Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 395:Lão Tiết hơn 4 triệu mua nhân vật, màn ảnh xử nữ tú kinh ngạc đến ngây người đám người

Chương 395: Lão Tiết bỏ hơn 4 triệu mua vai diễn, màn thể hiện đầu tay trên màn ảnh khiến mọi người kinh ngạc
Sau ba phút, Chu Văn điều chỉnh lại trạng thái, máy quay lại tiếp tục hoạt động.
Lần này, hắn diễn trạng thái của Mai Sinh rất sống động, diễn nhập tâm sâu sắc.
Tiết Tri Thiên đứng suốt bên cạnh quan sát hắn biểu diễn, thấy rõ sự thay đổi của hắn, trong lòng rất vui.
“Chu lão sư quá lợi hại! Màn biểu diễn của ngươi đã cho ta biết thế nào là diễn viên chuyên nghiệp, cũng tiếp thêm cho ta động lực rất lớn.” “Ban đầu ta cứ nghĩ mình đã có thể diễn tốt vai diễn nhỏ kia, nhưng xem ra bây giờ ta vẫn còn kém xa lắm.”
Hắn lại quay sang Tô Tần, nói ra thỉnh cầu của mình.
“Đạo diễn, có thể dời phần diễn ngày mai của ta lùi lại ba ngày không? Ta nhất định sẽ mang đến cho các vị một màn thể hiện khác biệt trên màn ảnh.”
Trong giới giải trí hay fan của Lão Tiết, ai mà không biết cái gã này tính tình hoạt náo?
Việc có thể khiến một người nổi tiếng với sự hài hước, quái đản có được sự giác ngộ này và đưa ra yêu cầu này, thật sự nằm ngoài dự đoán.
“Được, ta đồng ý với ngươi, ba ngày sau sẽ bắt đầu quay phần diễn của ngươi.” Tô Tần một bên đáp ứng, một bên trong lòng âm thầm cười trộm.
Hắn khó lòng từ chối yêu cầu được tham gia diễn xuất của Tiết Tri Thiên, liền dùng cách để hắn đứng quan sát nhằm nâng cao sự giác ngộ cho hắn.
May mà kết quả rất lý tưởng, Lão Tiết đã tự nhận ra thiếu sót của mình và quyết tâm vì điều đó mà cố gắng hơn.
Điều này đối với rất nhiều minh tinh đã thành danh mà nói, là vô cùng đáng quý.
Ba ngày sau, phần diễn của Lão Tiết chính thức bắt đầu.
Đại đội Bảy sau một trận chiến ác liệt đang chỉnh đốn lực lượng, nhân vật Lưu Bí Thư do Tiết Tri Thiên thủ vai đã gặp Mai Sinh, bắt đầu con đường diễn xuất của hắn.
Hắn mới đến chiến trường, nhìn thấy cả phòng đầy thương binh cùng những quân nhân mặt mũi lấm lem khói lửa, ánh mắt trở nên có chút phức tạp.
“Chỉ đạo viên, đại đội trưởng của chúng ta là vị nào vậy ạ?” Nhìn có vẻ bình tĩnh ổn trọng hỏi thăm, nhưng sâu trong đáy mắt lại ẩn giấu vẻ lo lắng.
Bởi vì tình hình chiến sự cấp bách như lửa cháy, quân lệnh như núi, hắn phải nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh tác chiến của bộ tư lệnh.
Mai Sinh dẫn hắn về phía Ngũ Thiên Lý, hắn vừa đi vừa móc túi áo ngực bên trái, càng làm nổi bật sự sốt ruột của hắn.
“Chào Đại đội trưởng, ta là Lưu Bí Thư từ bộ tư lệnh, vất vả cho ngươi rồi.” “Đó là việc nên làm.” Ngũ Thiên Lý vừa nhai món đậu khô cứng vùng lạnh vừa đáp.
Khi hai người bắt tay, Lưu Bí Thư đưa ra bức điện báo và lời nói của hắn trong chốc lát đã khiến mọi người im lặng.
“Nhưng các ngươi lại phải xuất phát rồi. Nhận được điện báo từ cấp trên, mặt trận phía Đông và Tây đồng thời phát động tổng tiến công. Cấp trên yêu cầu Đại đội Bảy phải cấp tốc đến cao điểm chiến đấu do bộ tư lệnh chỉ định.” Mai Sinh nhận lấy điện báo, cẩn thận xem xét. Ngũ Thiên Lý vừa nhai khoai tây vừa quay đầu nhìn binh sĩ dưới quyền, hiển nhiên là muốn để bọn hắn nghỉ ngơi thêm một lúc.
“Lúc nào xuất phát?” Câu hỏi của Ngũ Thiên Lý không nhận được lời đáp từ Lưu Bí Thư, nhưng qua ánh mắt và biểu cảm im lặng kia, hắn đã biết câu trả lời.
Ngũ Thiên Lý lập tức đứng dậy, hướng về toàn thể ra lệnh.
“Toàn thể chú ý! Năm phút chỉnh trang thiết bị, chuẩn bị xuất phát!” “Rõ!”
Toàn thể binh sĩ đứng dậy, lập tức bắt đầu khẩn trương chuẩn bị.
Lưu Bí Thư nhìn dáng vẻ phong trần mệt mỏi của bọn hắn, có người vết thương còn chưa được xử lý ổn thỏa, có người vội vàng nhét khăn mặt vào trong cổ áo để giữ ấm.
Ánh mắt của hắn dần trở nên kiên định, không khỏi hồi tưởng lại lời đã nói với vị kia khi còn ở trong nước.
[ "Mấy trăm ngàn đứa con của nhân dân, chỉ một mệnh lệnh là lên đường ra chiến trường, ta có lý do gì để không đi chứ?" ] Vị lão phụ thân kia mắt rưng rưng lệ, dù lòng không muốn cũng chỉ đành đồng ý.
Khi bầu nhiệt huyết dần nguội lạnh, hắn có lẽ sẽ cảm thấy sợ hãi khi nghĩ lại, có lẽ sẽ tự hỏi về hậu quả, có lẽ sẽ hoài nghi quyết định nông nổi trước đây.
Nhưng giờ đây, hắn nhìn thấy biết bao quân nhân vì Bảo Gia Vệ Quốc, chỉ một mệnh lệnh là kéo theo thân thể mệt mỏi, dứt khoát lao ra trận địa.
Nội tâm hắn cuối cùng đã tìm được lý do để kiên trì.
Những diễn biến nội tâm này không cần lời thoại, nhưng tất cả đều hiện rõ trên gương mặt.
Điều này đòi hỏi diễn viên phải hiểu sâu sắc về nhân vật, đồng thời cũng yêu cầu diễn viên có năng lực biểu diễn cực kỳ tốt.
Nhưng rất rõ ràng, lúc này Lão Tiết đã làm được.
“Cắt! Cảnh này đạt.” Lưu Bình hưng phấn tháo tai nghe xuống, đặc biệt bày tỏ sự kính trọng sâu sắc với Tiết Tri Thiên.
“Tiết lão sư lợi hại thật! Ngươi lần đầu đóng phim mà đã diễn tốt hơn tuyệt đại đa số diễn viên.” “Giao nhân vật này cho ngươi diễn thật đáng giá! Đạo diễn, ngươi mau tới đây xem màn hình giám sát đi, ngươi chắc chắn sẽ thích màn diễn của hắn.”
Tô Tần vui mừng khôn xiết ngồi xuống trước màn hình giám sát, thực ra khi diễn cùng Tiết Tri Thiên, hắn đã biết kỹ năng diễn xuất của đối phương rất cừ rồi.
“Tiết lão sư quả nhiên lợi hại, hơn 4 triệu bỏ ra mua mấy cảnh quay của ngươi thật quá hời.” “Xét thấy biểu hiện xuất sắc lần này của ngươi, ta quyết định lần sau vẫn sẽ tìm ngươi hợp tác.” Tiết Tri Thiên hung hăng lườm hắn một cái, “Ngươi nghĩ hay nhỉ, lần sau ngươi không lừa được ta hơn 4 triệu nữa đâu.”
Ha ha ha ~~~ Trong đoàn làm phim vang lên một tràng cười, không khí vui vẻ lạ thường.
Nhân cơ hội này, Tô Tần quay một lèo xong hết toàn bộ phân cảnh của Tiết Tri Thiên.
Để hắn có thể sớm rời đoàn làm phim trở lại nhịp sống bình thường.
Chiều hôm đó, Tiết Tri Thiên, cái 'bao mất mặt' này, đã cập nhật trạng thái trên Weibo, kèm theo một tấm ảnh hậu trường.
“Bị @Tô Tần Bình Thường Không Có Gì Lạ lừa từ lễ trao giải Phong Vân Bảng Âm Nhạc đến nơi băng thiên tuyết địa này, bỏ ra hơn 4 triệu để mua một vai diễn trong một ngày, các ngươi nói xem ta có phải là lỗ đến tận nhà bà ngoại không?”
Trạng thái Weibo vừa cập nhật, lập tức gây sóng to gió lớn trên internet.
“Ngọa Tào, ngọa tào! Lão Tiết kết giao bất cẩn rồi, không biết Tô Tần nổi danh là 'đại sư hoá duyên' à, vậy mà tin lời đường mật của hắn chạy đến nơi băng thiên tuyết địa này để quay phim.” “Minh tinh khác đóng phim đều nhận cát-sê trên trời, Tiết Đoán Tử lại là người đầu tiên chủ động bỏ tiền ra để đóng phim? Mà 4 triệu này rốt cuộc dùng vào việc gì nhỉ?” “Ngầu bá cháy, ngầu bá cháy! Danh hiệu 'đại sư hoá duyên' của Tô Tần đúng là danh bất hư truyền. Lão Tiết quả này đúng là bị lừa mất hơn 4 triệu rồi.” “Công nhận một điều là tấm ảnh hậu trường này của Lão Tiết đẹp thật, riêng tấm ảnh này thôi đã đáng giá hơn 4 triệu rồi.”
Chỉ nửa giờ đồng hồ, chủ đề #TiếtTriThiênBịTôTầnLừaHơnBốnTriệu# đã leo lên bảng tìm kiếm nóng, rồi nhanh chóng chiếm vị trí đầu bảng.
Bỏ ra 4 triệu vừa được tham gia đóng một bộ phim, lại vừa được lên hot search một lần, thế là kiếm được cả một làn sóng chú ý.
Giao dịch này đối với Lão Tiết mà nói là tuyệt đối có lời.
Công ty điện ảnh và truyền hình Chân Trời Tiêu Tương cũng không bỏ lỡ cơ hội này, lập tức tận dụng bài đăng Weibo của Lão Tiết để tạo nhiệt mạnh mẽ cho bộ phim mới.
***
Vùng đất cực lạnh.
Đoàn làm phim Trường Tân Hồ vẫn đang chiến đấu với cái lạnh cắt da.
Đại đội Bảy cũng theo chỉ thị của bộ tư lệnh, đi cùng Binh đoàn Chín tiến đến chiến khu Hồ Trường Tân.
Giữa núi rừng mênh mông hoang vắng.
Băng thiên tuyết địa.
Những dãy núi đều bị tuyết trắng bao phủ.
Bộ đội quân tình nguyện bí mật hành quân dưới bầu trời u ám, đội ngũ uốn lượn trông như một con rắn dài.
“Mọi người chú ý dưới chân, tuyệt đối đừng dẫm vào hố băng.” “Trên người mỗi người đều treo một cái còi, nếu gặp nguy hiểm phải lập tức thổi còi cầu cứu.”
Vì sự an toàn của đoàn phim, Tô Tần đã để bộ phận trường vụ dặn dò hết lần này đến lần khác.
Nhưng mọi chuyện lại thường không như ý muốn, càng sợ điều gì thì điều đó lại càng dễ xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận