Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 151: Lại một cái lão tổng tìm Trần Phàm? (length: 7980)

Diệp Tư Viện nhẹ gật đầu, cất kỹ văn kiện: "Nhớ kỹ, ba ngày sau buổi tối bảy giờ, ngươi muốn mang theo Hứa Tình Nhu đi tham gia yến tiệc rượu của những nhân vật nổi tiếng cấp cao trên đài truyền hình."
Sau khi nói xong, Diệp Tư Viện lần nữa hướng Khương đại biểu cùng Đinh Miểu lộ ra một nụ cười mang theo áy náy nói: "Thật xin lỗi đã quấy rầy các ngươi đi họp, bởi vì phần văn kiện này vô cùng gấp, cho nên ta không thể không tự mình đưa tới."
Khương đại biểu cùng Đinh Miểu đều lễ phép cười tủm tỉm nói: "Nên vậy, nên vậy."
Diệp Tư Viện giãy dụa uyển chuyển quyến rũ dáng người rời đi.
Các nam giám đốc điều hành của công ty cũng không nhịn được mà dùng lễ nghi chú mục cao nhất hướng nàng.
Sau khi Diệp Tư Viện rời đi, không khí trong phòng họp trở nên có chút cổ quái.
Một số giám đốc điều hành nhìn ánh mắt hướng Trần Phàm tràn ngập tò mò và nghi hoặc.
Tất cả mọi người đều không nghĩ ra, Trần Phàm lại là đổng sự trưởng của Khải Di giải trí truyền thông.
Khải Di giải trí tuy không phải công ty giải trí hàng đầu, nhưng vẫn có chút danh tiếng.
Là một đổng sự trưởng, Trần Phàm lại đến công ty game Ưu Tái làm một tổng giám mỹ thuật, điều này càng khiến cho các giám đốc điều hành cảm thấy kinh ngạc.
Khương đại biểu cũng có chút tò mò nhìn Trần Phàm, điều khiến hắn khiếp sợ nhất là Trần Phàm thế mà lại nắm giữ trình độ mỹ thuật siêu thần như vậy.
Tổng quản lý Đinh Miểu cũng có chút lúng túng cười nói: "Phó tổng Tiếu, mời cô tiếp tục giảng giải."
Tiếu Mạn Nhã nhẹ gật đầu, tiếp tục bắt đầu giảng giải chi tiết tiến độ của thần thoại màu trắng.
Ai ngờ chưa được vài phút, thư ký Lý của Đinh Miểu lại đẩy cửa đi vào, nói với Đinh Miểu:
"Đinh tổng, quản lý Hạ của công ty đầu tư Long Hâm, dẫn theo mấy giám đốc điều hành của công ty tới, nói là muốn tìm tổng giám Trần."
Vừa nghe đến tên công ty đầu tư Long Hâm, trong lòng Đinh Miểu cũng hơi hồi hộp, treo lên cổ họng.
Một hạng mục kinh doanh của công ty đầu tư Long Hâm, chính là cung cấp dịch vụ cho vay dài hạn.
Đinh Miểu tuy chưa từng vay tiền của công ty đầu tư Long Hâm, nhưng Đinh Miểu biết, một người thân thích của hắn làm ăn, đã vay không ít tiền của công ty đầu tư Long Hâm.
Nghe nói người của công ty đầu tư tìm Trần Phàm, Giang Diệu Khôn trong nháy mắt hai mắt tỏa sáng, kinh hỉ nói: "Có phải hay không Trần Phàm thiếu tiền, bị chủ nợ tìm tới cửa đòi nợ rồi?!"
Việc Diệp Tư Viện đại mỹ nữ của công ty Khải Di vừa đến tìm Trần Phàm có thể nói là đã làm cho Trần Phàm nổi tiếng, khiến mọi người phải nhìn với con mắt khác.
Trong lòng Giang Diệu Khôn khó chịu như bị mắc xương cá, tức giận đến mức muốn nổ cả mũi.
Giang Diệu Khôn nằm mơ cũng muốn thấy bộ dáng Trần Phàm phải ăn quả đắng, vừa nghe nói người của công ty đầu tư tìm Trần Phàm, lập tức trong đầu liền hình dung ra cốt truyện Trần Phàm vì sĩ diện, điên cuồng vay mượn, dẫn đến đứt gãy mắt xích tài chính phá sản.
Trong chốc lát ngắn ngủi, Giang Diệu Khôn đã tưởng tượng ra cốt truyện Trần Phàm phải ra đường ăn mày, còn mình sẽ rộng rãi bố thí tiền.
Thuộc hạ của Giang Diệu Khôn, Vương Tiểu Đản cũng mừng rỡ, gật đầu như giã tỏi nói: "Rất có thể đấy, tên kia thích nhất ra vẻ làm người tốt, nhất định là vay nặng lãi rất nhiều, đoán chừng không trả nổi tiền nên bị đến tận cửa đòi nợ."
Giang Diệu Khôn và Vương Tiểu Đản nói chuyện sống động như thật, thế mà khiến một số giám đốc điều hành tin sái cổ.
Những người này thường xuyên xem các tin tức xã hội, một số công ty đầu tư để đòi tiền vay, thường tìm một số tay xã hội đen đến tận cửa, không lấy được tiền thì sẽ đánh đập phá phách, vô cùng hung ác.
"Có phải Trần Phàm thực sự vay tiền để duy trì hoạt động công ty không? Nghe cũng có vẻ rất có lý đấy."
"Đúng vậy, ta cũng thấy lạ, một thanh niên sao có thể làm đổng sự trưởng được chứ? Xem ra đúng là chắp vá lung tung, khắp nơi vay tiền rồi."
Mấy giám đốc điều hành nhìn ánh mắt hướng Trần Phàm, bắt đầu mang theo một chút hả hê.
Giang Diệu Khôn càng thêm hưng phấn nhìn Trần Phàm, chờ mong nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng của Trần Phàm.
Nhưng điều khiến Giang Diệu Khôn thất vọng là Trần Phàm không hề có chút bối rối, ngược lại càng thêm ung dung tự tại.
Lúc này, mấy người đàn ông trung niên mặc vest giày da, đeo cà vạt, giày da sáng bóng, một đám chải đầu bóng loáng, dáng người mập mạp, xem xét thì biết là kiểu giám đốc điều hành công ty, chạy đến bên ngoài phòng họp.
Chính là quản lý Hạ Bắc Thần của công ty đầu tư Long Hâm, dẫn theo phó tổng Triệu Thụy và một đám giám đốc điều hành đến.
Điều khiến mọi người kinh ngạc là những giám đốc điều hành này trên mặt đều mang nụ cười cung kính thành thật, tư thái nho nhã lễ độ.
Hạ Bắc Thần và Triệu Thụy từng nhìn ảnh của Trần Phàm trong tư liệu, liếc mắt một vòng liền thấy Trần Phàm đang ngồi ngay ngắn.
Hạ Bắc Thần lập tức lộ ra vẻ tươi cười, cái thân hình mập mạp ấy bộc phát ra sự nhanh nhẹn kinh người, ba chân bốn cẳng lập tức chạy đến trước mặt Trần Phàm, cung kính thi lễ một cái rồi nói: "Trần đổng sự trưởng, thật sự là mạo muội, chủ yếu là vì một khoản ngân quỹ đầu tư 1,5 tỷ hôm nay đáo hạn, nếu muốn tiếp tục đầu tư, nhất định phải có chữ ký của ngài trước 12 giờ hôm nay, cho nên chúng tôi không thể không mạo muội đến quấy rầy."
Giang Diệu Khôn vốn dĩ đang một mặt hưng phấn, vạn phần mong đợi chờ người của công ty đầu tư đến hung hăng bắt Trần Phàm trả tiền, như vậy hắn liền có thể nhảy ra chế giễu Trần Phàm.
Nếu như người của công ty đầu tư động thủ đánh Trần Phàm, Giang Diệu Khôn lại càng vui vẻ hơn, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội đá Trần Phàm vài cước.
Nhưng khi nghe Hạ Bắc Thần nói vậy, Giang Diệu Khôn trong nháy mắt trợn tròn mắt, ánh mắt ngây ngốc, không dám tin nhìn Trần Phàm.
Giang Diệu Khôn cảm thấy trời sắp sập rồi, hai mắt tối sầm lại muốn ngã xỉu.
Cái này, sao có thể không có thiên lý như vậy chứ.
Vừa rồi Diệp Tư Viện của Khải Di giải trí, đã gọi Trần Phàm là Trần đổng sự trưởng.
Bây giờ lại có thêm một tổng quản lý của công ty đầu tư Long Hâm, cũng gọi Trần Phàm là đổng sự trưởng.
Không chỉ có Giang Diệu Khôn, gần như tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, ai nấy đều khiếp sợ nhìn Trần Phàm.
Một số đồng nghiệp không nhịn được hít ngược một hơi khí lạnh, cảm thấy tai mình có vấn đề.
"Cái gì? Ta không nghe nhầm chứ, Trần tổng giám lại là đổng sự trưởng của công ty đầu tư Long Hâm?"
"Hôm nay là ngày Cá tháng Tư à, Trần tổng giám là đổng sự trưởng của hai công ty?"
"Con mẹ nó, ta đã sớm nói Trần tổng giám này không phải người bình thường, bình thường anh ta toàn đi xe Rolls-Royce đến làm!"
"Ngươi nói nhảm, lần trước ngươi nói Trần tổng giám là mượn xe sang trọng để sĩ diện!"
"Ta ở trong lòng nói không được à?"
Đôi mắt đẹp của Tiếu Mạn Nhã cũng lóe lên ánh mắt kinh ngạc, tò mò nhìn Trần Phàm, người đàn ông này đã mang đến cho cô quá nhiều bất ngờ.
【 Đinh 】 【 Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được độ thiện cảm của Tiếu Mạn Nhã: +4 】 【 Độ hảo cảm của Tiếu Mạn Nhã: 34 】 Trong đầu Trần Phàm truyền đến âm thanh độ hảo cảm của Tiếu Mạn Nhã tăng lên, khiến trong lòng hắn vui vẻ, nhưng cũng không biểu lộ ra, dù sao bây giờ đang có vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
Trần Phàm thản nhiên nói: "Chỉ là chuyện ký tên thôi sao?"
Hạ Bắc Thần mang vẻ mặt thân thiết gật đầu cười nói: "Đúng vậy, chỉ cần có chữ ký của ngài là được, mấy thủ tục nhỏ này Tiểu Hạ ta rất quen thuộc, người khác có thể mất hai ngày mới xong, Tiểu Hạ ta chiều nay liền có thể giải quyết."
Nói rồi, Hạ Bắc Thần nháy mắt với phó tổng Triệu Thụy, phó tổng Triệu Thụy hiểu ý, lập tức đặt văn kiện một cách cung kính lên bàn của Trần Phàm, còn hai tay đưa qua một chiếc bút ký tên.
Trần Phàm tùy ý nhìn qua văn kiện, đó là một khoản đầu tư vào quỹ ngân sách hình cổ phiếu loại C của thị trường chứng khoán, tên là quỹ ngân sách hỗn hợp Long Hâm C...
Bạn cần đăng nhập để bình luận