Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 77: Người thua quét nhà vệ sinh nữ (length: 7946)

Một vị tổng giám tên Triệu Đức Minh cũng lắc đầu nói: "Không có khả năng, ba tháng tuyệt đối không có khả năng, chế tác trò chơi cái nào dễ dàng như vậy."
"Dù sao ta tuyệt đối không tin, ba tháng có thể làm ra một trò chơi thần thoại đầu tư 3 ức."
Giang Diệu Khôn càng là liên tục trào phúng không ngừng, hắn đã sớm không vừa mắt Trần Phàm, hễ có cơ hội lập tức cắn không buông, muốn bôi xấu danh tiếng của Trần Phàm mới thỏa mãn.
"Cưỡng ép thời gian đang gấp, chỉ có thể làm ẩu, chất lượng thấp kém, đến lúc đó đừng nói tham gia đại triển game GEA, nhất định sẽ làm cho danh dự của Ưu Tái game mất hết. Họ Trần, ngươi không phải là người của Đằng Phi game phái đến nằm vùng, đến gây rối đấy chứ?"
Trên mặt Trần Phàm thoáng nở một nụ cười nhạt, lạnh nhạt nhìn Giang Diệu Khôn, không nhanh không chậm từ tốn nói: "Giang tổng giám, hay là chúng ta đánh cược đi."
Giang Diệu Khôn khinh miệt nhìn Trần Phàm, cười nhạo nói: "Ngươi còn dám cùng ta đánh cược?"
Trần Phàm cười nhạt nói: "Ta đánh cược với ngươi, sau ba tháng Thần Thoại Màu Trắng đúng hạn ra mắt, nếu như trên bảng xếp hạng game GEA vượt qua Thương Lan Đại Lục của ngươi, ngươi sẽ cho công ty quét nhà vệ sinh một tháng thế nào? Bao gồm cả nhà vệ sinh nữ."
Lời của Trần Phàm vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy chấn kinh.
Cái tên Trần Phàm này cũng quá điên cuồng, ba tháng, để cho Thần Thoại Màu Trắng vội vàng hoàn thành đã là khó.
Nơi này đều là những người trong giới game, biết chế tác game gấp rút tăng tốc, vậy thì chất lượng game nhất định vô cùng thảm hại, lỗi Bug bay đầy trời.
Nhưng tên Trần Phàm này lại dám khoác lác, không chỉ muốn để Thần Thoại Màu Trắng đúng hạn hoàn thành, còn muốn trên đại triển game GEA xếp hạng vượt qua Thương Lan Đại Lục của Giang Diệu Khôn?
Quả thực là mơ mộng hão huyền!
Mọi người nhao nhao lắc đầu: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
"Ba tháng chớp mắt đã qua, không có khả năng xếp hạng vượt qua Thương Lan Đại Lục."
"Đây quả thực là tự sát kiểu đánh cược."
Nghe thấy tiếng của mọi người, trên mặt Giang Diệu Khôn lộ vẻ kinh hỉ, đây quả thực là ông trời ban cho lễ vật trắng trợn a, để Giang Diệu Khôn có thể đủ có cơ hội nhục nhã Trần Phàm một trận ra trò!
Giang Diệu Khôn đã mất mặt không ít lần trước mặt Trần Phàm.
Lần này, quả thực là Trần Phàm đưa mặt đến, để Giang Diệu Khôn đánh cho hai cái bạt tai thống khoái.
Trong mắt Giang Diệu Khôn, Thương Lan Đại Lục mà hắn dồn hết tâm huyết chế tác, tuyệt đối không thể nào thua Thần Thoại Màu Trắng đang gấp gáp thời gian.
Giang Diệu Khôn mừng rỡ, chân mày cũng sắp bay lên trán, hắn dường như đã thấy vẻ mặt cầu xin, ủ rũ cúi đầu quét dọn nhà vệ sinh nữ của Trần Phàm, đến lúc đó, Giang Diệu Khôn nhất định phải cầm điện thoại quay lại cảnh này, ghi lại cái khoảnh khắc thắng lợi hạnh phúc kia.
Giang Diệu Khôn mừng như điên nhảy dựng lên, sợ Trần Phàm đổi ý lớn tiếng nói: "Được, ta Giang Diệu Khôn đánh cược với ngươi! Game của ai xếp hạng tụt lại, người đó sẽ quét nhà vệ sinh nữ một tháng!"
Khóe miệng Trần Phàm thoáng hiện một tia cười lạnh, cũng gật đầu nhẹ: "Đã nói rồi, người thua không được phép đổi ý."
Giang Diệu Khôn gật đầu lia lịa: "Ta chỉ sợ ngươi đổi ý! Ta Giang Diệu Khôn là người hay đổi ý sao?"
Nhìn thấy Trần Phàm cùng Giang Diệu Khôn thật sự đã lập ra kèo cá cược, tất cả mọi người trong phòng họp đều vô cùng kinh ngạc.
Trong mắt mọi người, Trần Phàm gần như chắc chắn thua trong cái bẫy này.
Mấy tổng giám khác đều nhao nhao lắc đầu: "Hồ đồ, quả thực là hồ đồ, tên Trần Phàm mới tới này quá không biết tự lượng sức mình."
"Đúng vậy đó, Trần Phàm này quả thực cũng là một tên ngu ngốc, còn vọng tưởng trong ba tháng sẽ cho ra mắt Thần Thoại Màu Trắng, buồn cười!"
Một số ánh mắt thất vọng, trào phúng, khinh miệt nhìn về phía Trần Phàm, không hề kiêng kị cười nhạo hắn.
Sau khi kết thúc cuộc họp, mọi người đều lắc đầu rời đi.
Tiếu Mạn Nhã cùng Trần Phàm cũng quay về văn phòng.
Trong văn phòng, giờ phút này chỉ còn lại Trần Phàm và Tiếu Mạn Nhã hai người.
Trần Phàm lập tức kinh ngạc nhìn thấy, một gương mặt xinh đẹp, mang theo một tia oán trách tức giận, tiến sát đến trước mặt hắn.
Một đôi mắt đẹp sáng ngời của Tiếu Mạn Nhã, trợn tròn lên, gắt gao nhìn Trần Phàm.
Lúc này hai người cách nhau rất gần, Trần Phàm đã ngửi thấy được mùi thơm cơ thể ngào ngạt phát ra từ cơ thể mềm mại uyển chuyển của Tiếu Mạn Nhã, mùi thơm này vô cùng quyến rũ, Trần Phàm nhịn không được hít sâu vài cái, cảm thấy mười phần khoan khoái.
Trần Phàm ánh mắt như cười mà không phải cười nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Tiếu Mạn Nhã nói: "Tiếu phó tổng, sao lại nhìn ta như vậy."
Tiếu Mạn Nhã tức giận nói: "Trần Phàm! Ngươi không cảm thấy cần phải giải thích cái gì đó với ta sao?"
Trần Phàm thản nhiên nói: "Giải thích cái gì?"
"Có phải ngươi quên rằng, ta mới là người chế tác phòng làm việc Mạn Nhã." Tiếu Mạn Nhã khẽ hừ một tiếng, tức giận nói: "Vì sao ngươi không thương lượng với ta, đã hứa là ba tháng có thể hoàn thành game Thần Thoại Màu Trắng, còn muốn tham gia đại triển game GEA?"
Trần Phàm cười nhạt nói: "Đại triển game GEA là sự kiện lớn nhất của giới game toàn cầu, nếu không thể tham gia, ngươi không cảm thấy rất đáng tiếc sao?"
Nên biết, đại triển game GEA chẳng khác nào giải Oscar của giới game, bất kỳ người chế tác game nào có khát vọng đều muốn leo lên cung điện mộng mơ kia.
Trần Phàm cũng là một người hâm mộ trung thành của đại triển game GEA, nếu có một ngày game của chính mình tham dự có thể nhận được giải thưởng, hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng vinh quang.
Đôi mắt đẹp của Tiếu Mạn Nhã chớp động: "Không thể tham gia đại triển game GEA, đương nhiên rất đáng tiếc. Nhưng nếu mang một game hoàn thành vội vàng để tham gia, ngược lại sẽ càng mất mặt."
Tiếu Mạn Nhã cảm thấy rất bất lực.
Nhưng Tiếu Mạn Nhã có một sự kính sợ thần thánh với GEA, nàng không muốn mang một tác phẩm game mà chính mình còn chưa hài lòng, tham gia vào cung điện game thần thánh kia.
Dù sao game cần thời gian để mài giũa cẩn thận.
Hiện tại Tiếu Mạn Nhã cần nhất, chính là thời gian.
Trần Phàm lại thản nhiên nói: "Mấy ngày nay, mỗi ngày ta đưa cho ngươi hai bức bản vẽ phác thảo đúng không."
Tiếu Mạn Nhã gật đầu, nàng tò mò nhìn Trần Phàm, không biết vì sao hắn lại nói như vậy.
Trần Phàm cười nhạt nói: "Nếu như mỗi ngày ta đưa cho ngươi 10 bức tranh? Ngươi cảm thấy thời gian có đủ không?"
Tiếu Mạn Nhã kinh ngạc, đôi mắt đẹp sáng ngời đều trợn tròn, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào cũng hơi mở ra, nàng không thể tin được nhìn Trần Phàm: "Mỗi ngày 10 bức?! Ngươi có thể làm được?"
Trần Phàm thản nhiên gật đầu.
Đôi mắt đẹp của Tiếu Mạn Nhã thoáng hiện một tia lo âu: "Ngươi có thể đảm bảo chất lượng của bản phác thảo không?"
Trần Phàm tự tin mười phần, hiện tại hắn chỉ mới nâng thiên phú hội họa lên đến cấp độ tám, mỗi ngày chỉ cần một giờ, có thể hoàn thành nhiệm vụ hai bản vẽ phác thảo.
Trần Phàm tùy thời có thể nâng thiên phú hội họa lên đến đỉnh cấp thập cấp, như vậy hoàn thành mười bản vẽ phác thảo cũng chỉ cần khoảng bốn giờ, có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Trần Phàm nhẹ gật đầu, như cười mà không phải cười mà nói: "Đương nhiên tuyệt đối đảm bảo chất lượng."
Tiếu Mạn Nhã ngây người, biểu hiện trên khuôn mặt xinh đẹp cũng thay đổi đặc sắc.
Cái vị tổng giám mỹ thuật này của Trần Phàm, mỗi ngày vẽ hai bản phác thảo thì quả thật không đuổi kịp tiến độ.
Nhưng nếu như mỗi ngày mười bức, vậy thì không gian tưởng tượng sẽ lớn lên.
Tiếu Mạn Nhã chỉ cần chiêu thêm vài nhà thiết kế mô hình, là có thể đẩy nhanh tốc độ chế tác game.
Đôi mắt đẹp sáng ngời của Tiếu Mạn Nhã càng mở càng lớn, ánh mắt lo lắng ban đầu dần dần biến thành hưng phấn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận