Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Chương 432: Ngày mai ngươi tới nhà của ta, giúp ta vẽ vời đi.

Chương 432: Ngày mai ngươi tới nhà ta, giúp ta vẽ vời đi. Tiếu Mạn Nhã cảm thấy Trần Phàm quả thực là một con quái vật, đôi mắt đẹp hiếu kỳ đánh giá Trần Phàm, nhịn không được nói: "Trần Phàm, chẳng lẽ ngươi thật sự là một thiên tài?" Theo vừa vào công ty lúc, đã bày ra tài vẽ siêu phàm, về sau lại liên tiếp thể hiện ra tài năng đầu tư cổ phiếu, viết phần mềm, thậm chí soạn nhạc, mỗi một hạng đều kinh diễm tuyệt luân, khiến Tiếu Mạn Nhã khó tin được mức độ cao siêu đó. Trần Phàm cười hắc hắc, người khác tự nhiên không biết hắn dựa vào hệ thống thu thập các loại thiên phú, vậy thì dùng thiên tài để giải thích, cũng rất tốt. Trần Phàm tùy ý nói: "Có lẽ vậy, dù sao những thứ kia ta vừa học liền biết." Tiếu Mạn Nhã trong đôi mắt đẹp hiện lên ánh mắt sùng bái, nàng khâm phục nhất là người có tài hoa, Trần Phàm trong mắt nàng quả thực là thiên tài hoàn mỹ nhất. Tiếu Mạn Nhã nhịn không được đưa tay nắm chặt tay Trần Phàm nói: "Trần Phàm, ngươi đã đáp ứng ta, sẽ không rời khỏi phòng làm việc của ta nha." Tiếu Mạn Nhã hiện tại sợ nhất, chính là Trần Phàm nhảy việc rời đi. Hiện tại cả cái trò chơi cơ hồ đều do Trần Phàm khống chế chất lượng. Trần Phàm cười híp mắt thưởng thức vẻ đẹp của Tiếu Mạn Nhã nói: "Vậy phải xem ngươi làm sao giữ chân ta. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng giúp ngươi vẽ vời rồi nha." Khuôn mặt Tiếu Mạn Nhã nhất thời đỏ lên, nàng hiểu ý Trần Phàm, là chuẩn bị giúp nàng vẽ một bức tranh khỏa thân. Nàng và Trần Phàm ở chung lâu như vậy, cũng hiểu Trần Phàm muốn cái gì, ánh mắt nóng bỏng kia đã đủ để chứng minh tất cả. Mà Tiếu Mạn Nhã cũng dần có cảm giác với Trần Phàm, có khi cả ngày không nhìn thấy Trần Phàm, trong lòng còn cảm thấy trống trải. Trần Phàm là người đàn ông ưu tú như vậy, Tiếu Mạn Nhã cũng biết nhất định phải đánh đổi một vài thứ mới có thể nắm chắc được. Tiếu Mạn Nhã hàm răng khẽ cắn môi đỏ, khuôn mặt ửng hồng nói: "Ta cũng đã chuẩn bị xong, vậy đi, ngày mai ngươi tới nhà ta, giúp ta vẽ vời đi." Nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ thẹn thùng của Tiếu Mạn Nhã, Trần Phàm cũng hưng phấn nói: "Tốt, ta tin chắc sẽ là một bức vẽ rất đẹp." Ánh mắt Trần Phàm nhịn không được liếc qua dáng người thướt tha của Tiếu Mạn Nhã, vừa nghĩ tới việc Tiếu Mạn Nhã sẽ thể hiện mặt đẹp nhất của nàng trước mặt mình, liền không kìm được sự mong chờ. Tiếu Mạn Nhã thấy ánh mắt nóng bỏng của Trần Phàm, càng thẹn thùng nói: "Vậy ta về trước, ngày mai tới nhà ta nha." Tiếu Mạn Nhã quay người định đi, Trần Phàm cười hắc hắc, kéo nàng trở lại nói: "Hôn một cái rồi đi." Trần Phàm đưa đầu tới, hôn Tiếu Mạn Nhã một hồi, mới thả nàng rời đi. Tiếu Mạn Nhã mặt đỏ bừng trở lại văn phòng, chỉ cảm thấy trong đầu choáng váng, mùi vị trên người Trần Phàm rất tươi mát, pha lẫn một loại hơi ấm của đàn ông, khiến nàng cũng có chút mê muội.... Sáng sớm hôm sau, Trần Phàm đầu tiên lái xe đến tổng bộ tập đoàn xe hơi Cực Giới. Xe hơi là món đồ chơi mà đàn ông mơ ước, Trần Phàm đối với việc chế tạo xe vẫn thật sự hứng thú. Bên trong văn phòng CEO của xe hơi Cực Giới, Lâm Viện Phỉ đang ngồi trước bàn làm việc, cầm Laptop xem phản ứng của thị trường. Trần Phàm vừa bước vào văn phòng Lâm Viện Phỉ, Lâm Viện Phỉ liền nở nụ cười nhiệt tình với Trần Phàm. Lâm Viện Phỉ tự tay rót cho Trần Phàm một tách trà Long Tỉnh, đưa cho Trần Phàm nói: "Trần Phàm đệ đệ, em uống trà đi." Lúc đưa tách trà cho Trần Phàm, hai người ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nhau, cả hai đều có một cảm giác khác thường. Trần Phàm bưng tách trà Long Tỉnh lên, thưởng thức một ngụm, nhất thời cảm thấy hương trà thơm nức: "Thơm thật." Lâm Viện Phỉ vui vẻ cười nói: "Trần Phàm đệ đệ, may mà có em thiết kế hệ thống điều khiển thân xe của Cực Giới, sau khi buổi họp báo hôm qua kết thúc, phản ứng của thị trường rất nhiệt liệt, rất nhiều người đều gọi điện thoại muốn đặt xe đó." Trần Phàm mỉm cười, so với phản ứng tốt đẹp của thị trường, Trần Phàm càng thích thưởng thức vẻ đẹp của Lâm Viện Phỉ hơn. Khuôn mặt trái xoan trắng nõn của nàng mịn màng, toát ra vẻ căng mọng như da thiếu nữ, mái tóc đen nhánh dày dặn tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, đôi tai xinh xắn đeo khuyên tai màu vàng kim, đôi mắt đẹp long lanh trong veo, đôi môi hồng hào hơi mọng kiều diễm. Lâm Viện Phỉ tràn đầy phong thái của một người phụ nữ thành thục, chỗ nào gầy thì gầy, chỗ nào đầy đặn lại tuyệt không mập mờ, vòng 1 ngạo nghễ, vòng eo thon thả mềm mại, cả người không những xinh đẹp, mà còn tự nhiên toát ra một vẻ cao quý và tao nhã, vừa nhìn liền biết nàng chưa từng chịu khổ. Lâm Viện Phỉ đôi mắt đẹp nháy mắt, tò mò nhìn Trần Phàm nói: "Trần Phàm đệ đệ, sao em cứ nhìn chị mãi vậy?" Trần Phàm cười nhạt một tiếng nói: "Không có gì, chỉ là thấy Viện Phỉ tỷ rất xinh đẹp." Trần Phàm mười phần bình tĩnh, độ thiện cảm của Lâm Viện Phỉ đã là 48, trêu chọc một chút cũng không sao. Lâm Viện Phỉ bỗng nhiên được Trần Phàm khen ngợi vẻ đẹp, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ, nàng hờn dỗi trừng Trần Phàm một cái, ngọt ngào cười nói: "Trần Phàm đệ đệ, cái miệng nhỏ của em thật ngọt ngào." Trần Phàm cười hắc hắc, hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Viện Phỉ, đã cảm thấy vô cùng vui vẻ. Lâm Viện Phỉ cùng Trần Phàm lại thảnh thơi hàn huyên vài câu, sau đó nói: "Trần Phàm đệ đệ, em qua đây nhìn, mấy tin tức đều nói độ hảo cảm của thị trường đối với xe hơi Cực Giới đang chuyển biến tốt đẹp đây." Lâm Viện Phỉ liếc nhìn trang web tin tức trong máy tính xách tay, nở nụ cười. Trần Phàm hiếu kỳ đi đến sau lưng Lâm Viện Phỉ, nhìn vào màn hình máy tính, quả nhiên thấy tin tức về mảng xe hơi, rất nhiều đều đang phân tích buổi họp báo ngày hôm qua của Lâm Viện Phỉ. Bất quá, điều làm Trần Phàm tim đập thình thịch chính là, khi hắn hơi dựa gần Lâm Viện Phỉ, liền có thể nghe thấy mùi thơm tỏa ra từ người nàng. Lâm Viện Phỉ dùng nước hoa rất cao cấp, mang theo một chút mùi vị dịu dàng tươi mát, Trần Phàm nhịn không được hít sâu. Lâm Viện Phỉ ngẩn người, nàng cảm thấy Trần Phàm có chút kỳ lạ, nghi ngờ nói: "Trần Phàm đệ đệ, em đang làm gì vậy?" Trần Phàm cũng không giấu diếm, cười híp mắt nhìn Lâm Viện Phỉ nói: "Viện Phỉ tỷ, người chị thơm quá." Lâm Viện Phỉ không ngờ Trần Phàm lại trực tiếp như vậy, khuôn mặt hơi hơi ửng hồng, gắt giọng: "Trần Phàm đệ đệ, em không được nghĩ bậy bạ nha." Trần Phàm cười nhạt nói: "Ta không có nghĩ bậy bạ, chỉ nói lời thật thôi mà." Sau khi vào công ty, Trần Phàm cũng đã tìm hiểu một chút, tập đoàn xe hơi Cực Giới này là do Lâm Viện Phỉ cùng chồng nàng cùng nhau sáng lập mười năm trước, nhưng chồng nàng đã qua đời vì tai nạn xe năm năm trước, Lâm Viện Phỉ vẫn ở trạng thái độc thân, cho nên Trần Phàm cũng không có gì áp lực về đạo đức. Khuôn mặt Lâm Viện Phỉ đỏ lên, nàng cảm thấy không khí giữa hai người có chút mờ ám, lúng túng dùng ngón tay trắng nõn ôm một lọn tóc bên tai, nàng thực ra cũng rất có hảo cảm với Trần Phàm, hơn nữa mị lực tỏa ra từ toàn thân Trần Phàm cũng khiến nàng rất thích. Nhưng dù sao Lâm Viện Phỉ cũng là một vị lão tổng của một tập đoàn lớn, thân phận địa vị rất cao, lại xinh đẹp như vậy, những ký giả paparazi đó rất thích viết những chuyện bát quái liên quan đến Lâm Viện Phỉ. Vạn nhất bị những ký giả paparazi đó phát hiện ra manh mối gì thì sẽ rất phiền phức. Lâm Viện Phỉ lấy lại bình tĩnh, lại dùng chuột trong máy tính xách tay để xem tin tức. Bỗng nhiên, Lâm Viện Phỉ mày liễu nhíu lại, ánh mắt tức giận nhìn vào một tiêu đề tin tức. Trần Phàm thấy vẻ mặt khác thường của Lâm Viện Phỉ, hiếu kỳ hỏi: "Sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận