Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 298: Ngẫu nhiên gặp đại học đồng học (length: 7725)

Elise cố ý nói rất lớn tiếng, làm cho tất cả mọi người đều nghe được thanh âm của nàng.
Tiếp khách tiểu muội cũng tò mò nhìn hướng Elise.
Liền Trần Phàm cũng quay đầu nhìn qua, liếc qua Trần Phàm thì xác định, cái này Elise cũng là Trương Trân Diễm không sai.
Nhìn đến chính mình hấp dẫn chú ý của mọi người, Elise càng đắc ý nói: "Hôm nay cùng ta hẹn trước chính là 'tương lai đại minh tinh' Diệp Vân Mạn!"
Nghe được ba chữ "Diệp Vân Mạn", tất cả mọi người lộ ra thần sắc kinh ngạc.
"Tương lai đại minh tinh" là tiết mục rất hot, cơ hồ tất cả mọi người đang đuổi xem, không xem thì cùng đồng sự không có đề tài chung.
Cho nên tất cả mọi người đối với tuyển thủ minh tinh trong "tương lai đại minh tinh" thuộc như lòng bàn tay, hết sức quen thuộc.
Diệp Vân Mạn trong tiết mục xếp hạng chỉ có thứ mười, nhưng cũng là nhân vật cấp minh tinh.
Nghe nói Diệp Vân Mạn hẹn trước với Elise làm tóc bảo dưỡng, tất cả mọi người lộ ra kinh hỉ cùng vẻ mặt sùng bái.
"Cái gì? Diệp Vân Mạn? Trời ạ, nàng vậy mà lại đến tiệm chúng ta sao?"
"Elise lão sư! Ngươi là thần tượng của ta, Diệp Vân Mạn vậy mà hẹn trước ngươi làm bảo dưỡng? !"
"Elise lão sư, ngươi làm sao kết bạn với tuyển thủ tương lai đại minh tinh vậy?"
Nhân viên cửa hàng nhóm người nào người nấy đều trở nên hưng phấn, nghị luận ầm ĩ.
Trong lòng Trần Phàm khẽ động, trong đầu hiện lên một gương mặt xinh đẹp, hắn đã gặp nữ minh tinh tên là Diệp Vân Mạn kia tại dạ tiệc danh lưu và hậu trường ghi hình tiết mục lần trước.
Lúc này, liền ngay cả tiếp khách tiểu muội bên cạnh cũng một mặt ước mơ mà nói: "Nếu có thể để Diệp Vân Mạn cho ta ký tên thì tốt rồi."
Một tiếp khách tiểu muội khác cũng liên tục gật đầu: "Đúng vậy a, ta cũng rất mong Diệp Vân Mạn kí tên."
Nghe được hai tiếp khách tiểu muội nói chuyện, Trần Phàm mỉm cười, không ngờ một minh tinh xếp hạng thứ mười mà đã có nhân khí như vậy, xem ra tiết mục "tương lai đại minh tinh" rất náo nhiệt.
Tiếp khách tiểu muội vốn cảm thấy Trần Phàm nhìn qua rất dễ chịu, một mực lẳng lặng chú ý Trần Phàm, lúc này nàng lén nhìn thấy Trần Phàm lộ ra nụ cười, hiếu kỳ hỏi: "Tiên sinh, ngài cười cái gì, ngài cũng muốn Diệp Vân Mạn kí tên sao?"
Trần Phàm nhàn nhạt lắc đầu nói: "Ta không muốn nàng kí tên."
Tiếp khách tiểu muội ngẩn người, càng nổi lòng hiếu kỳ nói: "Sao lại thế? Diệp Vân Mạn thế nhưng là tuyển thủ xếp hạng trong bảng tương lai đại minh tinh đó, ngài vậy mà không muốn kí tên?"
Một tiếp khách tiểu muội khác cũng nói: "Đúng vậy a, bây giờ ở trong vòng fan, chỉ cần là chữ ký tuyển thủ 'tương lai đại minh tinh', chí ít cũng có thể bán được hơn 6000 tệ đây. Nghe nói chữ ký của Hứa Tình Nhu và Khúc Hiểu Lôi đều là một vạn tệ trở lên đó! Ngài vậy mà không muốn?"
Trần Phàm cười nhạt một tiếng, đối với người khác mà nói, chữ ký của những minh tinh này rất quý giá, nhưng đối với Trần Phàm mà nói thì không tính là gì.
Trần Phàm cũng không nói gì thêm, chỉ là thản nhiên nói: "Không có gì, chỉ là ta không quá hứng thú mà thôi."
Elise vốn muốn ra ngoài cửa đón Diệp Vân Mạn, cho nên khoảng cách cũng càng ngày càng đến gần mấy người Trần Phàm.
Elise nghe được Trần Phàm nói, lập tức không cao hứng, khinh miệt liếc nhìn Trần Phàm một cái, lạnh lùng chế giễu: "Nha, nói chuyện như thế chua a? Nói cái gì không màng danh lợi, nhưng thật ra là không chiếm được à?"
Elise tràn đầy trào phúng, nàng rất không vui, nàng ra nghênh đón là minh tinh giới nghệ sĩ, tất cả mọi người đỏ mắt hâm mộ chính mình, nhưng hết lần này tới lần khác người này không có mắt, nói cái gì không muốn chữ ký của Diệp Vân Mạn, quả thực là đâm trúng vào chỗ ngứa của nàng.
Bất quá vừa liếc nhìn, Elise thì ngây ra, nàng cảm thấy Trần Phàm dường như rất quen.
Elise cũng nhận ra Trần Phàm, kinh ngạc mở to mắt: "Ngươi là… Trần..."
Trần Phàm nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Ngươi tốt a, Trương Trân Diễm, ngươi không quên bạn học đại học đấy chứ?"
Vừa rồi trước mặt tiếp khách tiểu muội, Trần Phàm đã để lại chút thể diện cho Trương Trân Diễm, không có lật mặt nạ của nàng ra.
Bây giờ thấy thái độ của Elise, Trần Phàm cũng không cần quan tâm mặt mũi của nàng nữa, trực tiếp gọi tên nàng.
Nghe được cái tên "Trương Trân Diễm", rất nhiều đồng sự đều ngây người, tò mò nhìn Elise.
"A? Ta không nghe nhầm chứ, nguyên lai tên của Elise lão sư là Trương Trân Diễm sao?"
"Elise lão sư không phải đi du học Pháp quốc sao? Sao ở đây cũng có bạn học đại học của nàng?"
"Phì, ta còn tưởng Elise lão sư luôn rất oai phong chứ, không ngờ tên lại có chút quê mùa vậy?"
Mấy đồng sự không nhịn được cười ra tiếng, Elise này vẫn luôn vênh váo đắc ý, một bộ phong cách tây phương cao cấp, không ngờ tên lại rất bình dân.
Nghe được mọi người nghị luận, Elise lập tức giận tím mặt, tức giận nói: "Trần Phàm! Ngươi ở đây giả vờ cái gì? Ngươi lương một tháng ba bốn nghìn tệ, ngươi xứng đến nơi này tiêu xài sao?"
Elise tức giận đến nỗi gân xanh nổi lên, nàng vốn luôn xây dựng hình tượng người có phong cách tây phương cao cấp, ở không gian Phương Nili thời thượng này cũng rất dọa người, những thành viên bình thường đều rất sùng bái nàng, một mực gọi nàng là Elise lão sư.
Không ngờ Trần Phàm vừa xuất hiện, lập tức đâm thủng lớp ngụy trang của nàng, chuyện du học Pháp quốc, chuyện học hỏi nhà thiết kế người Pháp, toàn bộ được chứng minh là nói dối!
Elise thẹn quá thành giận nói: "Trần Phàm, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết ngươi, ngươi không phải là thằng vẽ vời thối nát sao, còn chướng mắt chữ ký của Diệp Vân Mạn? Ngươi có tư cách gì ở đây giả vờ chứ, đồ ngốc!"
Trần Phàm lại có vẻ không quan trọng, vốn hắn cũng để lại cho Elise chút thể diện, cũng không có lật mặt nạ của nàng ra.
Nhưng Elise cứ khăng khăng mở miệng trào phúng Trần Phàm, Trần Phàm cũng chỉ đành nói sự thật.
Trần Phàm cười nhạt một tiếng nói: "Ta chỉ nói là ta không màng danh lợi, không nói là ta chướng mắt chữ ký của Diệp Vân Mạn. Ta không hề lừa gạt ai, ta cũng không giống như ngươi, rõ ràng chưa từng ra nước ngoài, còn nói mình đi du học Pháp quốc."
Mấy đồng sự kia nghe nói Elise chưa từng ra nước ngoài, càng người nào người nấy nhìn Elise bằng ánh mắt cổ quái, nghị luận ầm ĩ.
Elise không giữ được thể diện nữa, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đang muốn mắng Trần Phàm thì đột nhiên thấy một nữ tử đeo kính râm và khẩu trang, đang hướng đến cửa không gian Phương Nili thời thượng đi tới, chính là Diệp Vân Mạn đến.
Elise lạnh lùng hừ một tiếng: "Họ Trần kia, ngươi hãy mở to mắt chó ra mà xem, xem ai là người lão nương phục vụ!"
Nói xong lời hung dữ xong, Elise liền lập tức trở mặt, lộ ra vẻ nịnh nọt cười tươi, nghênh đón Diệp Vân Mạn.
Elise đi ra ngoài, từ xa đã thân mật cười nói: "Ôi, Diệp đại minh tinh thật đúng giờ a, không chậm chút nào."
Diệp Vân Mạn cũng nở nụ cười nói: "Elise lão sư chị khỏe, hôm nay tóc của tôi nhờ cả vào chị rồi."
Hai người quay người đi vào bên trong không gian Phương Nili thời thượng, Elise nhìn thấy Trần Phàm vẫn còn ở đó, nàng có chút không được tự nhiên, lộ vẻ mặt cổ quái nói với Diệp Vân Mạn: "Diệp đại minh tinh, có người bị thần kinh nói lung tung ở cửa, chị đừng để ý đến hắn nhé."
Diệp Vân Mạn có chút kỳ quái, nhưng cũng không nói gì thêm, nhẹ gật đầu, đi theo sau lưng Elise.
Lúc Elise cùng Diệp Vân Mạn tiến vào không gian Phương Nili thời thượng, các đồng nghiệp trong tiệm đều lộ vẻ mặt mừng rỡ, đều chăm chú nhìn về phía Diệp Vân Mạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận