Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 268: Bị Trần Phàm tin phục (length: 7809)

Toàn bộ thân cá hoàn chỉnh, da hơi hơi hiện ra bóng loáng, phía trên rải thông khương toán cùng quả ớt các loại gia vị tươi mới, cho người cảm giác cũng là một chữ tươi!
Qua bàn tay của đầu bếp chính hành chính tinh thuần kỹ nghệ nấu nướng, đũa kẹp lấy có thể nhìn thấy thịt cá tươi non giống như thạch trắng Ngọc Cao tinh tế tỉ mỉ trơn mềm, khiến người ta xem thì khóe miệng chảy nước miếng.
Từ vẻ ngoài mà nhìn, cái này không chỉ là một món ăn, mà quả thực là một tác phẩm nghệ thuật, có thể gọi là kiệt tác.
Trần Phàm trong mắt cũng không nhịn được lộ ra vẻ tán thưởng, trình độ của đầu bếp chính ở Lan Di tửu lâu này quả nhiên không thể chê vào đâu được, quá đỉnh cấp.
Trần Phàm gật đầu nói: "Nhìn qua thật không tệ, Khê Đình ngươi mau nếm thử."
Sở Khê Đình nuốt nước miếng, nhưng vẫn là nhịn được, vừa cười vừa nói: "Vẫn là ngươi động đũa đầu tiên đi."
Để thể hiện địa vị của Trần Phàm, Sở Khê Đình nhường vinh dự động đũa đầu tiên cho Trần Phàm.
Trần Phàm cũng không khách khí nhiều, kẹp lên một miếng thịt cá trong suốt sáng long lanh, bỏ vào miệng, lập tức liền cảm thấy thịt cá tươi non mềm nhẵn, vào miệng tan ra, sau đó, thứ đầu tiên bùng nổ trên đầu lưỡi chính là nước canh đậm đà thơm ngon, tiếp theo, hương vị tươi mềm của thịt cá cuồn cuộn kéo đến, vị ngon như dòng sông cuồn cuộn không dứt, dư vị vô cùng.
Một mùi thơm ngát đặc biệt, hỗn hợp với cảm giác vui vẻ đầy tầng lớp bùng nổ trên vị giác, đơn giản khiến người ta lưu luyến quên về, hồn bay tận trời.
Trần Phàm tán dương nhẹ gật đầu, nói với Sở Khê Đình: "Ngươi mau nếm thử, vị rất ngon. Vừa rồi cô tiếp tân nói con gái ăn vào có thể làm đẹp đấy."
Nghe nói có thể làm đẹp, Sở Khê Đình càng thêm mong chờ, lập tức kẹp một miếng thịt cá bỏ vào cái miệng nhỏ nhắn hồng hào mềm mại, một lát sau đôi mắt đẹp của nàng thì lóe lên vẻ kinh ngạc, hưng phấn gật đầu nói: "Đúng là rất mỹ vị a, ăn quá ngon."
Trần Phàm và Sở Khê Đình thật sự là không thể ngừng lại, hai người ăn như gió cuốn, ăn đến vô cùng thích thú.
Hai cô phục vụ viên đứng ở phía sau, nghe thấy mùi thơm mê người, cũng không nhịn được âm thầm nuốt nước miếng.
Đặc biệt là cô gái tên Lưu Giai Mạn kia, mặc dù đã làm ở Lan Di tửu lâu một thời gian dài, nhưng trước giờ không có cơ hội nếm thử đồ ăn do đầu bếp chính hành chính tự tay làm, trong lòng đã sớm thèm nhỏ dãi từ lâu.
Lúc này nhìn Sở Khê Đình được thỏa thích hưởng thụ món cá sạo hoàng kim, trong lòng hai cô phục vụ viên đều vô cùng ngưỡng mộ, đều tưởng tượng nếu như người ngồi bên cạnh Trần Phàm là mình thì tốt biết bao a.
Trong lúc dùng cơm, Trần Phàm và Sở Khê Đình nói chuyện phiếm cũng rất vui vẻ, ánh mắt nhìn nhau dường như ẩn chứa tia lửa, đều có một chút rung động.
Khi Sở Khê Đình đôi mắt đẹp nhìn Trần Phàm, ẩn ẩn mang theo một chút tán thưởng.
【 đinh 】 【 chúc mừng kí chủ, thu được độ thiện cảm của Sở Khê Đình: +3 】 【 độ hảo cảm của Sở Khê Đình: 75 】 【 chúc mừng kí chủ thu được phần thưởng ngẫu nhiên: 1 điểm mị lực, 1 điểm thiên phú hoàng kim 】 Độ thiện cảm của Sở Khê Đình với Trần Phàm không ngừng tăng lên, cũng khiến Trần Phàm trong lòng vui vẻ.
Sau một tiếng hưởng thụ, hai người đều đã no bụng.
Sở Khê Đình có chút tiếc nuối nói: "Không được, không ăn nổi nữa."
Sở Khê Đình hối hận vì trước đó đã ăn quá nhiều món khai vị, ước gì bụng đều dành để ăn cá sạo hoàng kim thì tốt rồi.
Trần Phàm cũng ăn đến rất hài lòng, cũng cảm nhận được cảm giác no đủ thỏa mãn.
Trần Phàm cầm khăn giấy lau miệng nói: "Ta cũng không sai biệt lắm, vậy chúng ta về thôi."
"Ừm." Sở Khê Đình nhẹ gật đầu, đôi mắt đẹp có chút tiếc nuối nhìn vào đĩa lớn đựng cá sạo hoàng kim.
Con cá này dài gần một mét, hai người đã mở hết công suất, cũng chỉ ăn hết nửa dưới, còn một nửa khác là hoàn chỉnh, một đũa cũng chưa động.
Sở Khê Đình tiếc nuối hỏi: "Còn lại thì sao? Hay là đóng gói mang về đi."
Sở Khê Đình cảm thấy một nửa còn lại bỏ đi thật đáng tiếc, dù sao đầu cá sạo hoàng kim này cũng tốn đến 100 vạn, đối với người bình thường mà nói, tương đương với một căn nhà.
Vừa nghĩ tới việc họ ăn bữa này đã tiêu tốn một căn nhà, Sở Khê Đình lại càng không nỡ bỏ nửa còn lại.
Huống chi nghe nói cá sạo hoàng kim này có tác dụng làm đẹp dưỡng nhan cho con gái, lại càng khiến cô rất muốn đóng gói chỗ cá sạo hoàng kim còn lại về, nhưng lại ngại nói ra.
Trần Phàm lại không để ý mà nói: "Chỗ còn lại cũng bỏ đi thôi, cá sạo hoàng kim ngon mấy thì cũng vẫn là cá, cá đóng gói về không còn tươi nữa thì cũng không ngon."
Nghe Trần Phàm nói một câu từ bỏ với giọng điệu hoàn toàn không để ý, Sở Khê Đình và hai cô phục vụ đều kinh ngạc.
Đây chính là cá sạo hoàng kim mua bằng 100 vạn, ít nhất vẫn còn nguyên một nửa, mà Trần Phàm lại nói bỏ.
Cô phục vụ tên Lưu Giai Mạn kia ngưỡng mộ không thôi, chẳng lẽ đây chính là cuộc sống của người có tiền sao? Quá khiến cô ngưỡng mộ.
Sở Khê Đình vô cùng không nỡ nói: "Nhưng mà..."
Trần Phàm thờ ơ nói: "Nếu như ngươi còn muốn ăn, ngày mai ta lại đưa ngươi đến ăn đồ tươi mới, ăn liên tục mấy tháng cũng được."
Lời nói của Trần Phàm khiến ba người đều trợn tròn mắt, thật không thể tin nhìn hắn.
Sở Khê Đình không thể tin vào tai mình, chuyện này cũng quá khoa trương, vì ăn đồ tươi mới, ngày mai lại tiêu 100 vạn? Còn liên tục ăn mấy tháng cũng được?
Sở Khê Đình không thể tưởng tượng được, mỗi tối chỉ đi ăn cơm mà tiêu tốn một căn nhà là cảm giác thế nào.
Lưu Giai Mạn vội nói: "Tiên sinh, cá sạo hoàng kim Amazon này rất khó kiếm, là nguyên liệu nấu ăn trân quý có tiền cũng không mua được, hiện tại Lan Di tửu lâu của chúng tôi chỉ có con này thôi, cho nên muốn chờ lần sau có cá sạo hoàng kim không biết phải đợi đến bao giờ..."
"Thì ra là thế." Trần Phàm cũng có chút thất vọng, nếu như ngày nào cũng có, hắn có thể ngày nào cũng mang theo các cô gái đến thưởng thức, không những có thể hưởng thụ mỹ thực, còn có thể cọ phần thưởng từ hệ thống.
Kết quả lần sau không biết phải đợi bao lâu, Trần Phàm cũng có chút bó tay rồi.
Lưu Giai Mạn trong đôi mắt đẹp mang theo một chút nóng bỏng nhìn Trần Phàm, nói: "Tiên sinh, ngài có thể cho tôi xin số điện thoại không? Sau này chỉ cần trong tiệm có nguyên liệu nấu ăn trân quý, tôi sẽ báo cho ngài biết trước."
Lưu Giai Mạn đây là lần đầu tiên nhìn thấy khách hàng như Trần Phàm, không những tiêu tiền như nước mà còn trẻ đẹp trai, cách cư xử trên bàn cơm cũng rất thu hút cô.
Lưu Giai Mạn gần như đã bị Trần Phàm chinh phục, cô biết nếu như có thể rút ngắn quan hệ với những vị khách như này, nói không chừng người ta tiện tay kéo mình một cái, có thể khiến cô thay đổi tầng lớp.
Lưu Giai Mạn đã sớm chán ghét cuộc sống làm phục vụ, rất muốn thay đổi quỹ đạo nhân sinh.
Để hấp dẫn Trần Phàm, Lưu Giai Mạn ngẩng đầu ưỡn ngực, hào phóng để lộ ra ưu điểm to lớn của mình trước mặt Trần Phàm.
Mà trong đầu Trần Phàm cũng vang lên âm thanh hệ thống.
【 đinh, phát hiện kí chủ thu được sự chú ý của người khác phái, trói buộc mục tiêu mới 】 【 Tên: Lưu Giai Mạn 】 【 Tuổi: 24 tuổi 】 【 Nhan sắc: 88 】 【 Ba vòng: 91D, 53, 82 】 【 Chiều cao: 164 】 【 Nghề nghiệp: Phục vụ 】 【 Độ hảo cảm: 10 】 【 Độ thuần khiết: 99 】 【 Giá trị sức khỏe: Khỏe mạnh, không có bệnh phụ khoa nào 】 【 Thiên phú: Chụp ảnh (mức độ lam hiếm) Golf (mức độ tím hiếm) 】 Việc hệ thống trói buộc mục tiêu mới khiến Trần Phàm trong lòng có chút bất ngờ, nhưng cũng có chút cao hứng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận