Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 237: Đặc chiến đội trưởng khiêu khích Trần Phàm (length: 7814)

Sở Khê Đình cũng gật đầu bất đắc dĩ: "Chủ yếu là bọn hắn rất khó tin tưởng một kẻ ngoài nghề có thể phá giải hacker William virus, cảm thấy ngươi có thể là cùng William thông đồng tốt diễn xuất, để thu hoạch được quân đội tín nhiệm."
Sở Khê Đình nói xong, có chút sợ hãi Trần Phàm sinh khí, thì một mặt áy náy nói: "Hi vọng Trần tiên sinh không nên tức giận, làm quân đội đặc chiến đội, an toàn bảo mật xác thực là vô cùng trọng yếu."
Trần Phàm im lặng nhẹ gật đầu, hắn cũng không kỳ quái, lấy chính thường suy tư của người logic, Trần Phàm dạng này một kẻ không phải chuyên nghiệp nhân sĩ, hoàn toàn chính xác không có khả năng phá giải William virus.
Trần Phàm lại cười nhìn về phía đôi mắt đẹp của Sở Khê Đình nói: "Vậy còn ngươi, ngươi vì sao không cảm thấy ta là gián điệp?"
Đôi mắt đẹp sáng ngời của Sở Khê Đình cùng Trần Phàm nhìn nhau, lắc đầu mỉm cười nói: "Ta cũng không biết, nhưng chỉ là bằng cảm giác, ta đã cảm thấy ngươi không giống gián điệp."
Sở Khê Đình cũng không biết vì sao, nàng tận mắt thấy Trần Phàm giải mã Virus, thì đối với hắn có một loại hảo cảm kỳ lạ, cảm giác Trần Phàm có một loại cảm giác thần bí hấp dẫn người.
Sở Khê Đình đương nhiên không biết, bởi vì nguyên nhân hệ thống, những nữ sinh bị 'băng' định đều có một loại cảm giác đặc thù với Trần Phàm, luôn luôn cảm thấy Trần Phàm không giống bình thường, có một loại sức hấp dẫn.
Trần Phàm nhìn đôi mắt đẹp của Sở Khê Đình, mỉm cười khen: "Sở đội trưởng chẳng những người rất xinh đẹp, tính cách cũng rất tốt."
Nghe được Trần Phàm tán dương, Sở Khê Đình lại có một loại trái tim mừng thầm cảm giác.
Sở Khê Đình thấy Trần Phàm cũng không có sinh khí, ngược lại phi thường khoan hồng độ lượng, trong lòng đối với Trần Phàm lại thêm mấy phần hảo cảm.
【 Đinh 】 【 Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được độ thiện cảm của Sở Khê Đình: +5 】 【 Độ hảo cảm của Sở Khê Đình: 20 】 【 Chúc mừng ký chủ thu hoạch được khen thưởng tùy cơ: Tiền mặt một ngàn vạn, điểm số lực lượng một chút 】 Nghe được âm thanh khen thưởng của hệ thống, Trần Phàm trong lòng vui vẻ.
Tên vệ binh đứng ở một bên, nghe được Trần Phàm và Sở Khê Đình trò chuyện, đều sắp trợn tròn mắt.
Hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy mỹ nữ đội trưởng đối với một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt ôn hòa như vậy.
Một màn Sở Khê Đình và Trần Phàm vừa nói vừa cười, mấy đội viên đặc chiến trên sân huấn luyện cũng nhìn thấy.
Đội trưởng đội đặc chiến Lãnh Ưng Tiết Kỳ, nhìn thấy Sở Khê Đình và Trần Phàm vừa nói vừa cười, ánh mắt lập tức liền hung ác hơn mấy phần.
Một tên đội viên tên Triệu Duệ cũng xúm lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Phàm, không vui nói: "Tiết đội trưởng, tên nhãi kia là ai, cảm giác đang đùa giỡn Sở đội trưởng của chúng ta vậy."
Tiết Kỳ lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, tên nhãi thúi này lá gan không nhỏ à, muốn tán tỉnh người đội đặc chiến của chúng ta sao?"
Là nữ binh xinh đẹp nhất, dáng người tốt nhất trong đội đặc chiến, Sở Khê Đình là người có nhân khí cao nhất trong lòng những đội viên nam này.
Rất nhiều đội viên nam đều thầm mến Sở Khê Đình trong lòng, chỉ là Sở Khê Đình có tiêu chuẩn rất cao, rất ít khi đối với người khác lộ ra nụ cười.
Lúc này nhìn thấy mỹ nữ số một đội đặc chiến lại cùng một người trẻ tuổi ngoại lai nói chuyện vui vẻ, những đội viên đặc chiến này trong lòng đều rất khó chịu.
Đây không phải là mỡ chảy vào ruộng người ngoài sao?
Nếu nữ sinh xinh đẹp nhất trong đội ngũ bị kẻ bên ngoài cưa mất, thì sẽ là một chuyện mất mặt.
Ánh mắt của Tiết Kỳ và Triệu Duệ đều rất không vui, bọn họ đều là người trẻ tuổi hiếu thắng, nhìn thấy Trần Phàm cùng Sở Khê Đình nói giỡn, cũng cảm thấy như có người mạo phạm lãnh địa của bọn họ, có thể nói đây là bản năng bảo vệ vợ và lãnh thổ của một loài động vật.
Lúc này, Sở Khê Đình đã dẫn Trần Phàm đi xuyên qua cổng gác, tiến vào doanh địa đội đặc chiến Lãnh Ưng.
Tiết Kỳ dẫn Triệu Duệ, vênh vang đắc ý nghênh đón, mang vẻ mặt hoài nghi nhìn chằm chằm Trần Phàm.
Tiết Kỳ không hề khách khí, trực tiếp nhíu mày hỏi: "Sở đội trưởng, hắn là ai?"
Sở Khê Đình vội vàng giới thiệu: "Hắn là Trần Phàm, người lúc đó giải mã Virus cũng là hắn, ta đặc biệt mời hắn làm cố vấn đặc biệt cho đội tác chiến thông tin."
Ánh mắt của Tiết Kỳ và Triệu Duệ đều hơi lộ ra một tia kinh ngạc nhìn Trần Phàm, không ngờ đây chính là người giải mã Virus, trẻ hơn bọn họ tưởng tượng.
Tiết Kỳ hỏi: "Hắn chính là giám đốc mỹ thuật, người giải mã Virus?"
Sở Khê Đình gật đầu nói: "Chính là hắn."
Tiết Kỳ ánh mắt hoài nghi nhìn chằm chằm Trần Phàm: "Sở đội trưởng, cô không sợ người này là gián điệp sao? Một người làm mỹ thuật, bỗng nhiên biến thành chuyên gia virus? Giải thích như thế nào cho thông, hắn rất có thể là đồng bọn của William."
Triệu Duệ cũng cảnh giác nói: "Đúng vậy, Sở đội trưởng, tôi đề nghị báo cáo lên khoa điều tra, lập tức khởi động cuộc điều tra đối với hắn."
Sở Khê Đình có chút nóng nảy, Trần Phàm là do nàng mời đến hỗ trợ, bây giờ lại bị nói xấu là gián điệp, Sở Khê Đình cảm thấy rất có lỗi với Trần Phàm.
Sở Khê Đình gần như đứng trước người Trần Phàm, bảo vệ Trần Phàm nói: "Để ta làm người bảo đảm cho Trần Phàm, nếu như Trần Phàm là gián điệp, ta sẽ gánh chịu hết thảy trách nhiệm!"
Tiết Kỳ và Triệu Duệ kinh ngạc đến sắc mặt cũng thay đổi, Sở Khê Đình lại nguyện ý làm người bảo đảm cho Trần Phàm!
Trách nhiệm của người bảo đảm vô cùng nghiêm trọng, lỡ như Trần Phàm thực sự là gián điệp, bản thân Sở Khê Đình cũng sẽ phải chịu sự xử phạt nghiêm trọng!
Tiết Kỳ đã kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng có chút ghen tị với Trần Phàm, Sở Khê Đình là một mỹ nữ cực phẩm, lại nguyện ý làm người bảo đảm cho hắn, thực sự khó có thể tưởng tượng.
Triệu Duệ cũng vô cùng ngưỡng mộ, nếu Sở Khê Đình nguyện ý làm người bảo đảm cho Triệu Duệ, Triệu Duệ nguyện ý xả thân vong mệnh cũng sẽ không tiếc.
Tiết Kỳ ngẩn người, Sở Khê Đình đã làm người bảo đảm cho Trần Phàm, như vậy theo quy tắc, Trần Phàm có thể tham gia lần hành động này.
Tiết Kỳ là tổng đội trưởng đội đặc chiến Lãnh Ưng, nhưng đội tác chiến thông tin lại do Sở Khê Đình quyết định, nên hắn cũng không tiện nói thêm gì.
Tiết Kỳ đảo tròng mắt, hắn nghĩ ra một biện pháp để dằn mặt Trần Phàm, sau đó lộ ra nụ cười nói: "Nếu Sở đội trưởng nguyện ý làm người bảo đảm, vậy tôi cũng không tiện tiếp tục phản đối, xin chào, Trần tiên sinh."
Tiết Kỳ khóe miệng mang theo nụ cười khiêu khích, đưa tay ra với Trần Phàm.
Hắn ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Phàm, ý đồ rất rõ ràng, để Trần Phàm bắt tay với hắn.
Tiết Kỳ chuẩn bị lúc bắt tay, trên tay dùng lực, dằn mặt Trần Phàm một chút, ít nhất để hắn trước mặt Sở Khê Đình phải lộ ra vẻ hề hề.
Mọi người đều nhìn rõ ý đồ của Tiết Kỳ.
Khóe miệng của Triệu Duệ cũng hiện lên một tia nụ cười đắc ý, nhìn chằm chằm Trần Phàm, hắn biết, chỉ cần Trần Phàm bắt tay, Tiết Kỳ sẽ dùng lực, làm Trần Phàm đau kêu ra tiếng, để Trần Phàm trước mặt Sở Khê Đình phải lộ ra vẻ chật vật buồn cười có thể hung hăng làm giảm sự kiêu ngạo của Trần Phàm.
Sở Khê Đình cũng hiểu được tính công kích của Tiết Kỳ, nàng tận mắt thấy Tiết Kỳ làm người khác đơn vị kêu thảm thiết, lúc Tiết Kỳ buông tay, tay của đối phương đã bị nắm thâm tím.
Sở Khê Đình vội vàng ngăn cản: "Trần Phàm, đừng bắt tay với hắn."
"Không có việc gì." Trần Phàm lại không nghe lời Sở Khê Đình, hắn mang một vệt nụ cười nhạt nhẽo, đưa tay ra, nắm chặt tay Tiết Kỳ.
Thấy Trần Phàm không phòng bị, khóe miệng Tiết Kỳ lộ ra một nụ cười đắc ý, hắn khinh miệt nhìn Trần Phàm, trong miệng chế nhạo nói: "Trần tiên sinh, tôi khuyên anh về sau ở địa bàn của người khác đừng kiêu ngạo như vậy, tránh cho cũng xấu mặt như hôm nay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận