Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 63:Cuồng vọng phát biểu hấp dẫn hỏa lực, đúng là tại mưu đồ bí mật đại sự

Chương 63: Phát ngôn cuồng vọng thu hút hỏa lực, thực ra là đang âm thầm mưu đồ đại sự
Tiết Tri Thiên: “Tô Tần, ngươi tỉnh ngủ rồi thì mau lên mạng xem một chút đi, dư luận trên mạng đều cho rằng vì tài hoa của ngươi được khen ngợi quá mức nên có khả năng sẽ khiến ngươi 'vật cực tất phản'.”
Hàn Hồng: “Tô Tần, tỉnh ngủ rồi thì lên Weibo tỏ thái độ đi, ta cảm thấy lửa trên mạng lớn quá rồi, cần ngươi tự mình giẫm một cước phanh lại.”
Vương Phi Quần: “Bọn hắn chắc chắn đều nhắc nhở ngươi rồi, ta cũng nghĩ như vậy, tốc độ xe quá nhanh dễ dàng lật xe.”
Đối với Tô Tần, những tiền bối trong ngành giải trí này đều dành cho cậu sự quan tâm và nhắc nhở đầy đủ.
Với lại, ai cũng biết hắn đang ngủ bù nên đều ăn ý không gọi điện thoại đánh thức hắn.
Chỉ có tin nhắn của Dương lão bản kia, Tô Tần nhìn thế nào cũng thấy không đúng vị.
“Tô Tần, có cần ta giúp ngươi hạ hỏa không?”
Hạ hỏa?
Cái “hạ hỏa” này của ngươi có phải là ý ta đang nghĩ không?
Hắn không trả lời từng người một mà trực tiếp mở ứng dụng Weibo.
“Kỳ thật mọi người không cần vì tài hoa của ta mà cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì đây còn chưa phải giới hạn của ta. Về sau các ngươi sẽ hiểu, đỉnh phong của Tô Tần chỉ có Tô Tần mới có thể đánh phá.”
Oanh!!!
Oanh!!!
Oanh!!!
Trạng thái vừa mới đăng lên, đám cư dân mạng đều nổ tung.
“Ngọa Tào! Tô Tần ngầu thật chứ, đơn giản là cuồng đến không có giới hạn.” “Đỉnh phong của Tô Tần chỉ có Tô Tần mới có thể đánh phá, ta thấy điều này rất hợp lý mà, chẳng lẽ bây giờ còn có nhạc sĩ nào ngầu hơn Tô Tần sao?” “Người ta cuồng cũng là có thực lực để cuồng, không giống một số ca sĩ, rõ ràng là rác rưởi còn tự cho mình là đỉnh lưu.” “Kể chuyện cười này, bài hát đoạt giải kim khúc hàng năm lại là một bài ngoại ngữ không có nửa chữ Long Quốc trong toàn bộ hành trình.”
Tô Tần đăng xong Weibo liền thoát ra với tốc độ ánh sáng, trực tiếp dùng ý thức giao tiếp với hệ thống.
“Hệ thống chó má, không phải ngươi nói phần thưởng sẽ tự động vào tài khoản sao? Rương báu thần bí và thưởng lớn một trăm triệu tiền mặt đâu rồi?”
Đối với cái hệ thống trộm gian dùng mánh khóe này, Tô Tần thật sự hận không thể lôi nó ra đánh cho bẹp dí một trận.
Dưới sự thúc giục của hắn, giọng nói máy móc đó cuối cùng cũng vang lên.
“Keng, chúc mừng ký chủ nhận được, rương báu thần bí *1.” “Keng, chúc mừng ký chủ nhận được, phần thưởng tiền mặt một trăm triệu nguyên.” “Chú thích: Một trăm triệu nguyên vốn là đô la Mỹ, hệ thống này đã tự động tiến hành hoạt động hợp pháp hóa cho số tiền này, đồng thời quy đổi thành nhuyễn muội tệ chuyển vào thẻ ngân hàng của ký chủ, ký chủ có thể yên tâm sử dụng.”
Ngay sau đó, “leng keng” một tiếng, tin nhắn báo tiền vào tài khoản của ngân hàng liền đến.
Nhìn số dư trong tài khoản bỗng dưng tăng thêm bảy trăm triệu nguyên nhuyễn muội tệ, Tô Tần toàn bộ da đầu đều tê dại.
Bảy trăm triệu đó!
Nếu cứ làm công ăn lương như trước đây, hắn có làm mười đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy!
Nhưng đột nhiên, hắn buột miệng thốt ra một câu “Ngọa Tào”.
“Tại sao tiền tệ ban đầu là đô la Mỹ?” “Ngươi trực tiếp chuyển cho ta 700 triệu nhuyễn muội tệ không được sao?”
Ai ngờ một giây sau.
Hệ thống liền phát ra lời chế nhạo lạnh như băng.
“Hệ thống này không tạo ra của cải, chỉ là công nhân bốc vác của cải.” “Chuyển tiền của nhà tư bản phi pháp nước ngoài an toàn, hay là chuyển tiền của người Long Quốc an toàn, ta vẫn phân biệt được rõ ràng.”
Tô Tần da đầu càng tê hơn.
Cái gì gọi là công nhân bốc vác của cải?
Cái gì gọi là tiền của nhà tư bản phi pháp nước ngoài?
Mẹ nó không phải là ngươi đem tiền của người khác chuyển cho ta sao?
Trong phút chốc.
Một cảm giác bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng hắn.
Nếu số tiền kia bị truy lùng thì sao?
Nếu làm liên lụy đến bản thân thì phải làm sao?
Cũng may hệ thống đã đọc được nỗi lo của hắn và nhanh chóng đưa ra lời an ủi.
“Ký chủ, ngươi đến cả chuyện vô lý như xuyên không còn có thể chấp nhận, lại không chấp nhận được sự mạnh mẽ của hệ thống này sao?” “Với trình độ khoa học kỹ thuật rác rưởi của thời không này, chỉ cần hệ thống này ra tay một chút, liền đã là cực hạn của bọn họ.”
Chết tiệt!
Sao lại quên mất chuyện này nhỉ?
Tô Tần lúc này mới nhớ ra, sự tồn tại của hắn vốn đã không hợp lý, còn cần quan tâm hệ thống có hợp lý hay không sao?
Hắn thầm giơ ngón tay cái với hệ thống trong lòng, tán dương.
“Ngươi thật sự là, làm tốt lắm!”
Giải tỏa được khúc mắc, hắn vừa định đi rửa mặt thì cửa phòng lại bị gõ vang ầm ầm.
“Tô Tần ngươi mau mở cửa, không thì ta xông vào đấy.”
Hắn vừa kéo cửa phòng ra, liền bị Khương Linh Chi đang vội vã lao tới ôm chầm lấy.
Cái sự mềm mại cao ngất lại đàn hồi mười phần sau một giấc ngủ kia, lập tức khiến lòng hắn rung động.
Thật đàn hồi!
Thật lớn!
Sảng khoái!
Nhưng lúc này Khương Linh Chi đã ở bên bờ vực bùng nổ.
“Tô Tần ngươi điên rồi sao, ngươi đăng cái Weibo như vậy, sẽ khiến mọi người gán cho ngươi cái mác cuồng vọng tự đại đó.” “Ngươi bây giờ mau xóa nó đi, sau đó đổ lỗi lên người ta, cứ nói là tiểu trợ lý không được sự phê chuẩn của ngươi đã đăng bừa.”
Tô Tần nghe vậy.
Trong lòng dâng lên một nỗi cảm động sâu sắc.
Mình có tài đức gì cơ chứ?
Mà lại khiến một người sau này là bà chủ lại chủ động nhận tội thay mình?
Hắn vội vàng lùi lại một bước, vẻ mặt nghiêm nghị quét mắt qua bộ ngực của Khương Linh Chi.
Xé......
Thật sự rất lớn.
“Khụ khụ, Khương trợ lý, ngươi hiểu lầm ta rồi, ta cố ý đăng trạng thái đó.” “Cái gì? Cố ý?” Khương Linh Chi càng thêm khó hiểu.
“Tô Tần ngươi có phải điên rồi không, ngươi có biết nó ảnh hưởng lớn thế nào đến con đường âm nhạc của ngươi không?” “Ta đương nhiên biết.” Tô Tần trả lời một cách đương nhiên.
“Bây giờ lửa đã đủ lớn rồi, ta đăng thêm cái Weibo thứ hai, ngươi sẽ hiểu dụng ý của ta.”
Hắn lại mở ứng dụng Weibo, đăng một trạng thái mới.
“Kỳ thật mục đích ban đầu khi sáng tác «Hải Để», một là để cứu vãn Thiên Tuyết muội muội, hai là hy vọng có thể thông qua bài hát này để mọi người có thêm sự thấu hiểu đối với nhóm người bị trầm cảm, dành cho họ nhiều sự đồng hành hơn.
Cũng hy vọng những người bạn đang ở trong trạng thái tiêu cực có thể biết rằng, dù hiện tại có khó khăn đến đâu, luôn có người hiểu ngươi, yêu ngươi, nguyện ý làm bạn với ngươi.
Cho nên ta hy vọng những người bạn đang mắc bệnh trầm cảm, hoặc có tiền sử bệnh trầm cảm có thể để lại lời nhắn dưới trạng thái này, nói ra câu chuyện của ngươi, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi.”
Sau khi đăng trạng thái, hắn lại ngay lập tức đăng một bình luận ghim lên đầu ở khu bình luận.
“Những người chưa từng có trải nghiệm liên quan xin đừng chiếm dụng khu bình luận, nhưng có thể nhắn lại dưới bài viết của người bệnh, cảm ơn mọi người phối hợp.”
Trạng thái vừa đăng lên, lập tức nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt của hơn chục triệu người hâm mộ.
Vốn dĩ trong số những người hâm mộ của hắn, đã có không ít người là bệnh nhân trầm cảm hoặc có tiền sử bệnh trầm cảm.
Sau khi hai phiên bản «Hải Để» làm mưa làm gió trên toàn mạng tối qua, càng thu hút thêm hơn một nửa số người hâm mộ mắc bệnh trầm cảm trên cả nước.
Bây giờ thấy hắn đặc biệt đăng bài vì họ, ai nấy đều cảm động không thôi, nhanh chóng biên tập kinh nghiệm của mình thành từng đoạn văn bản.
Trong đó có một đoạn văn, khiến người xem nhìn thôi cũng cảm thấy ngạt thở và xúc động.
【Một năm qua, tôi đã trải qua mười lần hóa trị, ba mươi lần xạ trị, tiêu sạch mọi khoản tiết kiệm của gia đình.
Trải qua sinh tử, tôi đã thề rằng chỉ cần tôi vượt qua được cửa ải khó khăn này, tôi sẽ không bao giờ gục ngã nữa, trên đời này không còn bất cứ chuyện gì có thể khiến tôi gục ngã được nữa.
Tôi hy vọng tôi sẽ không chết, tôi hy vọng mình trở nên mạnh mẽ hơn, tôi hy vọng tôi vẫn có thể tiếp tục sống sót, có ai đó sẽ cổ vũ thêm cho tôi không?
Tôi sợ, tôi sợ mình thật sự không qua khỏi...... 】
Oanh!!!
Người xem như thể bị một chiếc búa tạ đập vào tim, đau đến khó thở.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Các loại tin nhắn cổ vũ, động viên nàng đã tuôn ra như suối phun.
“Cố lên người xa lạ, phải tin rằng thế giới này có người đang yêu thương và chờ đợi bạn.” “Cố lên bảo bối, nhân gian năm tháng dài rộng, đừng nói lời từ biệt như khói mây.” “Kịp mà, kịp mà, chỉ cần bạn kiên trì, tất cả đều sẽ kịp.”
Khương Linh Chi không ngừng lướt xem bình luận, bất giác hốc mắt đã đỏ hoe.
“Tô Tần, đây chính là mục đích của ngươi sao?”
Nhưng Tô Tần lại lắc đầu.
“Chỉ cho bọn họ một cửa sổ để thổ lộ tâm sự là chưa đủ, còn phải cho bọn họ hy vọng sống sót.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận