Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 186: Vừa mới không có quyên đã nghiền, ta lại quyên 4 ức (length: 8189)

Lưu Thiên Hào cũng mặc kệ tiệc rượu từ thiện còn chưa kết thúc, quay người mang theo Tô Vũ Yên cùng Khúc Hiểu Lôi đi.
Trần Phàm quyên tiền đã vọt tới 16 ức.
Nếu Lưu Thiên Hào cũng theo tới 16 ức, tập đoàn rất dễ dàng gặp phải nguy hiểm đứt gãy mắt xích tài chính, đến lúc đó, thật giống như quân bài Đômino, sách đông tường bổ tây tường đều bổ không trở lại!
Lưu Thiên Hào lăn lộn tại tầng lớp xã hội cao nhất nhiều năm như vậy, luyện thành khứu giác giống như dã thú, có thể ngửi thấy mùi vị nguy hiểm.
Dù sao trong tay vẫn còn ca khúc mới "ngoảnh đầu âm dây cung", đây là một vương bài Tất Thắng.
Tô Vũ Yên có thể dựa vào một lá vương bài này, lúc Hứa Tình Nhu đến phá quán PK thì chiến thắng một lần.
Coi như Hứa Tình Nhu có thể dựa vào thẻ phục sinh ái tâm mà phục sinh, như vậy Lưu Thiên Hào lại nghĩ cách chiến thắng một lần nữa là có thể đánh bại Trần Phàm.
Lưu Thiên Hào trong lòng tính toán, phất tay áo bỏ đi, không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Lưu Thiên Hào đi, tiệc rượu từ thiện vẫn phải tiếp tục.
Kết quả sau cùng, tự nhiên là Trần Phàm với số tiền quyên góp 16 ức, thành người đứng nhất.
Người chủ trì Hầu Quýnh cười không ngớt, vô cùng cung kính đối với micro nói, "Chúc mừng Trần Phàm đổng sự trưởng của Khải Di giải trí truyền thông, thu được quyền đặt tên cho tiết mục ngôi sao lớn tương lai, cùng một tấm thẻ phục sinh ái tâm!"
"Trần đổng sự trưởng, mời lên đài nhận cúp và giấy chứng nhận quyên tặng."
Trần Phàm lần nữa lên đài, Hầu Quýnh cười ha hả nói: "Trần đổng, chúc mừng ngài Khải Di giải trí thu được thẻ phục sinh ái tâm, xin hỏi ngài có gì muốn nói sao?"
Trần Phàm sờ mũi, tùy ý nói: "Vừa nãy quyên chưa đã nghiền, ta lại quyên 4 ức, gom thành 20 ức đi."
Hầu Quýnh đều trợn tròn mắt, đây là thao tác gì, đều đã nhận được giải thưởng rồi, thế mà còn phải quyên thêm 4 ức nữa.
Từ Kiến Nghiệp cùng Bạch Thiển đều không nói nên lời, Trần Phàm tên này nhiều tiền tới mức đốt chơi có đúng không, đã là hạng nhất, vậy mà còn muốn đổ thêm vào.
Những người bên dưới võ đài cũng kinh ngạc không thôi, đây là thao tác gì vậy, đều không có ai tranh giành rồi, vì sao còn muốn thêm tiền quyên, nhiều tiền tới mức không có chỗ dùng sao?
Hầu Quýnh vội vàng nói: "Trần đổng, ngài xác định còn muốn quyên thêm 4 ức sao? Thực ra ngài đã là hạng nhất, dù cho không quyên 4 ức này, quyền đặt tên cho tiết mục cùng thẻ phục sinh ái tâm cũng là của ngài."
Trần Phàm vẻ mặt không quan tâm nói: "Ta quyên 4 ức không phải là vì quyền đặt tên và thẻ phục sinh, ta chỉ muốn để cho trẻ con vùng núi bữa trưa có thêm một hộp sữa tươi mà thôi, chỉ đơn giản vậy thôi."
【Đinh, kiểm tra ký chủ tiêu phí 4 ức trên người mục tiêu Hứa Tình Nhu, thành công thu hoạch được gấp đôi hoàn trả, 8 ức tiền mặt đã nhập vào thẻ ngân hàng của ký chủ】 Trong đầu lại vang lên âm thanh hoàn trả, khiến Trần Phàm vô cùng hưng phấn.
Thật ra Trần Phàm chủ yếu là muốn lấy thêm nhiều điểm vàng thôi.
【Đinh】 【Chúc mừng ký chủ, thu được độ trung thành của Hứa Tình Nhu: +5, giá trị kinh nghiệm hệ thống: +5】 【Độ trung thành của Hứa Tình Nhu hiện tại: 29】 【Giá trị kinh nghiệm hệ thống: 19】 【Chúc mừng ký chủ, thu được thiện cảm của Bạch Thiển: + 10】 【Thiện cảm của Bạch Thiển hiện tại: 21】 【Chúc mừng ký chủ thu được phần thưởng bạo kích, một điểm giá trị sức mạnh, một điểm giá trị mị lực, 30 triệu tiền mặt】 Âm thanh tăng thiện cảm của hệ thống, trong tai Trần Phàm đặc biệt dễ nghe êm tai.
Bạch Thiển nghe Trần Phàm nói muốn cho trẻ em vùng núi bữa trưa có thêm một hộp sữa tươi, trong nháy mắt liền bị tấm lòng lương thiện của Trần Phàm đánh trúng vào chỗ mềm mại nhất.
Thiện cảm lập tức thêm 10 điểm.
Hai cô mỹ nữ mặc sườn xám, ngực nở mông cong vác lụa nghiêng, mỉm cười cung kính giao một chiếc cúp cùng giấy chứng nhận có khung kính cho đài trưởng của đài truyền hình Triệu Văn Nhạc.
Mà Triệu Văn Nhạc cười ha hả trao cúp cùng giấy chứng nhận cho Trần Phàm.
Triệu Văn Nhạc vui đến mức không ngậm được miệng, loại tiệc rượu quyên góp từ thiện này hắn làm qua vài lần, trước kia kỷ lục quyên tiền nhiều nhất cũng chỉ 1 ức.
Lần này thật lạ, không biết từ đâu xuất hiện một lão bản trẻ tuổi, lập tức nâng kỷ lục quyên tiền lên tới 20 ức, thật sự nghịch thiên.
"Chúc mừng Trần đổng nhé, Hàng Thành giới giải trí có thể có người trẻ tuổi như Trần đổng gia nhập, tiền đồ xán lạn nha."
Triệu Văn Nhạc cam tâm tình nguyện nịnh hót.
Sau khi hoàn thành lễ trao giải, Trần Phàm cười híp mắt đi xuống đài.
Sau khi trải qua lần quyên góp này, Trần Phàm đã trở thành nhân vật được quan tâm nhất của tiệc rượu, rất nhiều lão tổng đều chủ động tới mời rượu, ai cũng muốn kết giao với Trần Phàm.
Thế lực của Lưu Thiên Hào chồng chất rất sâu, muốn hoàn toàn thay đổi không dễ dàng như vậy.
Lý Kim Ba và mấy lão tổng đi theo Lưu Thiên Hào, đều ở một bên hậm hực nhìn chằm chằm Trần Phàm, vẻ mặt không vui.
Lý Kim Ba lạnh lùng nói: "Hừ, để tên nhãi con này đắc ý một chút, dù sao Lưu tổng vẫn còn bài hát mới ngoảnh đầu âm dây cung trong tay, đây là lá bài chắc chắn thắng."
"Đúng đấy, chờ xem dáng vẻ thảm bại của tên nhãi này khi PK trên võ đài đi, hừ!"
. .
Sau mười giờ tối, tiệc rượu cuối cùng cũng kết thúc.
Khách sạn chu đáo giúp Trần Phàm gọi người lái xe hộ.
Người lái xe hộ mở chiếc Bugatti Veyron, Trần Phàm và Hứa Tình Nhu ngồi ở ghế sau.
Trần Phàm hạ cửa kính xe xuống, gió đêm nhẹ nhàng thổi trên người, bầu trời sao lốm đốm đầy trời, lãng mạn lung linh.
Trần Phàm cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Hứa Tình Nhu ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm lãng mạn, cũng mỉm cười nói: "Đêm nay đẹp quá."
Gió mát làm cho mái tóc mềm mại của Hứa Tình Nhu lay động mỹ diệu, một luồng hương thơm theo gió luồn vào mũi Trần Phàm, thấm vào tận ruột gan.
Ánh mắt Trần Phàm trong lúc vô tình thoáng liếc nhìn thân hình lả lướt quyến rũ của Hứa Tình Nhu, quả thật quá đẹp.
Bugatti Veyron lái vào sân biệt thự của Hứa Tình Nhu, vững vàng dừng lại.
Sau khi người lái xe hộ cung kính cáo từ rời đi, trong biệt thự chỉ còn lại Trần Phàm và Hứa Tình Nhu hai người.
Trần Phàm cười híp mắt nhìn khuôn mặt Hứa Tình Nhu nói: "Hôm nay vui không?"
Hứa Tình Nhu cũng nở nụ cười gật đầu nói: "Đương nhiên là rất vui, đây là lần đầu tiên ta tham gia tiệc rượu cao cấp như vậy đó."
Ở trên buổi tiệc rượu của những người nổi tiếng, Hứa Tình Nhu nhìn thấy rất nhiều nhân vật lớn từng nghe danh, có thể nói là mở rộng tầm mắt.
Hứa Tình Nhu nằm mơ cũng không thể nghĩ tới, có một ngày những nhân vật lớn này lại cười với nàng, mời rượu nàng, tất cả những thứ này thực sự giống như trong mơ.
Trần Phàm cười nhạt nói: "Cái này có là gì, về sau còn nhiều."
Hứa Tình Nhu nhu thuận gật đầu: "Ừm, cảm ơn ngươi Trần Phàm."
Trần Phàm cười híp mắt tới gần, tay phải vuốt ve một lọn tóc của Hứa Tình Nhu, bên tai nàng thì thầm nói: "Tình Nhu, vậy nàng định cảm ơn ta như thế nào đây?"
Cảm thấy hơi nóng truyền đến bên tai, khuôn mặt Hứa Tình Nhu trong nháy mắt liền ửng đỏ, nàng thẹn thùng nói: "Ngươi... ngươi muốn ta làm sao... cảm ơn ngươi?"
Ánh mắt Trần Phàm lướt qua trên người nàng, cười híp mắt nói: "Giống như hôm qua..."
"Ghét quá đi, ngươi thật là xấu." Thanh âm Hứa Tình Nhu yếu ớt như tiếng muỗi kêu, vô cùng thẹn thùng.
Khuôn mặt Hứa Tình Nhu nóng bừng, ngượng ngùng đến không được, nàng nhớ đến cảnh tượng mình đã giúp Trần Phàm đêm qua...
Sau đó nàng nghĩ kĩ, nàng cảm thấy mình thích Trần Phàm, nàng cắn môi đỏ, ngẩng đôi mắt đẹp nhìn Trần Phàm.
Trần Phàm cũng im lặng nhìn khuôn mặt tuyệt đẹp của Hứa Tình Nhu, đó là một khuôn mặt xinh đẹp đến nhường nào, quyến rũ ướt át, quanh đi quẩn lại.
Khuôn mặt Hứa Tình Nhu đỏ bừng suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên rụt rè nhỏ giọng nói: "Nếu như ngươi có thể hứa cho ta một lời thề, vậy ta sẽ..."
Trần Phàm nghe xong, lập tức hưng phấn lên, nghe ý của Hứa Tình Nhu dường như muốn từ chối lại làm vẻ mời chào.
Trần Phàm cười hì hì hỏi: "Vậy nàng sẽ cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận