Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 163:« Nguyệt Lượng Chi Thượng », đem mò cá cùng thổ tiến hành tới cùng

Chương 163: « Nguyệt Lượng Chi Thượng », Đem việc mò cá cùng phong cách quê mùa tiến hành đến cùng
Tiếng trống rung động vừa vang lên, những người đi đường đang dạo phố, du ngoạn lập tức tụ tập lại.
“A, đây không phải là soái ca hôm qua dạy chúng ta nhảy quảng trường múa sao, hắn lại tới rồi.” “Bài hát của hắn vừa rồi rất hay, vô cùng thích hợp khẩu vị của người già chúng ta, mau lên xem sao.” “Không biết hôm nay hắn có ra bài hát mới không, chứ chỉ một bài nhạc quảng trường múa hôm qua thì vẫn chưa đủ lắm.” Chỉ trong mười mấy giây, trước mặt Tô Tần và Linh Hoa đã vây quanh một vòng người.
Nhịp trống tràn đầy sức sống đã âm ỉ đốt cháy DNA xao động của bọn họ.
Ngay sau đó Linh Hoa cất giọng, càng nhanh chóng đưa bọn họ vào trong khung cảnh bài hát.
“Ta đang ngước nhìn” “Trên Mặt Trăng” “Có bao nhiêu mộng tưởng đang tự do bay lượn” “Hôm qua đã lãng quên a” “Hong khô ưu thương” “Ta muốn cùng ngươi trùng phùng trên con đường mênh mông đó”
Chỉ đoạn mở màn này thôi đã khiến dân mạng trong phòng trực tiếp vỡ tổ.
“Ngọa Tào, Tô Tần lại bắt đầu mò cá rồi sao? Sao toàn là muội tử Linh Hoa hát vậy?” “Các ngươi có còn nhớ hôm qua không? Ta chỉ nhớ Tô Tần hát đúng ba chữ “lưu lại”, còn lại cả quá trình đều mò cá.” “A a a, ta vẫn thích dáng vẻ Tô Tần một mình hát cả giọng nam lẫn giọng nữ hơn, cái dáng vẻ mò cá này của hắn thật sự khiến ta rất muốn đánh hắn.” “Ta nghiêm túc nghi ngờ hôm nay Tô Tần cũng sẽ mò cá, không tin chúng ta cứ nghe tiếp xem.”
Đúng như bọn họ dự đoán.
Tô Tần rất nhanh liền dùng một đoạn nói hát, đưa ra câu trả lời cho thắc mắc của bọn họ.
“Chờ ta tưởng tượng linh hồn của ta sớm đã thoát cương “Tiếng vó ngựa vang lên tiếng vó ngựa rơi “Úc a” “Úc a” “Nhìn thấy chẳng thấy ” “Trong nháy mắt vĩnh hằng ” “Cỏ xanh dài a tuyết trắng tung bay” “Úc a~~~” “Úc a~~~”
Trong phút chốc.
Cả những người ở hiện trường lẫn không ở hiện trường đều im lặng.
“Cái quái gì vậy, đoạn hợp xướng này hắn chỉ hát mỗi câu úc a úc a?” “Hay lắm, quả nhiên rất đúng kiểu Tô Tần, mò cá đến mức này đúng là hết chỗ nói rồi.” “Cả một bài hát chỉ hát úc a úc a? Ta lên hát thay cũng được.”
Bọn họ không chỉ muốn mắng mà còn muốn treo Tô Tần lên mạng để mắng.
Chỉ một lát sau.
Một chủ đề #Tô_Tần_bày_quầy_hát_rong_mò_cá# liền nhanh chóng leo lên hot search.
Đặc biệt là một số video góc nhìn người qua đường do du khách trẻ tuổi quay lại, càng khiến cho việc Tô Tần mò cá bị đóng bằng chứng thép.
Có điều, phần nhạc dạo của bài hát này rất ngắn, giọng hát của Linh Hoa rất nhanh lại vang lên.
“Ai đang kêu gọi” “Tình thâm ý dài” “Khiến ta khát vọng như mây trắng đang phiêu đãng”...
“Sau những thăng trầm nhật nguyệt” “Ngươi ở bên cạnh ai” “Dùng ánh mắt ôn nhu” “Khiến đêm tối chói lòa”
Hù......
Khán giả cảm thấy dễ chịu.
Giọng hát cao vút mà trống trải này dường như lập tức đưa bọn họ đến thảo nguyên bát ngát.
Cảm giác hình ảnh trời xanh bao la, đồng cỏ mênh mông, gió thổi cỏ thấp thấy bò dê, chợt hiện lên trong đầu họ.
Nhất là dưới sự xây dựng của giọng hát Linh Hoa.
Thảo nguyên, trời xanh, mây trắng, sự lãng mạn của đôi nam nữ cưỡi ngựa lao về phía nhau, khiến bọn họ có một sự diễn giải mới về tình yêu.
Chăn ngựa, chăn dê, hát tình ca, dựa sát vào nhau bên đống lửa trại, ngắm nhìn các vì sao sáng chói.
Đây là Cuộc Sống Mà Vô Số Người Hằng Mơ Ước.
Cũng là sự lãng mạn mà vô số người hướng tới.
Có thể nói không hề khoa trương, nàng đã dùng những khung cảnh cực kỳ cụ thể này để tái hiện tình yêu và sự lãng mạn cho mọi người.
Điều này đối với những tình cảm dưới nhịp sống nhanh, kiểu thức ăn nhanh hiện nay, là một sự trùng kích tâm hồn cực lớn.
Nhưng một giây sau, đoạn nói hát của Tô Tần lại ập đến.
“Chờ ta tưởng tượng linh hồn của ta sớm đã thoát cương” “Tiếng vó ngựa vang lên tiếng vó ngựa rơi” “Úc a~~~” “Úc a~~~” “Nhìn thấy chẳng thấy ” “Trong nháy mắt vĩnh hằng ” “Cỏ xanh dài a tuyết trắng tung bay” “Úc a~~~” “Úc a~~~”
Nếu như chăm chú thưởng thức phần lời của đoạn nói hát của Tô Tần.
Sẽ có thể phát hiện đây là sự bổ sung hoàn hảo cho ý cảnh và tình cảm mà Linh Hoa đã tạo dựng.
Nhưng bây giờ, trong đầu khán giả chỉ toàn là tiếng hắn hát “úc a úc a”.
Làm gì có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp trong lời ca của hắn chứ?
Bọn họ chỉ biết rằng, cái gã Tô Tần này lại mò cá.
Không chỉ mò cá, mà còn thực hiện việc mò cá đến cùng.
May mắn là Linh Hoa lại tung đại chiêu, một đoạn hát bằng tiếng Mông Cổ lại nâng bài hát này lên một tầm cao mới.
“A la ni Ta ma a ma na Ti ya no” “A na Tu mi na ma wo no ni no ni ya no”......
Trong tiếng hát vang vọng, khán giả lại một lần nữa nghe thấy đoạn nói hát của Tô Tần.
Và lần này, hắn đã làm rõ hơn chủ đề thảo nguyên.
“Tiếng vỗ tay vang lên” “kích động tưởng tượng” “Khiến thân thể chập chờn” “Bắt đầu bắt đầu suy tưởng” “Đàn đầu ngựa du dương rượu sữa ngựa thấm ruột” “Tình yêu của ta phi nước đại trên thảo nguyên Hulunbuir”...
Về phần nửa đoạn cuối, màn tẩy não “úc a úc a” của Tô Tần lại đến.
Thậm chí rất nhiều người xem đều quên mất phần nói hát của hắn, càng quên đi sự cống hiến của hắn cho bài hát này.
Khúc nhạc kết thúc.
Tô Tần và Linh Hoa đột nhiên phát hiện, người xem vây quanh đã thành ba lớp trong ba lớp ngoài.
Đặc biệt là những đại gia, đại mụ lớn tuổi, lập tức xúm lại hỏi han.
“Tiểu hỏa tử, bài hát này của ngươi nghe thì hay đấy, nhưng cảm giác vẫn còn thiếu chút gì đó.” “Ta nhớ ra rồi, nó còn thiếu một bộ vũ đạo quảng trường múa đồng bộ, ngươi có không?”
Lời này vừa nói ra.
Những du khách không biết chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua lập tức giật nảy mình.
Bài hát hay của người ta như vậy, ngươi lại hỏi hắn có vũ đạo quảng trường múa kèm theo không, ngươi có lịch sự không vậy?
Nhưng Tô Tần lại không hề cảm thấy bị xúc phạm, ngược lại còn thoải mái thừa nhận.
“Có có, ta lập tức dạy các ngươi nhảy.” Hắn đúng là nói làm liền làm, chỉ dùng vài phút đã tập hợp được đội vũ đạo.
“Các đại gia đại mụ nghe ta nói đây, bây giờ ta sẽ dạy mọi người một bài quảng trường múa 48 bước.” “Mọi người hãy theo tiết tấu âm nhạc, cùng học với ta.”
Trong phòng trực tiếp.
Nhìn hắn nghiêm túc chỉ dạy du khách nhảy quảng trường múa, khán giả cảm thấy thế giới quan của mình lại bị thách thức.
“Ta cmn, Tô Tần thật sự không sợ bài hát của mình bị coi là quê mùa à, lại còn sắp xếp cả quảng trường múa vào nữa?” “Ngươi hiểu gì chứ, cái này gọi là gần gũi dân chúng, chỉ có hòa mình vào quần chúng nhân dân mới có thể trường tồn không suy.” “Cái này làm ta nhớ đến bài « Cung Hỉ Phát Tài » của Hoa Tử, cứ đến dịp Tết hàng năm là lại được phát trong mọi siêu thị, mấy chục năm rồi không thay đổi.” “Về mặt gần gũi dân chúng này, Tô Tần mà dám nhận thứ hai thì sợ không ai dám xưng thứ nhất, ngươi cứ xem có ai chủ động dạy các đại gia đại mụ nhảy quảng trường múa là biết.”
Sau đó.
Chủ đề #Tô_Tần_ca_khúc_mới_lại_là_vì_quảng_trường_múa_chế_tạo_riêng#, lại một lần nữa leo lên hot search của các nền tảng lớn.
Ngươi tưởng chỉ có người trẻ tuổi mới lướt mạng sao?
Không!
Tuyệt đối không phải!
Các bác gái bán rau, bán gà, bán thịt heo.
Các bà nội trông cháu buồn chán.
Các đại gia rảnh rỗi uống rượu.
Bọn họ lướt Douyin và Kuaishou cực kỳ điên cuồng.
Khi dân công sở còn đang đợi đến lúc tan làm mới dám mở nhạc nghe, thì bọn họ đã bật loa lớn hết cỡ, nhảy theo trong không gian hạn chế của mình rồi.
Bọn họ.
Mới thực sự là những người đi đầu "xu hướng".
« Nguyệt Lượng Chi Thượng ».
« Tối Huyễn Dân Tộc Phong ».
Hai bài hát này với thế như gió cuốn mây tan, càn quét khắp các phố lớn ngõ nhỏ trên cả nước.
Nhưng đúng lúc Tô Tần đang nhảy quảng trường múa cùng các đại gia đại mụ.
Hai vị chú mặc đồng phục đột nhiên đi vào.
“Đồng chí Tô Tần, làm phiền ngươi đi theo chúng tôi một chuyến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận