Mau Xuyên Chi Phi Thường Sinh Vật Hiểu Biết Ghi Chép

Mau Xuyên Chi Phi Thường Sinh Vật Hiểu Biết Ghi Chép - Chương 428: Phiên ngoại Kỷ Vân trưởng thành nhật ký ( thượng ) (length: 8832)

Ngày 4 tháng 3 năm 2010, trời nhiều mây chuyển nắng.
Tiểu Vân đã sinh được nửa tháng, con gái quả nhiên là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ, không những khi mang thai không làm ta vất vả nhiều, mà từ khi sinh ra đến nay nửa tháng, cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn Tiểu Văn nhiều, bây giờ đã biết nhả bọt rồi.
Ngày 17 tháng 3 năm 2010, mưa rào.
Hôm nay là ngày Tiểu Vân đầy tháng, Kỷ Hải đút cho Tiểu Vân một miếng táo, suýt chút nữa làm nghẹn con bé, bị mắng còn cười hề hề, thật hận không thể đánh cho hắn một trận.
Sau này không thể để hắn một mình tiếp xúc với Tiểu Vân.
Ngày 1 tháng 7 năm 2011, mưa rào kèm sấm chớp.
Mặc dù hôm nay Tiểu Vân bị tiếng sấm làm cho giật mình, nhưng con bé cũng bập bẹ gọi "mẹ" lần đầu tiên, dù không phải lần đầu làm mẹ, nhưng ta vẫn cảm thấy tim mình tan chảy.
Vậy mà Kỷ Hải, người mà từ lúc con cái ra đời đến giờ chẳng mấy khi ôm ấp, càng không chăm sóc được mấy ngày, lại còn mặt dày hỏi Tiểu Vân tại sao không gọi "ba ba" trước, thật không biết hắn lấy đâu ra mặt mũi mà hỏi câu đó, ai, dạo gần đây cứ nhìn thấy hắn là ta lại bực mình!
Chẳng được tích sự gì, chỉ thêm phiền.
Ngày 1 tháng 9 năm 2013, trời nắng.
Hôm nay là ngày đầu tiên Tiểu Vân đi nhà trẻ, vốn dĩ ta còn hơi lo lắng không biết con bé có khóc lóc ầm ĩ hay không, ai ngờ Tiểu Vân lại dũng cảm ngoài sức tưởng tượng, không những lúc ta rời đi không khóc, mà đến giữa trưa đón về nhà còn không muốn về, lại còn kết bạn được mấy người bạn.
Không biết cái tính hướng ngoại này di truyền từ ai nữa.
Anh trai nó hồi trước khóc cả tuần mới miễn cưỡng chấp nhận hiện thực, tiếc là năm đó chưa có smartphone, nhà cũng không có camera, nếu không thì quay video lại rồi giờ cho Tiểu Văn xem chắc là thú vị lắm.
Ngày 5 tháng 4 năm 2014, trời nhiều mây.
Tiểu Vân nhớ sinh nhật của ta, còn đặc biệt hát bài "Chúc mừng sinh nhật" cho ta, mặc dù có thể là con bé muốn ăn bánh gato, nhưng tôi vẫn thấy lòng ấm áp, vốn dĩ không định tổ chức sinh nhật nhỏ, cũng không định mua bánh gato, vì con bé chỉ có thể mua một cái bánh gato, thỏa mãn tâm nguyện của con bé.
Cảm giác đúng là ta tổ chức sinh nhật, con bé ước nguyện.
Sau đó ta lại đi thực hiện nguyện vọng của con bé, ai...
Ngày 7 tháng 12 năm 2014, tuyết nhỏ.
Nửa đêm Tiểu Vân phát sốt làm ta sợ hết hồn, may mà hôm nay phòng khám nhi khoa không đông bệnh nhân, nên rất nhanh đã đăng ký được, sau này phải chú ý hơn đến vấn đề giữ ấm cho Tiểu Vân, chỉ cần không nổi rôm sảy thì cứ mặc nhiều vào một chút cũng được.
Không thể lại nghe mấy lời xằng bậy trên m·ạ·n·g nữa.
Ngày 28 tháng 6 năm 2016, trời nắng.
Không ngờ lúc đi học thì không khóc, đến lúc tốt nghiệp phải chia tay thì Tiểu Vân lại khóc, hết bảo không nỡ cô giáo này, lại nói không nỡ bạn học kia.
Không biết hai tháng sau, khi con bé lên một lớp mới, lại nhìn thấy những bạn học cũ thì sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?
Lúc chia tay con bé còn chuẩn bị quà tặng cho cô giáo.
Chẳng thấy nó chuẩn bị quà gì cho ta cả…
Ngày 18 tháng 1 năm 2017, trời nắng.
Ta thật sự không thể ngờ được, Tiểu Vân vừa vào lớp một đã không có môn nào đạt điểm tối đa trong kỳ thi cuối học kỳ, thậm chí còn có một môn trượt, trong khi các bạn khác trong lớp phần lớn đều đạt điểm tối đa, nếu không thì cũng phải chín mươi mấy điểm, rốt cuộc là có vấn đề ở đâu nhỉ?
Chẳng lẽ bây giờ đã phải ngày nào cũng kèm con bé học rồi sao?
Thôi, vẫn là kèm nó học đi, mặc dù rất muốn cho con bé một tuổi thơ vui vẻ, nhưng nếu ngay từ lớp một đã như thế này thì sau này có học lên cấp hai được hay không còn khó nói, quả nhiên là giáo dục vui vẻ không ổn rồi.
Ngày 19 tháng 1 năm 2017, trời nắng.
Đầu óc của Tiểu Vân sao mà chậm chạp thế, rõ ràng ta là giáo viên tiểu học, tại sao giảng thế nào con bé cũng không hiểu? Rốt cuộc là nó thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu vậy? Haiz, phải kiên nhẫn, cần phải kiên nhẫn.
Ta không tin là không thể dạy được nó kiến thức lớp một.
Ngày 6 tháng 4 năm 2018, trời nhiều mây.
Hình như con bé không quá thích hợp với việc học hành, không biết có phải do lúc ta sinh Tiểu Vân tuổi đã lớn, không còn là sản phụ ở độ tuổi tốt nhất nữa, nên ảnh hưởng đến chỉ số thông minh của con bé hay không, hoặc là do sinh thường nên đầu bị chèn ép, haiz, không được, không thể nản lòng, tục ngữ có câu "cần cù bù thông minh", không thể từ bỏ, ta không tin là dạy kèm một kèm một mà không được.
Ngày 1 tháng 5 năm 2018, trời nhiều mây chuyển nắng.
Ôi, Kỷ Hải lại dám bảo ta quá nóng nảy, dạy một đứa trẻ con làm bài tập tiểu học thì có gì khó đâu chứ, kết quả đến lúc hắn dạy thì hắn còn nóng nảy hơn ta, nếu không có ta ở bên cạnh nhìn thì có khi đã động tay đ·á·n·h con rồi ấy chứ.
Quả nhiên là hoàn toàn không thể trông cậy vào hắn được.
Ngày 19 tháng 10 năm 2019, trời nắng.
Buổi tối, lúc Tiểu Vân làm bài tập, Đại Bạch lại có thể dùng móng vuốt chỉ ra lỗi sai trong bài tập của nó, mới đầu ta còn tưởng là trùng hợp, ai ngờ sau đó nhiều lần đều đúng, lần nào cũng chỉ ra lỗi sai chính xác.
Thôi xong, một con mèo mười tuổi còn thông minh hơn con bé Tiểu Vân mười tuổi, sau này sách vở phải làm sao đây?
Ngày 20 tháng 10 năm 2019, trời nhiều mây.
Hình như Đại Bạch hơi bị thông minh quá mức thì phải, thông minh có chút không giống mèo, nhưng bây giờ ta lại hy vọng nó càng thông minh hơn một chút, hình như Tiểu Vân bị việc con mèo thông minh hơn mình kích thích đến, bây giờ cứ thả Đại Bạch ngồi trước màn hình xem các bài giảng online, con bé cũng ngồi xem cùng, mà có vẻ còn tập tr·u·ng hơn cả lúc con bé học bài ấy chứ.
Không biết có giúp Tiểu Vân cải thiện được thành tích hay không nữa.
Nhưng dù sao thì cũng là chuyện tốt.
Ngày 1 tháng 11 năm 2019, trời nắng.
Thật không ngờ thành tích học tập của Tiểu Vân lại tiến bộ nhiều đến thế, thậm chí còn kéo theo thành tích bình quân của cả lớp tăng lên không ít, mà trước kia ta cũng không phải chưa từng dùng con nhà người ta để khích lệ con bé, nhưng mãi mà không có hiệu quả gì, ai ngờ thay bằng con mèo nhà mình thì hiệu quả lại tốt đến thế, đối với các học sinh khác cũng hữu dụng.
Xem ra sau này phải đối xử với Đại Bạch tốt hơn mới được.
Phải làm cho nó khỏe mạnh sống lâu hơn mới được.
Ngày 11 tháng 1 năm 2020, tuyết nhỏ.
Không ngờ nguyên nhân thực sự giúp Tiểu Vân và tất cả học sinh lớp Ba Hai nâng cao thành tích, lại không phải vì bị Đại Bạch kích thích bởi việc nó thông minh hơn, mà là bản thân Đại Bạch có năng lực đặc biệt, có từ trường đặc biệt, có thể giúp những học sinh cùng nghe giảng bài với Đại Bạch tập tr·u·ng chú ý, nghiêm túc nghe giảng.
Thật sự là cảm thấy vừa khoa học, lại vừa không khoa học.
Rốt cuộc là mình có tuổi rồi, tư duy không còn linh hoạt như mấy giáo viên trẻ tuổi nữa, nuôi Đại Bạch bốn năm năm, vậy mà không có ai chịu khó quan s·á·t mấy ngày để nhìn thấu được, cũng không biết ngoài việc có thể giúp học sinh tập tr·u·ng chú ý, nghiêm túc nghe giảng, thì năng lực đặc biệt và từ trường đặc biệt của Đại Bạch còn có tác dụng phụ nào không tốt hay không, hy vọng là không có.
Ngày 22 tháng 1 năm 2020, trời âm u.
Cảm giác Đại Bạch hình như còn thông minh hơn ta tưởng tượng thì phải, lại có thể tự mình lén lút chạy về được, thậm chí còn nhớ đường, cứ như yêu tinh thành tinh ấy.
Nhưng cũng may là nó tự chạy về, không thì ta đã hơi lo lắng, không biết sau này Tiểu Vân phải làm thế nào nữa!
Mặc dù cảm thấy việc đặt tương lai của Tiểu Vân vào Đại Bạch có vẻ không được tốt cho lắm, nhưng hiện tại ngoài Đại Bạch ra, ta thật sự không nghĩ ra còn có thể tìm được thầy giáo nào khác để kèm Tiểu Vân học, giúp nó nghiêm túc học hành, vì tương lai của Tiểu Vân, vụ kiện sắp tới nhất định phải thắng.
Tuyệt đối không thể để Đại Bạch bị con Điền Nhã kia cướp đi.
Ngày 12 tháng 7 năm 2020, trời nhiều mây.
Khi biết Đại Bạch từ nay về sau mỗi ngày đều phải đến các trường cấp hai hoặc cấp ba khác nhau, giúp những học sinh sắp lên lớp Chín và lớp Mười Hai ôn lại kiến thức còn thiếu, không thể giúp nó tiếp tục học chương trình lớp Sáu, Tiểu Vân kích động như khỉ con nhảy nhót lung tung, reo hò lớn tiếng, vui mừng khôn xiết.
Có phải gần đây ta tạo áp lực cho nó quá lớn, học quá nhiều kiến thức hay không, ngày nào cũng không có nhiều thời gian để chơi đùa, trước kia rõ ràng đã nghĩ sẽ không ép con học, mà cuối cùng hình như lại không hiểu ra sao mà bắt đầu ép nó, thôi, cho nó có một kỳ nghỉ hè vui vẻ đi.
Đợi đến lúc đi học lại thì nghiêm túc nghe giảng cũng không muộn.
...
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận