Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 249:« Tử Liễu Đô Yếu Ái », hành hung nương pháo đoàn đội

Chương 249: «Tử Liễu Đô Yếu Ái», Tấn công đoàn đội nương pháo
Bài hát của Phòng Đản thiếu niên đoàn chủ yếu viết về tuổi trẻ đầy nguy hiểm, cùng câu chuyện về người đàn ông lo lắng tìm cách cứu vãn mối tình sắp kết thúc.
Nội dung ca khúc chủ yếu kể về ước mơ thời niên thiếu, tuổi trẻ và tình yêu.
Ca từ, giai điệu, lập ý đều rất khá, do đó có thể thu về không ít giải thưởng lớn tại Bổng tử quốc.
Bài hát này nếu đặt ở Long Quốc, nơi giải trí còn cằn cỗi, thì tuyệt đối là cạc cạc giết lung tung.
Nhưng Tô Tần sau khi xuyên qua tới, mang theo toàn bộ âm nhạc đỉnh cấp từ một thời không khác, làm sao còn có thể để bọn họ làm mưa làm gió?
Chỉ mới nghe lượt đầu tiên, Tô Tần đã cầm giấy bút lên nhanh chóng ghi chép.
Đợi đến khi bài hát của họ gần kết thúc, hắn đã đưa bản nhạc phổ đệm cho nhóm người Đặng Tử Kỳ.
“Chính là bài này, các ngươi cần xem qua trong vòng một phút, sau đó đệm nhạc cho ta, làm được không?” “Có thể!” Đội ngũ nhạc đệm do Đặng Tử Kỳ dẫn đầu đồng thanh đáp lời.
Mấy ngày nay, thứ họ huấn luyện nhiều nhất chính là đọc nhạc phổ, chính là sự phối hợp.
Không hề nói quá, hiện tại họ đã vượt qua một dàn nhạc đệm chuyên nghiệp trình độ trung-thượng.
Với trình độ như vậy hỗ trợ, việc làm quen khúc phổ trong một phút đồng hồ không phải là hạ bút thành văn hay sao?
Tô Tần hài lòng gật đầu, khích lệ:
“Đây không phải buổi biểu diễn ở nhà hát chuyên nghiệp, thỉnh thoảng kéo sai một hai nốt nhạc cũng không sao cả.” “Các ngươi cứ mạnh dạn đệm nhạc, điều ta muốn là khuấy động không khí, hạ bệ đám cây gậy bên trong.” Cứ việc tạo!
Hạ bệ đám cây gậy bên trong!
Lời nói của Tô Tần lập tức khiến các thành viên dàn nhạc đệm vô cùng tán thành.
Khi tiếng hát trong sân thể dục vừa dứt, nhạc đệm cũng im bặt.
Một giọng hát cao vút, sôi trào xuyên qua màn đêm, xuyên qua tầng tầng cách trở.
Với sự trợ giúp của dàn âm thanh cao cấp, nó mạnh mẽ rót vào tai tất cả khán giả trong sân.
“Tử Liễu Đô Yếu Ái” “Không cháy hết mình không thoải mái” “Tình cảm sâu bao nhiêu chỉ có như vậy” “Mới đủ để tỏ tình” “Tử Liễu Đô Yếu Ái” “Không khóc đến mức mỉm cười thì không cam lòng” “Vũ trụ hủy diệt tim còn đây” Giọng hát vừa cất lên đã mang tiết tấu đặc thù với chất giọng cao vút như bão tố, trong nháy mắt làm rung động tất cả mọi người cả trong lẫn ngoài sân vận động.
Dù bên trong sân vận động có tới hàng vạn fan cuồng, không ít người vẫn cảm thấy bài hát này rất mạnh mẽ, rất bắt tai.
Thứ tình yêu liều lĩnh, khàn cả giọng, vượt qua muôn vàn khó khăn ấy, thật sự làm các nàng động lòng.
Bảy người trên võ đài dù không hiểu lời bài hát tiếng Hán, nhưng giai điệu lại là thứ ngôn ngữ chung của toàn thế giới, trực tiếp khiến bọn họ rung động đến mức trong lòng hoảng hốt.
Vừa mở màn đã mạnh mẽ như vậy, đây chẳng phải là muốn nhấn bọn họ vào chỗ chết sao?
Bên ngoài sân vận động, trước sân khấu nhỏ.
Bộ Văn hóa đã ngầm sắp xếp một thợ quay phim hóa thân thành võng hồng, cầm điện thoại cấu hình cao nhất đang livestream phần trình diễn của Tô Tần.
Cách đó không xa phía sau hắn, một chiếc xe tín hiệu chuyên nghiệp đang hỗ trợ truyền tín hiệu và đẩy luồng livestream cho hắn.
Xung quanh hắn, còn có không ít Fan hâm mộ nghe tin chạy tới đang quay video hoặc livestream.
Thế là trên các nền tảng như Tiktok, Kuaishou, Weibo, hết tài khoản phổ thông này đến tài khoản phổ thông khác bắt đầu đăng video, phát trực tiếp.
Và tiêu đề của họ, đặt vô cùng câu khách.
“Chấn kinh một trăm năm, Tô Tần mở buổi biểu diễn tại sân thể dục Ma Đô!” “Tô Tần ngưu bức, tại cổng Sân vận động Ma Đô dùng sân khấu nhỏ đối đầu đám cây gậy.” “Trận mở màn concert của Tô Tần lại chật vật thế này.” “Tô Tần đơn độc một mình đối đầu với ban nhạc cây gậy, chúng ta sao có thể để hắn thua?” Những video hoặc livestream này vừa được công bố, ngay lập tức gây nên sóng to gió lớn trên internet.
“Ngọa Tào Tô Tần ngưu bức, lại một lần nữa dùng sức một mình đối chiến lão ngoại quốc.” “Tình hình thế nào, chuyện lớn như vậy sao lại không có chút báo trước nào cả, Tô Tần đây là định một mình chống đỡ tất cả sao?” “Ta đã sớm nhìn đám nương pháo cây gậy và fan cuồng kia khó chịu rồi, ta đang ở Ma Đô, hôm nay bất kể thế nào cũng phải đi ủng hộ một phen.” “Tô Tần đã dũng cảm như vậy, chúng ta không thể để dũng sĩ một mình phấn đấu, Fan hâm mộ ở Ma Đô tiến lên, hỏa tốc tiến về sân vận động trợ giúp Tô Tần.” “Tô Thị nhận lệnh, lập tức lái xe tiến về.” “Gia Thị nhận lệnh, xe đã xuất phát.” Sự hưởng ứng của cư dân mạng, trong khu bình luận của từng video, từng phòng livestream như hoang dã hỏa tinh, lác đác sáng lên.
Nhưng theo thời gian trôi qua, những đốm lửa này đã dần dần phát triển thành thế lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Tô Tần trên sân khấu nhỏ, sau khúc dạo đầu cao vút vang dội, giai điệu lại hiếm thấy chậm lại.
Đồng thời sau khi phát tiết cảm xúc điên cuồng, lời ca cũng trở nên sâu sắc.
“Xem mỗi ngày như là ngày tận thế để yêu nhau” “Từng phút từng giây đều đẹp đến rơi nước mắt”......
“Hãy hưởng thụ hiện tại đừng vừa nghi ngờ đã sợ bị tổn thương” “Rất nhiều kỳ tích, chúng ta tin tưởng thì mới tồn tại” Từ chậm rãi đến sôi sục, Tô Tần chỉ cho khán giả một khoảng chuyển tiếp rất ngắn.
Nhưng trong lúc chuyển tiếp, tình cảm tầng tầng chồng chất, tầng tầng thúc đẩy, sau đó lại một lần nữa bùng nổ.
“Tử Liễu Đô Yếu Ái” “Không cháy hết mình không thoải mái” “Tình cảm sâu bao nhiêu chỉ có như vậy mới đủ để tỏ tình” “Tử Liễu Đô Yếu Ái” “Không khóc đến mức mỉm cười thì không cam lòng” “Vũ trụ hủy diệt tim còn đây” Oanh!!!!
Người bên trong và bên ngoài sân thể dục đều như bị sét đánh, đến nỗi đỉnh đầu cũng muốn bị thổi bay.
Cái gì mới là tình yêu cháy bỏng nhất?
Là xem mỗi ngày như ngày tận thế để yêu nhau.
Là núi lở đất mòn, sông cạn đá mòn, người chết rồi vẫn muốn yêu.
Là xem thường trời xanh, cho dù vũ trụ hủy diệt, trái tim yêu ngươi vẫn vĩnh hằng như cũ.
Cái này mẹ nó mới là tình yêu chân thật nhất trên thế giới.
Cái này mẹ nó mới là lời hứa rung chuyển trời đất.
Nào là anh anh em em, nào là ghế sô pha giường, nào là rừng cây du thuyền, đều yếu phát nổ cả rồi.
Tình yêu ấy, đâu chỉ là giữ lại.
Tình yêu ấy, đâu chỉ là đau khổ.
Tình yêu ấy, vậy thì vì nó mà kính dâng mình.
Hãy cứ tùy ý, hãy thuận theo cảm xúc, hãy liều lĩnh.
Hiệu quả mà bài «Tử Liễu Đô Yếu Ái» này thể hiện ra, khiến fan Ma Âm bên ngoài sân yêu Tô Tần đến cực hạn.
Nhưng đồng thời, cũng tạo ra xung kích mãnh liệt đối với đám fan nương pháo bên trong sân thể dục.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là fan cuồng bị tư bản lôi kéo, không phải hoàn toàn không có năng lực phân biệt.
Bài nào êm tai, bài nào không hay, đặt cùng lúc có thể dễ dàng phân biệt được.
Quan trọng nhất đó là bài hát tiếng Hán, bọn họ nghe là hiểu, nghe là đắm chìm vào, căn bản không phải bài hát tiếng Hàn luôn khiến họ cảm thấy lạc lõng có thể so sánh.
Huống chi hiện tại ngay cả bảy gã nương pháo trên võ đài kia đều nghe đến ngây người, còn chưa đủ chứng minh uy lực của bài hát này sao?
Phác Chính Phiên vẫn canh giữ ở hậu trường, khi hắn nghe được bài hát của Tô Tần, khi hắn thấy các thành viên của Phòng Đản thiếu niên đoàn ngẩn người trên võ đài, hắn bỗng cảm thấy sự việc không ổn.
Hắn đã không còn để ý đến tiết tấu của buổi hòa nhạc, cưỡng ép gọi bảy người xuống.
“Assibal! Các ngươi ăn phải phân à, vậy mà lại ngẩn người trên sân khấu quan trọng như vậy?” “Tô Tần không phải chỉ là hát một bài sao, không phải chỉ là gào giọng cao sao, đến mức làm các ngươi sợ như vậy à?” Phác Trì Văn, người vốn ít nói, lại là người theo chủ nghĩa lý tính hiếm hoi trong bọn họ.
“Nhưng mà không thể phủ nhận, bài hát của Tô Tần quả thực rất mạnh.” “Nếu như chúng ta không cố gắng nữa, chúng ta thật sự sẽ thua hắn.” Ba —— Phác Chính Phiên một bàn tay tát vào đầu hắn, càng lớn tiếng giận dữ mắng.
“Hỗn đản, ta không cho phép ngươi trướng người khác chí khí, diệt chính mình uy phong.” “Tiếp theo điều chỉnh một chút trình tự biểu diễn, bài kế tiếp, hát bài hát thành danh nổi tiếng nhất của các ngươi trước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận