Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 35: Chính thức trở thành mỹ thuật tổng giám (length: 7798)

Tiếu Mạn Nhã đem cái kia phần hợp đồng hướng Trần Phàm đẩy nói: "Đây là ta thảo nghĩ hợp đồng, ngươi nhìn một chút, thấy ưng ý thì ký tên, sau đó liền chính thức trở thành mỹ thuật tổng giám của phòng làm việc game Mạn Nhã."
Trần Phàm cầm lấy hợp đồng, cẩn thận nhìn lại.
Bên trong là nội dung công việc thuê Trần Phàm làm mỹ thuật tổng giám của phòng làm việc Mạn Nhã, tiền lương đãi ngộ và một số chi tiết khác.
Rất nhanh, Trần Phàm liền khẽ gật đầu.
Phần hợp đồng này vô cùng chính thức, có quy tắc, đồng thời hợp lý, không có gì có thể bắt bẻ.
Tiếu Mạn Nhã ngón tay thon dài bưng lên một ly cà phê, môi đỏ khẽ nhấp một miếng nói: "Thế nào? Nếu tiền lương đãi ngộ không ưng ý, còn có thể thương lượng."
Ôn Như Ngọc hơi kinh ngạc, không biết vì sao Tiếu Mạn Nhã coi trọng Trần Phàm, một cái họa sĩ cấp một này như vậy.
Trần Phàm nhìn đôi mắt sáng ngời của Tiếu Mạn Nhã cười nói: "Tiền lương đãi ngộ ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm Tiếu phó tổng khi nào thực hiện lời hứa, hẹn hò với ta đây?"
Tiếu Mạn Nhã suýt chút nữa phun cà phê trong miệng ra ngoài, nàng không ngờ Trần Phàm mở miệng câu đầu tiên lại không phải hỏi thăm tiền lương đãi ngộ, mà chính là hỏi chuyện hẹn hò với nàng.
Ôn Như Ngọc càng thêm chấn kinh, thật không thể tin nhìn Trần Phàm và Tiếu Mạn Nhã.
Ôn Như Ngọc không đến dự tiệc sinh nhật của ông nội Trần Phàm, đương nhiên không biết Tiếu Mạn Nhã vì tranh thủ Trần Phàm, mà đã hứa hẹn hẹn hò với Trần Phàm.
Tiếu Mạn Nhã có chút xấu hổ hỏi: "Ngươi quan tâm nhất cái này sao?"
Trần Phàm đương nhiên gật đầu nói: "Đương nhiên, ta đáp ứng ngươi đến công ty game Ưu Tái, cũng là vì ngươi nói muốn hẹn hò với ta mà."
Trần Phàm đương nhiên sẽ không nói ra lý do thật, hắn thực ra là để ý đến thiên phú "châm cứu đông y" của Tiếu Mạn Nhã, tốt cho phụ thân trị liệu.
Huống chi dung mạo cực phẩm của Tiếu Mạn Nhã, cũng là thứ Trần Phàm thèm thuồng.
Tiếu Mạn Nhã không ngờ Trần Phàm thẳng thắn như vậy, khuôn mặt có chút ửng đỏ nói: "Cái này..."
Trần Phàm mắt sáng lên, trừng mắt nhìn đôi mắt đẹp của Tiếu Mạn Nhã nói: "Ngươi sẽ không lật lọng đấy chứ?"
Tiếu Mạn Nhã có chút xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu nói: "Ta, Tiếu Mạn Nhã đã nói sẽ không quỵt nợ. Nhưng ngươi phải hiểu rõ, ta đồng ý hẹn hò với ngươi, không có nghĩa giữa chúng ta sẽ xảy ra chuyện gì, mong ngươi rõ điểm này."
Đôi mắt sáng của Tiếu Mạn Nhã cũng không yếu thế nhìn Trần Phàm, bày tỏ thái độ của nàng.
Thái độ của Tiếu Mạn Nhã rất rõ ràng, nàng sẽ thực hiện lời hứa hẹn hò với Trần Phàm, nhưng không nhất định sẽ có những tiếp xúc tiến xa hơn.
Trong lòng Trần Phàm cũng hiểu rõ, có một số phụ nữ chỉ cần có tiền là có thể có được, nhưng với một số phụ nữ xuất sắc có theo đuổi, chỉ dựa vào tiền thì không được, tỷ như Tiếu Mạn Nhã là thuộc trường hợp thứ hai, chỉ có thể dựa vào các thủ đoạn khác để chinh phục trái tim.
Trần Phàm cũng rất hài lòng, chỉ cần có thể hẹn được Tiếu Mạn Nhã ra ngoài thì sẽ có cơ hội.
Trần Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta yêu cầu trên hợp đồng thêm một điều khoản."
"Cứ nói."
Trần Phàm nói: "Ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ vẽ tranh mỗi ngày thì có thể rời công ty, không cần luôn ở lì trong công ty."
Trần Phàm không muốn lãng phí thời gian hẹn hò quý giá ở công ty.
Tiếu Mạn Nhã gật đầu: "Được."
Trần Phàm thêm điều khoản mới vào trong hợp đồng, cảm thấy hài lòng, sau đó gật đầu nói: "Được."
Cầm bút lên, ký tên lên hợp đồng, đưa cho Tiếu Mạn Nhã.
Khuôn mặt Tiếu Mạn Nhã cũng lộ ra nụ cười nói: "Tốt, từ giờ trở đi ngươi chính là mỹ thuật tổng giám của phòng làm việc game Mạn Nhã."
Sau khi ký hợp đồng xong, Trần Phàm chính thức trở thành mỹ thuật tổng giám.
Sau đó Tiếu Mạn Nhã bắt đầu chăm chú giải thích dự án trò chơi "Thần Thoại Trắng" cho Trần Phàm.
Tiếu Mạn Nhã bắt đầu từ ý tưởng sách lược "Thần Thoại Trắng", giải thích chi tiết các quan niệm và triển vọng, cũng như phong cách mỹ thuật trong tưởng tượng.
Nghe Tiếu Mạn Nhã giải thích, Trần Phàm càng cảm thấy người phụ nữ này không hề tầm thường.
Tiếu Mạn Nhã không chỉ có ngoại hình mỹ nhân cực phẩm, còn có một loại nhiệt tình và mộng tưởng với thành công.
Trần Phàm càng xác định hơn, Tiếu Mạn Nhã không phải kiểu phụ nữ có thể có được bằng cách dùng tiền.
Sau khi giải thích về game "Thần Thoại Trắng", trong đôi mắt đẹp của Tiếu Mạn Nhã mang theo vẻ mong đợi nhìn Trần Phàm nói: "Trần Phàm, vì game Thần Thoại Trắng đã trì hoãn rất nhiều thời gian sản xuất, nên ta nhất định phải tăng nhanh tiến độ, vậy nên từ hôm nay trở đi, ta yêu cầu ngươi mỗi ngày phải giao nộp hai bức tranh gốc, có được không?"
Ôn Như Ngọc nghe xong, nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.
Đối với một họa sĩ vẽ tranh gốc, một ngày hoàn thành một bức tranh gốc đã là khó khăn rồi.
Mà Tiếu Mạn Nhã lại muốn Trần Phàm một ngày hoàn thành hai bức tranh gốc, yêu cầu có thể nói là rất cao.
Trần Phàm lại thản nhiên gật đầu: "Được."
Tiếu Mạn Nhã kinh ngạc nói: "Thật sao?"
Trần Phàm thoải mái nói: "Dễ thôi."
Tiếu Mạn Nhã và Ôn Như Ngọc đều kinh ngạc nhìn Trần Phàm, cả hai đều không ngờ Trần Phàm lại dễ dàng đồng ý nhiệm vụ có phần khó khăn này như vậy.
Dáng vẻ thoải mái của Trần Phàm, khiến Tiếu Mạn Nhã vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Do tiến độ game "Thần Thoại Trắng" bị trì hoãn, nàng đã phải chịu không ít áp lực từ hội đồng quản trị.
Bởi vậy Tiếu Mạn Nhã cũng rất muốn tăng tốc tiến độ, để game có thể hoàn thành đúng hạn.
Thấy Trần Phàm có vẻ đầy tự tin, trong lòng Tiếu Mạn Nhã tuy hơi nghi hoặc một chút, nhưng vẫn rất cao hứng.
Sau khi thỏa thuận xong công việc với Trần Phàm, Tiếu Mạn Nhã tự mình dẫn Trần Phàm đi đến văn phòng riêng đã sắp xếp cho anh.
Trần Phàm hơi bất ngờ, văn phòng của mình lại ở ngay bên cạnh văn phòng của Tiếu Mạn Nhã, mà văn phòng của Ôn Như Ngọc cũng ở ngay sát vách.
Nói cách khác, văn phòng của Tiếu Mạn Nhã, Trần Phàm, Ôn Như Ngọc liền kề nhau.
Tiếu Mạn Nhã sắp xếp như vậy, cũng là để thuận tiện trao đổi với Trần Phàm, người là mỹ thuật tổng giám.
Dù sao làm người phụ trách phòng làm việc Mạn Nhã, nhất định phải thường xuyên thảo luận chi tiết game với mỹ thuật tổng giám.
Tiếu Mạn Nhã giới thiệu: "Đây là văn phòng của mỹ thuật tổng giám, sau này Trần Phàm anh làm việc ở đây. Ôn Như Ngọc là trợ lý của tôi, từ giờ trở đi cô ấy cũng là trợ lý của anh, nếu anh có gì cần, có thể phân phó Ôn Như Ngọc đi làm."
Trần Phàm khẽ gật đầu, hài lòng nhìn Ôn Như Ngọc một cái.
Không ngờ Ôn Như Ngọc vừa đúng lúc đang lén nhìn anh, ánh mắt hai người chạm nhau.
Ôn Như Ngọc vội vàng né tránh ánh mắt, trong lòng nàng rất ngạc nhiên, không ngờ mình lại thành trợ lý của Trần Phàm.
Ôn Như Ngọc cũng tốt nghiệp chuyên ngành mỹ thuật, bản thân cô là một họa sĩ cấp ba, hiện tại lại thành trợ lý cho một họa sĩ cấp một, điều này khiến cô hơi bất mãn.
Nhưng Ôn Như Ngọc cũng không nói gì, bất đắc dĩ bĩu môi.
【Đinh】 【Giá trị ngưỡng mộ của Ôn Như Ngọc giảm xuống: -1】 【Giá trị ngưỡng mộ của Ôn Như Ngọc: -6】 Trần Phàm cũng hết cách, giá trị ngưỡng mộ của Ôn Như Ngọc với hắn lại tiếp tục giảm xuống, xem ra cô Ôn Như Ngọc này không có chút lòng tin nào vào hắn rồi.
Sau khi thu xếp xong cho Trần Phàm, Tiếu Mạn Nhã và Ôn Như Ngọc cũng rời đi.
Tiếu Mạn Nhã trở về văn phòng của mình, Ôn Như Ngọc cũng đi theo.
Ôn Như Ngọc có chút không phục nói: "Tiếu phó tổng, bản thân tôi cũng là một họa sĩ cấp ba, vậy mà chị lại bắt tôi làm trợ lý cho một họa sĩ cấp một."
Bạn cần đăng nhập để bình luận