Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 40:Chính thức chinh vì tuyên truyền khúc, Tô Tần từ đó phủ thêm màu đỏ áo ngoài

Chương 40: Chính thức chọn làm ca khúc tuyên truyền, Tô Tần từ đó khoác lên áo ngoài màu đỏ
“@ Thường thường không có gì lạ Tô Tần tiên sinh, ca khúc mới « Tinh Trung Báo Quốc » hùng tráng phóng khoáng, thể hiện rõ tráng chí hào hùng Bảo Gia Vệ Quốc của quân nhân.
Trải qua nghiên cứu và quyết định của bộ tuyên truyền lục quân, muốn chọn ca khúc này làm ca khúc tuyên truyền cho đợt trưng binh mùa thu năm nay.
Chúng tôi dự kiến chậm nhất là ngày mai sẽ cử nhân viên liên quan đến liên hệ với Tô Tần tiên sinh, mời @ thường thường không có gì lạ Tô Tần tiên sinh không cần từ chối điện thoại.”
Oanh!!!
Oanh!!!
Oanh!!!
Dòng trạng thái vừa được đăng lên.
Tất cả khán giả đều bị chấn động đến tê cả da đầu.
Đây chính là tài khoản chính thức của Lục quân Long Quốc có 30 triệu fan hâm mộ a!
Đây chính là quân chủng trên bộ mạnh nhất phạm vi toàn cầu, đại diện cho trần nhà chiến lực của Long Quốc, Lục quân Long Quốc a!
Bài hát của Tô Tần có thể được Lục quân chọn làm ca khúc tuyên truyền cho đợt trưng binh mùa thu, đây là vinh dự lớn lao đến mức nào?
Đây là vinh hạnh đặc biệt mà biết bao nhiêu minh tinh ca sĩ vắt hết óc cũng không thể có được?
Có thể nói không hề khoa trương chút nào.
Tô Tần ngay lập tức liền từ một người thường thường không có gì lạ, không có chút bối cảnh nào, được khoác thêm một tầng áo ngoài màu đỏ.
Có cái thân phận này, Chim Phượng Giải Trí còn dám động thủ với hắn sao?
Có cái thân phận này, Hoa Thần Vũ còn dám tùy tiện khi dễ hắn sao?
Chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?
Dòng trạng thái vẻn vẹn đăng chưa đầy nửa giờ đồng hồ, nhiệt độ trên Weibo đã phá vỡ bầu trời.
Bên dưới dòng trạng thái của Lục quân Long Quốc chính thức, càng là đột ngột tăng vọt hơn 10 vạn+ bình luận.
“Lục quân Long Quốc ngưu bức, Tô Tần ngưu bức. Ta vốn đã muốn đi lính rồi, nghe bài hát này xong lại càng muốn đi lính hơn, đợt trưng binh mùa thu nhất định phải cho ta qua nha.” “Ta là cái người mà nghe nửa bài hát liền chạy đi xã khu nghe ngóng đường tắt tham quân, bọn hắn nói bây giờ vẫn chưa đến thời gian trưng binh mùa thu, @ Lục quân Long Quốc ngươi có thể đặc cách cho ta nhập ngũ không?” “Đặc cách nhập ngũ? Huynh đệ ngươi đang mơ gì thế? Chỉ cần quân đội dám nói mở rộng tuyển người, chúng ta chỉ trong vài phút là có thể chen lấn làm vỡ cả doanh trại của bọn họ.” “Tinh Trung Báo Quốc, thề sống chết bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ tổ quốc, các huynh đệ xông lên a! Đi làm lính, đi dùng thanh xuân và nhiệt huyết thực hiện đại nghiệp thống nhất tổ quốc!” “Tráng sĩ cơ bữa ăn Hồ Lỗ nhục, tiếu đàm khát ẩm Hung Nô huyết, bảo vệ biên cương tổ quốc hãy bắt đầu từ chúng ta.”
Tại Long Quốc.
Tham gia quân ngũ vốn dĩ là niềm vinh dự đã khắc sâu vào trong gen.
Cả nước không biết có bao nhiêu người vì khám sức khỏe không hợp lệ mà bỏ lỡ cơ hội, hối hận cả đời.
Hiện tại một bài « Tinh Trung Báo Quốc » khiến bọn họ nhiệt huyết sôi trào, tài khoản chính thức của Lục quân Long Quốc còn muốn chọn nó làm ca khúc chủ đề, làm sao bọn họ còn kiềm chế nổi?
Không thể đi lính phải không?
Không đủ điều kiện phải không?
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc ta xung phong trên mạng a!
Thế là vô số người đổ xô đến Weibo của Tô Tần để lại bình luận, trông còn kích động và sốt sắng hơn cả chính Tô Tần.
“@ Thường thường không có gì lạ Tô Tần, @ Lục quân Long Quốc chính thức đã đích thân điểm danh muốn lấy bài « Tinh Trung Báo Quốc » của ngươi làm ca khúc tuyên truyền trưng binh mùa thu, ngươi tuyệt đối đừng từ chối không nhận điện thoại nha.” “Tô Tần ngưu bức, một bài hát đã đạt tới đỉnh cao mà ca sĩ khác cả đời cũng không đạt được, nhớ kỹ nhất định không được từ chối điện thoại của quân bộ nha.” “Van cầu Tô Tần, nhất định phải nhớ kỹ nghe điện thoại, nhất định phải tin là thật, quân bộ từ trước đến nay không có làm trò lừa đảo qua điện thoại đâu nha.” “Nếu Tô Tần thật sự coi cuộc gọi từ quân bộ là lừa đảo, thì cái viễn cảnh đó nó đẹp quá tôi không dám tưởng tượng (che mặt.jpg).”
Sau khi Tô Tần kết thúc tiết mục, liền tẩy trang và cởi bỏ khôi giáp.
Tào Đống Lương chuẩn bị từ tay hắn dắt Hắc Toàn Phong đi, kết quả lại bị nó phản kháng mãnh liệt.
Tào Đống Lương lập tức ghen tuông bùng nổ.
“Lão huynh đệ, ngươi làm sao thế, ta nuôi ngươi bao nhiêu năm như vậy còn không bằng Tô Tần ở cùng ngươi một giờ đồng hồ? Ngươi có lương tâm không hả?” Hắc Toàn Phong dùng đôi mắt to trợn lên lườm hắn một cái, giơ móng lên định đá hắn.
Tô Tần thấy thế dở khóc dở cười, vội vàng giải thích:
“Tào Bài Trưởng ngươi đừng vội, đó là bởi vì lời hứa của ta với Hắc Toàn Phong vẫn chưa thực hiện, nó không muốn đi.” “Phải không, Hắc Toàn Phong?” Hắc Toàn Phong lúc này khịt khịt mũi hai tiếng, ánh mắt đầy oán trách nhìn Tô Tần.
——【 Lão tử chờ đến tê cả chân rồi, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói hả? 】 ——【 Nhanh lên, ta vẫn đang chờ học xong tuyệt chiêu, để về trại ngựa ra oai đây này. 】
Tô Tần đang chuẩn bị dắt Hắc Toàn Phong rời đi thì Khương Linh Chi bỗng nhiên hớt hải chạy tới.
Hai cái bóng đèn rung động kịch liệt kia, khiến Tô Tần nhìn đến hai mắt đăm đăm.
Rầm —— Tiếng nuốt nước miếng vang lên vô cùng rõ ràng.
Nhưng Khương Linh Chi đang lúc phấn khích, lại còn đang bận thao tác trên giao diện Weibo, nên hoàn toàn không phát hiện ánh mắt không đúng chỗ của Tô Tần.
“Tô Tần, xảy ra chuyện lớn rồi! Là đại hỉ sự!” “Bài « Tinh Trung Báo Quốc » mà ngươi vừa hát đã được Lục quân Long Quốc chính thức chọn trúng.” “Hắn đã đăng công văn trên Weibo chính thức rồi, muốn dùng bài đó làm ca khúc tuyên truyền trưng binh mùa thu năm nay, còn đặc biệt nhắc nhở ngươi không được từ chối không nhận điện thoại.” “Tô Tần, ngươi nói gì đi a, chuyện lớn như vậy sao ngươi lại không có chút phản ứng nào hết vậy?”
Nàng cảm thấy rất kỳ quái.
Bây giờ chính là lúc Tô Tần thực sự cần một chỗ dựa, vậy mà hắn lại không có chút phản ứng nào.
Mãi cho đến khi nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt Tô Tần đang rơi vào một vị trí nào đó trên người nàng...
“Tô Tần!!!” “Ngươi cái đồ cặn bã nam!!!” Tiếng rít lên giận dữ vang vọng khắp phòng huấn luyện.
Khương Linh Chi thực sự tức giận quá rồi.
Ta đang nói với ngươi về tương lai xán lạn.
Vậy mà trong mắt ngươi chỉ nhìn chằm chằm vào cảnh tượng ầm ầm sóng dậy trước ngực ta thôi sao?
Mặc dù ta thừa nhận ta rất trắng, lại còn rất sâu...... Phi phi phi.
Nhưng ngươi cũng không thể ngay trước mặt Tào Thúc Thúc mà nhìn trắng trợn như thế a.
Tô Tần cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, lúng túng đến mức có thể dùng ngón chân đào ra một căn ba phòng ngủ một phòng khách.
“À?” “Chẳng phải chỉ là được chính thức trưng dụng thôi sao, có gì ghê gớm đâu.” “Tối nay ta tìm cách hỏi số điện thoại của họ qua hậu trường xem sao, để tránh bị blacklist điện thoại chặn nhầm.”
Đối với chuyện này, hắn thật sự không hề bất ngờ chút nào.
Dù sao thì ở thời không khác trước khi hắn xuyên qua, bài hát này đã giành được rất, rất nhiều vinh dự rồi.
Hiện tại mới chỉ là phát súng trưng dụng đầu tiên đầy vang dội từ Quân bộ Long Quốc, về sau khẳng định sẽ còn có đủ loại lời mời hợp tác tìm đến hắn.
Nếu bây giờ đã biểu hiện quá ngạc nhiên, về sau còn biết thể hiện tâm trạng của hắn thế nào nữa?
Nhưng thái độ này của hắn lại khiến Khương Linh Chi vô cùng không hài lòng.
“Không phải chứ, đây chính là Lục quân Long Quốc chính thức đó, mà ngươi lại có phản ứng thế này thôi sao?” Ngay cả với gia thế bối cảnh của nàng, khi nhìn thấy Lục quân Long Quốc chính thức đưa ra cành ô liu, cũng vô cùng kích động.
Nhưng Tô Tần lại hoàn toàn là một tên quái thai.
“Vậy ta nên có phản ứng gì?” Hắn chỉ vào Tào Đống Lương.
“Trước mặt ta còn đang đứng một vị trung đội trưởng đây này, ta kích động sao, ta kiêu ngạo sao?” “Cmn!” Tào Đống Lương tự giác tránh xa Tô Tần.
Mình làm gì có tư cách đại diện cho Lục quân Long Quốc, Tô Tần đây rõ ràng là đang đặt hắn lên bếp lửa để nướng a!
Đồng thời hắn cũng âm thầm oán thầm.
Lão tử là nể mặt tiểu công chúa của sư trưởng nên mới đến hỗ trợ ngươi.
Ngươi lừa mất Hắc Toàn Phong của ta còn chưa đủ, còn lấy ta làm nền cho ngươi diễn đến nghiện rồi đúng không?
Nhìn bộ dạng hắn lẩn ra xa, Tô Tần chỉ có thể cười khan hai tiếng.
“À thì, ta đưa Hắc Toàn Phong đi thực hiện ước định trước, tối nay sẽ xử lý chuyện trưng dụng ca khúc sau.” “Ngươi chờ một chút!” Khương Linh Chi lập tức giữ chặt hắn lại.
“Ngươi học Nhạc gia thương từ khi nào? Sao ta lại không biết?” Tô Tần nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị: “Tại sao ngươi lại nên biết chứ?” “Nói nhảm, ta là trợ lý chuyên trách của ngươi, đương nhiên là ta phải biết chứ.” Khương Linh Chi phản bác lại như một lẽ đương nhiên.
Tô Tần gãi gãi đầu, từ một góc phòng huấn luyện ném ra một cuốn sách cũ.
“Đây, ta học từ cuốn sách này, ngươi từ từ xem a.” Khương Linh Chi và Tào Đống Lương lật cuốn sách ra, lập tức kinh động như gặp thiên nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận