Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 270: Tiếp nhận Khúc Hiểu Lôi khiêu chiến (length: 8135)

Trần Phàm lấy điện thoại di động ra, ấn mở tương lai đại minh tinh tiết mục trang web chính thức, lập tức nhìn thấy tình huống xếp hạng cho tới bây giờ:
Đệ nhất tên: Lâm Lạc Anh, tích phân 101, Elodine giải trí.
Thứ hai tên: Khúc Hiểu Lôi, tích phân 95, Quang Nghệ ảnh thị.
Thứ ba tên: Ôn Mộng Viện, tích phân 94, hâm duyệt giải trí.
Thứ tư tên: Hứa Tình Nhu, tích phân 92, Khải Di giải trí.
Thứ năm tên: Tôn Mộng Đình, tích phân 86, cá nhân tham gia người.
Thứ sáu tên: Điền Tâm Ngữ, tích phân 70, quan hồng giải trí.
...
Tổng cộng mười một người dự thi, Khúc Hiểu Lôi xếp hạng thứ hai, là một thứ hạng phi thường ưu tú.
Chỉ cần là tên xuất hiện tại bảng danh sách minh tinh, đều có lượng truy cập rất lớn, mỗi ngày đều có rất nhiều dân mạng nhiệt liệt thảo luận.
Khúc Hiểu Lôi chỉ cần đơn giản tham gia mỗi một kỳ trận đấu, liền có thể một mực ở trên bảng danh sách thu hoạch lưu lượng, tương lai đều có thể.
Nhưng là bây giờ lại phải cùng Hứa Tình Nhu tiến hành báo thù đấu loại trực tiếp, quả thực là một trận đánh cược.
Loại lôi đài thi đấu này thuộc về lợi nhuận cao rủi ro cao, thắng có thể thu hoạch được rất nhiều tích phân, thua cũng sẽ bị đào thải.
Hứa Tình Nhu tự nhiên vô cùng rõ ràng trong đó lợi hại quan hệ, cho nên một mặt ngưng trọng nhìn Trần Phàm.
Trần Phàm nghĩ nghĩ, thì lạnh nhạt nói: "Ta nghĩ đây không phải là ý của Khúc Hiểu Lôi, mà là mệnh lệnh của Lưu Thiên Hào."
Đôi mắt đẹp của Hứa Tình Nhu kinh ngạc trừng lớn, tò mò nhìn Trần Phàm nói: "Là ý của Lưu Thiên Hào?"
Trần Phàm gật đầu nói: "Khúc Hiểu Lôi cùng Tô Vũ Yên một dạng, chỉ là nghệ nhân ký kết dưới trướng Lưu Thiên Hào, bản thân không có quyền lên tiếng. Người thực sự quyết định của công ty bọn họ là Lưu Thiên Hào, việc Khúc Hiểu Lôi khiêu chiến ngươi, nhất định là Lưu Thiên Hào bày mưu đặt kế."
Trần Phàm phân tích một chút cũng không sai, sự thật cũng chính là như vậy.
Việc công ty Trần Phàm cho Hứa Tình Nhu đào thải Tô Vũ Yên, khiến Lưu Thiên Hào tức giận đến nổi trận lôi đình.
Lưu Thiên Hào vì trả thù Trần Phàm, dùng tiền mua virus ngoại quốc, không những không gây hại được cho Trần Phàm, ngược lại để Trần Phàm thu được không ít chỗ tốt, càng khiến Lưu Thiên Hào buồn bực không thôi.
Lưu Thiên Hào không thể chờ đợi được muốn Trần Phàm nếm trái đắng, cho nên liền để Khúc Hiểu Lôi gửi thư khiêu chiến tới Hứa Tình Nhu, cử hành báo thù đấu loại trực tiếp.
Khi tuyên truyền với người xem, tự nhiên là Khúc Hiểu Lôi nói nghĩa khí, vì bằng hữu trong công ty báo thù xả giận.
Nhưng trên thực tế, thì là Lưu Thiên Hào muốn để Trần Phàm chịu thiệt mà thôi.
Hứa Tình Nhu nghĩ nghĩ, cũng là nhịn không được gật đầu không ngừng nói: "Ngươi nói như vậy xác thực rất có đạo lý, xem ra trong đó có một số ân oán cá nhân."
Nói xong, Hứa Tình Nhu lâm vào xoắn xuýt, trong lòng nàng rất không chắc: "Trần Phàm, ta làm sao trả lời tổ tiết mục đây? Có nên nhận lời khiêu chiến của Khúc Hiểu Lôi không? Ta nghĩ tập đoàn Quang Nghệ ảnh thị bọn họ nhất định đã có sự chuẩn bị đầy đủ, mới dám làm ra hành động mạo hiểm lớn như vậy."
Tập đoàn Quang Nghệ ảnh thị của Lưu Thiên Hào là công ty giải trí có thực lực mạnh nhất toàn Hàng Thành.
Một thế lực bá chủ như vậy đầu tư toàn bộ tài nguyên giúp đỡ Khúc Hiểu Lôi, Hứa Tình Nhu trong nháy mắt cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, vô cùng trầm trọng.
Trần Phàm cũng rất hiểu sự lo lắng của Hứa Tình Nhu, dù sao trong tim mọi người Hàng Thành, tập đoàn Quang Nghệ ảnh thị vẫn luôn là Thái Sơn Bắc Đẩu mạnh nhất.
Dám đối đầu với tập đoàn Quang Nghệ ảnh thị, kết cục đều không ngoại lệ đều rất thảm.
Nếu như Hứa Tình Nhu thua, sau này cũng sẽ không xuất hiện trong sân khấu tiết mục tương lai đại minh tinh, lượng truy cập trong nháy mắt trở về con số không, một đêm trở lại tiết tấu trước giải phóng.
Ngược lại chỉ cần tên còn trong bảng xếp hạng tương lai đại minh tinh, cho dù là cuối cùng một người, cũng có lượng truy cập vô cùng khả quan.
Đổi thành người khác, nhất định sẽ không tiếp nhận khiêu chiến của Khúc Hiểu Lôi, dù sao mạo hiểm quá lớn, ngoan ngoãn ở trên bảng danh sách thu hoạch lượng truy cập không tốt sao? Vì sao lại đi đánh bạc lôi đài thi đấu, thua thì chẳng còn gì.
Nhưng Trần Phàm không giống vậy, hắn đã không còn là Trần Phàm trước kia, có hệ thống rồi, Trần Phàm không thể nào nhận thua trước mặt Lưu Thiên Hào.
Trần Phàm bình thản khẽ cười một tiếng nói ra: "Ngươi cứ nhận lời khiêu chiến của Khúc Hiểu Lôi."
Hứa Tình Nhu không nhịn được giật mình nói: "Thật sự phải nhận lời khiêu chiến của Khúc Hiểu Lôi sao? Thua là sẽ bị đào thải đó."
Trong lòng Hứa Tình Nhu vẫn có chút khẩn trương, dù sao nàng đã được như ước nguyện trở thành nữ minh tinh, cho tới bây giờ vẫn còn có một loại cảm giác mộng ảo, tựa như đang nằm mơ.
Hứa Tình Nhu vô cùng trân quý vị trí khó khăn lắm mới kiếm được của nàng bây giờ.
Nhưng nếu như lôi đài thi đấu thất bại trước Khúc Hiểu Lôi, tất cả những thứ này chỉ sợ cũng giống như bọt biển mà biến mất.
Hứa Tình Nhu cũng biết, tất cả những điều này đều do Trần Phàm mang lại cho nàng, cho nên nàng cũng rất coi trọng ý kiến của Trần Phàm.
Trần Phàm cười nhạt nói: "Không cần sợ, có ta ở đây thì sẽ không thua, ngày mai ta sẽ viết cho ngươi một bài ca khúc mới, mang ra dùng trong lôi đài thi đấu."
Trên gương mặt xinh đẹp của Hứa Tình Nhu tách ra vẻ kinh hỉ: "Ngươi thật sự viết cho ta một bài ca khúc mới?"
Hứa Tình Nhu thập phần hưng phấn, lần diễn đầu tiên của nàng, cũng là nhờ ca khúc mới của Trần Phàm giúp nàng nổi bật không ít, mới có thể xinh đẹp lưu loát đánh bại Tô Vũ Yên.
Nếu như Trần Phàm có thể viết một ca khúc ưu tú giống như lần trước thì phần thắng có thể nói là tăng lên đáng kể.
Trần Phàm lạnh nhạt nói: "Đương nhiên, ngươi là đại minh tinh hàng đầu hiện tại của Khải Di giải trí chúng ta, ta đương nhiên sẽ không để ngươi thua."
Hứa Tình Nhu ban đầu cảm thấy áp lực rất lớn, bây giờ thấy Trần Phàm mỉm cười, trong nháy mắt cảm thấy áp lực đều tan thành mây khói, trong lòng nhất thời dễ chịu hơn không ít.
Hứa Tình Nhu nhìn Trần Phàm, đôi mắt đẹp lóe ra ý cười: "Quá tốt rồi, ta thật là vui."
Cười híp mắt nhìn đôi mắt đẹp của Hứa Tình Nhu nói: "Ngươi thật sự rất vui sao?"
Hứa Tình Nhu trùng điệp gật đầu, đôi mắt đẹp nghiêm túc nói: "Thật sự rất vui a."
Hứa Tình Nhu căn bản không nghi ngờ trình độ sáng tác của Trần Phàm, bởi vì ca khúc mà Trần Phàm viết lần trước đã đạt được thành công lớn, khiến rất nhiều người trở thành fan của Hứa Tình Nhu.
Nghe được việc Trần Phàm nguyện ý tiếp tục sáng tác ca khúc cho mình, Hứa Tình Nhu tự nhiên là vui mừng từ tận đáy lòng.
Trần Phàm cười hắc hắc, hắn ngay lập tức nắm tay Hứa Tình Nhu, ánh mắt mập mờ mà nói: "Vậy ngươi có phải muốn cảm ơn ta một chút không?"
Đôi mắt đẹp của Hứa Tình Nhu ngẩn ra, nàng cũng nhìn ra trong mắt Trần Phàm mang theo một tia nóng bỏng.
Khuôn mặt của Hứa Tình Nhu lập tức đỏ lên, nàng cũng hiểu rõ ý đồ của Trần Phàm, tối nay là không định đi rồi.
Hứa Tình Nhu đỏ mặt, đôi mắt đẹp e lệ nhìn Trần Phàm một cái nói: "Ừm, ta sẽ thật tốt cảm ơn ngươi. Dù sao ta cũng là người của ngươi rồi."
Nói xong lời này, Hứa Tình Nhu liền cúi đầu xuống, không dám nhìn Trần Phàm, tuy nàng và Trần Phàm không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần nghĩ đến khung cảnh kia, Hứa Tình Nhu vẫn không nhịn được sẽ rất đỏ mặt.
Nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Hứa Tình Nhu, Trần Phàm tâm hoa nộ phóng.
Trần Phàm cười hắc hắc, tiến lên hai bước, liền ôm Hứa Tình Nhu vào lòng, ngón tay nâng cằm nàng lên, hôn xuống.
Hứa Tình Nhu nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đáp lại Trần Phàm.
Trần Phàm bắt đầu cởi quần áo của nàng, Hứa Tình Nhu đột nhiên hờn dỗi nói: "Để ta tắm trước đã, vừa mới tập luyện ra một thân mồ hôi."
Trần Phàm cũng không vội, cười nhạt nói: "Được thôi, chẳng phải lúc đó ngươi gửi cho ta một tấm ảnh chụp váy đẹp à, tắm rửa xong thay đi."
Hứa Tình Nhu cũng nhớ ra, lúc đó nàng thật sự có gửi cho Trần Phàm một tấm ảnh chụp váy ngắn màu xanh da trời.
Khuôn mặt Hứa Tình Nhu vừa đỏ, thẹn thùng nói: "A, chiếc váy kia hơi ngắn đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận