Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Chương 402: Tay trái chuyển tay phải, đều tại tay mình!

"Chương 402: Tay trái chuyển tay phải, đều tại tay mình!
Hạ Mộng Vũ lộ ra nụ cười đã tính trước: "Xin lỗi, chúng tôi có công thức điều chế mới giao cho Dược phẩm Tinh Dương rồi."
Lưu Minh Hạo hơi ngẩn người, sau đó lộ vẻ chế giễu nói: "Nổ banh xác, trong tay các người căn bản không có số liệu quan trọng, làm sao nghiên cứu ra được công thức hợp lý? Chắc chắn là viết bừa thôi?"
Hạ Mộng Vũ có chút kiêu ngạo nói: "Đó là do Trần tổng tự mình viết công thức điều chế, tổ chuyên gia của chúng tôi đều đã kiểm chứng qua, hiệu quả cực kỳ ưu tú."
Lưu Minh Hạo mặt lộ vẻ không tin, khinh miệt nói: "Lừa ai thế? Cái người họ Trần kia biết viết công thức điều chế? Sao có thể chứ?"
Trong lòng Lưu Minh Hạo, Trần Phàm cũng chỉ là một tên phú nhị đại có tiền, biết viết dược liệu đông y mới thì có đánh chết hắn cũng không tin!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng họp truyền đến vài tiếng bước chân, từ xa tiến lại gần.
Xưởng trưởng và các giám đốc điều hành của Dược phẩm Tinh Dương từng người một trong bộ âu phục giày da chỉnh tề xuất hiện ngoài cửa.
Điều khiến người ta kinh ngạc là, những vị giám đốc điều hành trong bộ âu phục giày da này lại như sao vây quanh trăng, cùng nhau vây lấy một người trẻ tuổi, giống như lãnh tụ của bọn họ vậy.
Lưu Minh Hạo có chút hưng phấn, hắn cho rằng khoảnh khắc thể hiện sự cao quang của mình đã đến!
Cuối cùng cũng đến rồi sao? Người của Dược phẩm Tinh Dương? !
Giờ khắc này, nơi này chính là sân khấu chói lọi của hắn!
Lưu Minh Hạo hưng phấn lao về phía đám người của Dược phẩm Tinh Dương, kích động lớn tiếng nói: "Các vị lãnh đạo Dược phẩm Tinh Dương, các vị tuyệt đối đừng bị đám người tổ nghiên cứu lừa, công thức điều chế rác rưởi của bọn họ chỉ là nói mò, ai là ông chủ của Dược phẩm Tinh Dương, tôi muốn dâng lên cho ông ta công thức điều chế do tôi dốc hết tâm huyết sáng tác!"
Lưu Minh Hạo chạy đến trước mặt, bỗng ngây ngẩn cả người, hắn nghi hoặc chớp chớp đôi mắt hạt đậu, nhìn về phía người thanh niên đang đi ở vị trí trung tâm dẫn đầu.
A, sao mà quen quen?
Đây không phải là Trần Phàm sao?
Lưu Minh Hạo trợn tròn mắt, người đối mặt đến lại chính là Trần Phàm!
Lưu Minh Hạo trong nháy mắt hóa đá, ngốc đứng tại chỗ.
Lúc này, những người khác trong phòng họp cũng đã thấy rõ gương mặt của người thanh niên, tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
"A? Trần tổng? !" Đôi mắt đẹp của Hạ Mộng Vũ cũng trợn tròn, kinh ngạc nhìn Trần Phàm với vẻ mặt tươi cười nhàn nhạt.
"Đúng vậy a, đây không phải là Trần tổng sao? !"
"Chuyện gì xảy ra vậy, sao Trần tổng lại đi cùng người của Dược phẩm Tinh Dương?" Lục Đoan Hành cũng vô cùng kinh ngạc.
Vừa nghe thấy người của Dược phẩm Tinh Dương tới, nhưng Trần Phàm lại còn chưa tới, Lục Đoan Hành còn có chút nóng nảy, giờ lại kinh ngạc phát hiện, Trần Phàm đi cùng người của Dược phẩm Tinh Dương.
Hơn nữa thoạt nhìn, người của Dược phẩm Tinh Dương dường như còn rất kính trọng Trần Phàm!
Lục Đoan Hành liếc mắt đã nhận ra xưởng trưởng Lý của Dược phẩm Tinh Dương, lúc đó chính xưởng trưởng Lý này là người đứng ra, cùng Dược phẩm Hoa Cẩm Chướng tiến hành trao đổi ủy thác.
Lục Đoan Hành hiếu kỳ gọi xưởng trưởng Lý lại hỏi: "Xưởng trưởng Lý, chuyện gì xảy ra vậy? Sao các anh lại đi cùng Trần tổng của chúng tôi?"
Xưởng trưởng Lý cười ha hả nói: "Viện trưởng Lục anh không biết sao? Trần tổng hôm qua đã mua lại Dược phẩm Tinh Dương rồi, hiện tại ông chủ của Dược phẩm Tinh Dương cũng là Trần tổng!"
Thật ra trong lòng xưởng trưởng Lý cũng đang rất kinh ngạc, vừa rồi ở cửa, bảo vệ vừa liếc mắt đã nhận ra Trần Phàm, xưởng trưởng Lý mới biết Trần Phàm hóa ra cũng là ông chủ của bệnh viện Hoa Cẩm Chướng!
Nghe thấy xưởng trưởng Lý nói, tất cả mọi người đều ngây người ra, không thể tin nổi nhìn về phía Trần Phàm.
Ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong hiện trường đều hội tụ lên người Trần Phàm.
Đôi môi đỏ mọng của Hạ Mộng Vũ khẽ mở, khiến người ta liên tưởng, nàng kinh ngạc hỏi: "Trần tổng, đây là thật sao? Ngài bây giờ cũng là chủ tịch hội đồng quản trị của Dược phẩm Tinh Dương sao?"
Trần Phàm không nhìn Lưu Minh Hạo đang ngơ ngác, hắn cười nhạt một tiếng, thong dong tự tại gật đầu nói: "Đúng vậy, công thức điều chế Khẩu Phục Dịch kim tê dại cúc hiệu quả siêu quần bán cho Dược phẩm Tinh Dương thật sự đáng tiếc, ta không bằng mua luôn Dược phẩm Tinh Dương, vậy thì công thức điều chế lại quay về tay ta, cô nói có đúng không?"
Giọng điệu của Trần Phàm nhẹ nhàng vô cùng, ngược lại khiến cho những người khác nghe mà trợn tròn mắt há hốc mồm.
Lục Đoan Hành người đều choáng váng, đây gọi là cái quái gì?
Không muốn bán công thức điều chế cho đối phương, dứt khoát mua luôn đối phương?
Thao tác này quá kỳ lạ, còn để cho người khác sống nữa hay không?
Lục Đoan Hành thực sự khóc không ra nước mắt, thế đạo này quá bất công.
Mua một xí nghiệp nói đến cũng nhẹ nhàng như mua một bộ quần áo.
Hạ Mộng Vũ cũng ngơ ngác: "Vậy, hôm nay chúng ta vốn định đem công thức điều chế giao cho Dược phẩm Tinh Dương, vậy hóa ra là giao cho ngài sao?"
Trần Phàm bình thản ung dung khẽ gật đầu: "Không sai."
Nghe thấy Trần Phàm khẳng định, tất cả mọi người trong tổ nghiên cứu thở phào nhẹ nhõm! Cái này chẳng phải là tay trái chuyển tay phải, đều nằm trong tay mình sao!
Sớm biết chủ nhận Phương Dã là Trần Phàm, mọi người còn căng thẳng cái rắm gì nữa, đều là người một nhà cả!
"Ha ha, Trần tổng quá xấu rồi, không nói sớm cho mọi người biết, làm người ta cứ căng thẳng." Lục Đoan Hành cười ha ha, các nếp nhăn đều giãn ra.
Lý Tây Uyên, Trâu Tiểu Thiến mấy người cũng thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười thoải mái.
Lúc này, Trần Phàm lại chậm rãi xắn tay áo lên, lộ ra bắp thịt cường tráng, cười híp mắt hỏi: "Ta nghe nói hôm nay có người tới gây rối sao? Ta cũng muốn xem xem là cái ‘tiểu đáng yêu’ nào?"
Rất nhiều người đều đưa một ngón tay lên, chỉ về phía Lưu Minh Hạo đang khóc không ra nước mắt.
"Trần tổng, chính là hắn, Lưu Minh Hạo, đến đây gây rối đó!"
"Trần tổng, hắn vừa nãy phách lối lắm, nói công thức điều chế do anh viết ra rất rác rưởi!"
Trần Phàm đi đến trước mặt Lưu Minh Hạo, ánh mắt lạnh lùng nói: "Họ Lưu, lá gan của ngươi lớn nhỉ, mà còn dám tự tìm đến tận cửa?"
Lưu Minh Hạo buồn bã nói: "Anh đây không phải là chơi trò vô lại sao? Vừa làm cầu thủ vừa làm trọng tài, ai có thể chơi lại anh?"
Lưu Minh Hạo trong lòng sắp khóc, hắn vốn cho rằng tổ nghiên cứu của Trần Phàm không nộp được công thức điều chế, chắc chắn sẽ viết bừa một công thức điều chế qua loa để lừa gạt, như vậy hắn sẽ có thể ra mặt vạch trần, có lẽ còn có thể kết thúc, để cho Dược phẩm Tinh Dương mua công thức điều chế của hắn!
Cứ như vậy cũng có thể báo được cái thù bị khai trừ, càng nghĩ càng đắc ý!
Ai ngờ tên Trần Phàm này lại quá độc ác, lại đem cả Dược phẩm Tinh Dương mua lại luôn!
Cách chơi này, quả thực là không cho Lưu Minh Hạo con đường sống!
Lưu Minh Hạo nuốt một ngụm nước bọt, lấy lại bình tĩnh, con ngươi hạt đậu liếc xung quanh, hắn quyết định 36 kế, chuồn là thượng sách!
Lưu Minh Hạo giả bộ trấn định nói: "Lần này coi như là ngươi lợi hại, lần sau sẽ không may mắn như vậy nữa đâu! Chúng ta đi!"
Lưu Minh Hạo cảm thấy mình toàn thân rút lui vẫn là có thể, hắn khoát tay, mấy tên cơ bắp nam hắn mang đến cũng đi theo, mấy tráng hán này là hắn thuê đến để bảo vệ sự an toàn cho bản thân.
Lưu Minh Hạo trừng Trần Phàm một cái, liền chuẩn bị đi lướt qua bên cạnh Trần Phàm.
Trần Phàm bình thản ung dung hừ lạnh một tiếng: "Còn muốn có lần sau nữa sao?"
Trần Phàm vươn tay túm lấy cổ áo của Lưu Minh Hạo, nhấc hắn lên.
Lưu Minh Hạo nhất thời trợn tròn mắt, hắn cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ vô cùng, hắn liền vội đưa tay đẩy tay Trần Phàm, lại kinh ngạc phát hiện như đẩy vào tảng đá, không nhúc nhích chút nào!
Sau khi trải qua thời gian tăng chỉ số, giá trị lực lượng của Trần Phàm đã đạt đến 50, gấp ròng rã 5 lần người bình thường, một Lưu Minh Hạo làm sao có thể tránh thoát được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận