cảm của Hàn Kiều: 13 】 【 chúc mừng kí chủ thu hoạch được khen thưởng ẩn, một điểm lực lượng 】 Hàn Kiều liền vội vàng gật đầu nói: "Có, chúng tôi có phương thức liên lạc công ty dọn nhà tốt nhất, tôi lập tức liên hệ cho ngài."
Hàn Kiều hỏi địa chỉ nhà của Trần Phàm, liền đi qua một bên gọi điện thoại.
Lữ Hiểu Ny cười tiến lên, ôm thật chặt cổ Trần Phàm, ngay trên mặt hắn hôn một cái: "Trần Phàm cảm ơn anh."
Trần Phàm có chút tâm động, ở bên tai nàng thổi hơi, có chút mập mờ nói: "Muốn cảm tạ ta có rất nhiều phương pháp nha."
Lữ Hiểu Ny cảm thấy lỗ tai bị hơi nóng xâm nhập, cũng hiểu ý của Trần Phàm, trên mặt nàng hiện lên một vệt ánh chiều tà đỏ rung động lòng người, mị nhãn như tơ nhìn Trần Phàm một cái, phong tình vạn chủng cười nói: "Hừ, ngươi thật xấu."
Ánh mắt của Lữ Hiểu Ny rất đẹp, mơ màng, khiến Trần Phàm một trận tâm động, hận không thể ngay tại chỗ lập tức bắt nàng.
Lữ Hiểu Ny quay đầu, thấy Hàn Kiều nói chuyện điện thoại xong muốn trở về, liền liếc mắt Trần Phàm, hạ giọng nói: "Đừng để Hàn Kiều biết."
Lữ Hiểu Ny lập tức tách ra khỏi Trần Phàm.
Trần Phàm thì nói với Hàn Kiều: "Hàn tiểu thư hẹn gặp lại, tôi bây giờ liền đi đón phụ mẫu đến biệt thự."
Hàn Kiều hai tay cung kính chồng lên nhau ở trước eo, hành lễ nói: "Được rồi, Trần tiên sinh có bất kỳ cần gì, đều có thể gọi điện thoại riêng cho tôi."
Sau khi cáo biệt Hàn Kiều, Trần Phàm liền mang theo Lữ Hiểu Ny, ngồi vào trong xe Rolls-Royce.
Lữ Hiểu Ny cho rằng Trần Phàm muốn khởi động xe, không ngờ Trần Phàm nhấn một cái nút, màn che điện tử của Rolls-Royce liền chậm rãi đóng lại.
Đôi mắt đẹp của Lữ Hiểu Ny nghi hoặc chớp chớp nói: "Trần Phàm, anh đóng màn cửa làm gì?"
Trần Phàm kéo nàng qua hôn một cái nói: "Cô nói xem?"
Lữ Hiểu Ny hiểu ý của Trần Phàm, khuôn mặt đỏ lên nói: "Có kịp không, không phải anh muốn đi đón cha mẹ anh sao?"
Trần Phàm ngửi mùi thơm trên người nàng nói: "Chậm trễ một chút cũng không sao."
"Hừ, nôn nóng quỷ." Lữ Hiểu Ny phong tình vạn chủng cười trừng Trần Phàm một cái, nàng đang muốn cúi người xuống thì, bên ngoài xe bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa sổ xe, còn kèm theo giọng nghi hoặc của Hàn Kiều: "Trần Phàm, Hiểu Ny, tôi đi cùng các anh chứ, ban ngày đóng màn cửa sổ làm cái gì vậy?"
Trần Phàm và Lữ Hiểu Ny đều giật mình.
Hàn Kiều này đến thật là không đúng lúc!
Khuôn mặt Lữ Hiểu Ny trong nháy mắt đỏ ửng, vội vàng ngồi thẳng người, nàng một mặt khẩn trương, nhanh chóng sửa sang tóc.
Trần Phàm cũng sửa sang y phục, mở cửa xe ra.
Hàn Kiều nở nụ cười ngồi xuống chỗ ngồi phía sau nói: "Trần Phàm, tôi đi cùng các anh chứ, tôi rất quen công ty dọn nhà, có tôi ở đây bọn họ càng chú ý hơn."
Trần Phàm xấu hổ cười một tiếng, nhẹ gật đầu: "Tốt."
Trần Phàm lái xe khởi động, hướng tiểu khu nơi phụ mẫu thuê trọ lái đi.
Hàn Kiều tò mò hỏi: "Hiểu Ny, hai người vừa nãy làm sao đóng màn cửa sổ vậy?"
Khuôn mặt Lữ Hiểu Ny đỏ bừng nói: "Vừa nãy mặt trời quá lớn, tôi phải phòng nắng."
Đôi mắt Hàn Kiều lại lộ ra một vệt ý cười thần bí, có chút không tin nói: "Thật hay giả vậy."
Lữ Hiểu Ny trừng mắt nhìn Hàn Kiều một cái nói: "Đương nhiên là sự thật."
Lúc này, Trần Phàm cũng mở loa ngoài, gọi điện thoại cho mẹ Từ Xuân Linh.
Nhận được điện thoại của con trai bảo bối, giọng của Từ Xuân Linh hiển nhiên mang theo vui vẻ nói: "Tiểu Phàm à, có chuyện gì sao?"
Trần Phàm cười nhạt nói: "Mẹ, mẹ thu dọn đồ trong nhà đi, con mua một bộ nhà mới, mẹ và cha chuyển đến ở."
Giọng Từ Xuân Linh giật mình nói: "Tiểu Phàm, con nói cái gì? Nhà mới?"
Trần Phàm lại nói một lần, Từ Xuân Linh mới đau lòng nói: "Con trai, con tiêu tiền đó làm gì, tiền này con giữ lại kiếm bạn gái thì tốt biết bao nhiêu. Mẹ và cha con ở đây thoải mái lắm mà."
Biết Mẹ chẳng ai bằng con, Trần Phàm gọi điện thoại trước đã biết Từ Xuân Linh sẽ nói như vậy.
Nhưng chính thức nghe được giọng quan tâm của mẹ, Trần Phàm vẫn có một tia cảm động nói: "Mẹ, nhà đó vừa tối tăm vừa ẩm thấp lại nhỏ hẹp, mẹ đẩy xe lăn cho cha cứ va va chạm chạm, không khí cũng không lưu thông, đối với thân thể cha không tốt. Con mua cho cha mẹ một căn phòng lớn rộng rãi, ở đó dễ chịu hơn nhiều."
Từ Xuân Linh vốn còn muốn từ chối, nhưng nghe đến không tốt cho sức khỏe của Trần Kiến Vĩ, nàng có chút do dự.
Nhưng Từ Xuân Linh vẫn lo lắng hỏi: "Tiểu Phàm à, làm sao con có tiền mua nhà vậy? Con không có làm chuyện vi phạm pháp luật đó chứ?"
Trần Phàm sớm đã biết Từ Xuân Linh sẽ hỏi vậy, cười nhạt nói: "Mẹ yên tâm đi, con là người như thế nào mẹ còn không biết à, mẹ ở nhà cứ thu dọn đồ đạc chờ xem, con lập tức về ngay."
Từ Xuân Linh lo lắng còn muốn nói điều gì, Trần Phàm cũng mấy câu để nàng yên tâm, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Trong khi Trần Phàm và Từ Xuân Linh gọi điện thoại, Hàn Kiều và Lữ Hiểu Ny cũng không rảnh rỗi, hai người nhắn tin rất sôi nổi.
Hàn Kiều trước là một bộ hoài nghi gửi tin nhắn hỏi: [ Hiểu Ny, khai báo thành thật đi, vừa nãy hai người có phải muốn làm chuyện xấu? Bị tôi cắt ngang rồi? ] Hàn Kiều vừa lên xe đã cảm thấy không thích hợp, biểu lộ của Trần Phàm xấu hổ, Lữ Hiểu Ny cũng xấu hổ mang chút sợ sệt, giống như đang làm chuyện trái với lương tâm.
Lữ Hiểu Ny có chút xấu hổ trả lời: [ đâu có đâu, vừa nãy không phải tôi đã nói rồi sao, mặt trời quá lớn. ] Hàn Kiều không tin nói: [ tôi mới không tin đấy. ] Lữ Hiểu Ny tức giận nói: [ không tin thì thôi. ] Hàn Kiều lại nói: [ Hiểu Ny, bây giờ cô nhận Trần Phàm là bạn trai đi, không phải bạn trai cô, sao lại đưa biệt thự 800 vạn cho cô? ] Trên gương mặt xinh đẹp của Lữ Hiểu Ny hiện lên một vệt bất đắc dĩ, trả lời: [ thật sự không phải, tôi với Trần Phàm bây giờ là bạn bè bình thường. ] Nàng nghĩ lại mối quan hệ của mình và Trần Phàm, hoàn toàn chính xác không thể xem là bạn trai bạn gái, chỉ là theo như nhu cầu mà thôi.
Nhìn thấy Lữ Hiểu Ny nói cùng Trần Phàm là bạn bè bình thường, Hàn Kiều lại hai mắt tỏa sáng, hưng phấn nhắn tin nói: [ cô đừng hối hận đó nha, không phải bạn trai cô, vậy tôi sẽ ra tay đấy. ] Tại công ty bất động sản Hoa Tín, Trần Phàm không hề chớp mắt đã tặng cho Lữ Hiểu Ny một ngôi biệt thự, khiến Hàn Kiều bị chấn động vô cùng.
Hàn Kiều cũng động lòng, đây chính là biệt thự trị giá 800 vạn đó, đủ để nàng phấn đấu cả đời, loại dụ hoặc này khiến nàng không thể không động lòng.
Cho nên nàng rõ ràng đã cáo từ Trần Phàm, chợt thay đổi chủ ý theo sau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận