Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 59:Ngàn vạn người suốt đêm chờ đợi, chỉ vì cái kia bờ biển trùng phùng, cùng sinh mệnh kỳ tích

Chương 59: Ngàn vạn người suốt đêm chờ đợi, chỉ vì cuộc trùng phùng bên bờ biển và kỳ tích của sinh mệnh
“Lũ ngu xuẩn trên lầu, các ngươi căn bản không hiểu hôm nay Tô Tần đã tạo ra kỳ tích thế nào đâu.” “Đúng vậy, hắn dùng hai bài «Hải Để» đã thành công cứu vớt một cô gái mắc bệnh trầm cảm nặng định hủy hoại bản thân, hắn đã cứu một mạng người!” “Lúc có người định từ bỏ, hắn không hề từ bỏ; Lúc có người hoài nghi, hắn vẫn kiên trì.
Nếu không có hắn, thế gian này đã thiếu đi một thiếu nữ tuổi hoa, mà nhiều thêm một vong hồn cô tịch không thể siêu sinh.” “Cảnh cáo đám người chuyên phun nước bọt kia, đừng dùng sự ngu ngốc của các ngươi để đánh giá sự vĩ đại của Tô Tần, vì các ngươi không xứng!” “Bảo vệ Tô Tần phe ta, quyết chiến với tất cả đám bình xịt!!!”
Theo càng ngày càng nhiều người gia nhập vào đoàn chiến đấu.
Những người hoài nghi Tô Tần dàn dựng, hoài nghi sự việc là giả.
Hoặc là sau khi biết chân tướng đã gia nhập vào đội ngũ chính nghĩa, hoặc là bị bọn họ phun cho đến mức phải logout.
Còn về đám thủy quân ban đầu dẫn dắt dư luận, bôi đen Tô Tần, lúc này dường như biến mất sạch, ngay cả một cái rắm cũng không dám thả.
Mà với tư cách là fan mang năng lượng tích cực của Tô Tần, bọn họ quyết không cho phép người khác vũ nhục Tô Tần, càng không cho phép có người xem thường sinh mệnh.
Dưới sự quảng bá điên cuồng của bọn họ, danh tiếng của Tô Tần đã được nâng cao chưa từng thấy.
Đến mức trên đường hắn ngồi máy bay quân dụng bay đến Yên Đài, đã bị thông báo về giá trị danh tiếng của hệ thống làm cho giật mình kêu lên.
“Keng, chúc mừng túc chủ lần thứ hai đột phá mười triệu điểm danh tiếng.”
Tô Tần mừng thầm trong lòng.
Lần rút thưởng điên cuồng trước cách đây bao lâu đâu, mà giờ đã lại đạt tới mười triệu điểm danh tiếng rồi?
Nhưng vừa nghĩ đến lần đó bị hệ thống lừa gạt thê thảm với 205 lần “cảm ơn đã tham gia”, hắn liền tức không có chỗ xả.
“Hệ thống chó chết, bảo rương thần bí và phần thưởng một trăm triệu đã hứa đâu?” Hệ thống đột nhiên im lặng, như thể chưa từng tồn tại.
Tô Tần đợi mấy giây không thấy nó trả lời, lập tức sốt ruột.
“Hệ thống chó chết ngươi nói gì đi chứ, phần thưởng của ta bị ngươi nuốt rồi à?”
Ngay lúc hắn đang phiền muộn.
Giọng nói lạnh như băng của hệ thống vậy mà lại vang lên một câu trả lời đầy trêu tức.
“Ngươi đoán xem.”
Dựa vào!
Tô Tần không nhịn được chửi thề.
Cũng không biết là tên khốn nào đã phát minh ra cái hệ thống này, lại còn thích trêu đùa tâm trạng người khác như thế?
Làm ơn đi.
Ta là túc chủ của ngươi có được không, ngươi không nên răm rắp nghe lời ta sao?
Ngay lúc Tô Tần định bỏ cuộc không tranh cãi với nó nữa, hệ thống cuối cùng cũng lên tiếng.
“Hệ thống nhắc nhở túc chủ, ngươi vẫn chưa đón được Hạ Thiên Tuyết, nên vẫn chưa được tính là hoàn thành triệt để nhiệm vụ.” “Chờ ngươi hoàn toàn thực hiện lời hứa của mình, phần thưởng sẽ tự động được ghi vào tài khoản.”
Tô Tần cạn lời.
Cái của nợ này đúng là Jarvis của Iron Man biến thành hả, sao lại khó đỡ như vậy chứ?
Khó đỡ đến mức ngay cả lời hứa của mình với Hạ Thiên Tuyết cũng không bỏ qua.......
Chờ đến khi sắc bạc phía đông ngày càng sáng rõ.
Tô Tần cuối cùng cũng đến được thành phố Yên Đài và liên lạc được với cảnh sát ở đó, cũng được họ cho biết tình hình ở bờ biển.
Lúc này trong phòng livestream, vẫn có hơn mười triệu người xem đang nhìn màn hình đen kịt chờ đợi diễn biến tiếp theo.
Thấy phòng livestream cuối cùng cũng có hình ảnh, mọi người đều cực kỳ phấn khích.
“Trời đất ơi, Tô Tần cuối cùng cũng lên sóng rồi.” “Đây là đã hạ cánh rồi à? Vậy có phải là sắp được nhìn thấy Thiên Tuyết muội muội rồi không?” “Mong chờ được gặp Thiên Tuyết muội muội quá đi, cảm giác còn phấn khích hơn cả việc gặp lại người em gái thất lạc nhiều năm nữa.” “Tô Tần cố lên, Thiên Tuyết muội muội cố lên, chúng tôi đang chứng kiến kỳ tích tại phòng livestream.”
Ngồi trên xe cảnh sát đang đi về phía bờ biển.
Tô Tần lặng lẽ tận hưởng làn gió buổi sớm, ánh mắt hơi lộ vẻ uể oải.
Đây là chuyện ý nghĩa nhất hắn từng làm kể từ khi trọng sinh đến thế giới này.
Nếu như chuyến xuyên không này chỉ là một giấc mộng, hắn cũng hy vọng có thể lưu lại chút gì đó tốt đẹp trong giấc mộng này.
Nhưng khán giả qua màn hình livestream lại nhìn thấy vẻ mệt mỏi không thể che giấu trên mặt hắn.
Liên tục một tuần huấn luyện cường độ cao cho thí sinh dự thi. Đột nhiên đổi bài hát một tiếng trước khi bắt đầu thi đấu, rồi sáng tác, phổ nhạc, trang điểm. Sau đó là biểu diễn liên tục hai bài hát. Cùng với việc đứng chờ đợi không ngừng trên sân khấu suốt năm sáu tiếng đồng hồ. Cường độ công việc cao như vậy, đến người sắt cũng chịu không nổi.
Dù Tô Tần đã dùng qua dịch cường thân kiện thể, cơ thể có thể chống đỡ được. Nhưng sự mệt mỏi về tinh thần thì không phải một lọ thuốc uống là có thể giải quyết.
Khán giả lặng lẽ nhìn hắn, càng nhìn càng đau lòng.
Hắn cũng chỉ mới khoảng hai mươi tuổi thôi mà!
Vốn dĩ hắn không cần phải gánh vác sứ mệnh giải cứu nặng nề như vậy!
Nhưng chính vì lòng bác ái, vì sự thiện lương, hắn đã làm điều đó mà không hề do dự.
Hơn mười phút sau.
Họ đến bên một tảng đá lớn ở bờ biển.
Cảnh sát đã dựng lều trại ở đây, và đã bật đèn dã ngoại.
Biến bờ biển vốn tối đen ở nơi này thành một bến cảng sáng trưng.
Người cảnh giới bên ngoài thấy Tô Tần đến, lập tức đón chào.
“Chào đồng chí Tô Tần, tôi là Chu Thành, sở trưởng Đồn Cảnh sát Tân Hải.” “Ngươi mau khuyên đứa bé này đi, tinh thần và thể lực của nàng đều sắp đến giới hạn rồi.” “Nhưng nàng nhất quyết phải chờ ngươi ở đây, nói là sợ ngươi đến không tìm thấy nàng sẽ đau lòng.”
Tô Tần nghe vậy thấy ấm lòng.
Hắn gật đầu với Chu Thành nói: “Chu sở trưởng vất vả rồi, tôi đi gặp nàng đây.” Hắn vừa dứt lời.
Liền thấy một bóng hình nhỏ bé lao về phía hắn.
“Tô Tần ca ca ~~~” “Tô Tần ca ca, cuối cùng ngươi cũng đến rồi.”
Hạ Thiên Tuyết như chim én non về tổ, lại như chú cừu lạc tìm về nhà, lập tức nhào vào vòng ôm của Tô Tần.
Cảm giác hạnh phúc và an toàn đó.
Tất cả đều hiện rõ trên gương mặt nàng.
Mười sáu năm cơ cực!
Mười sáu năm cô độc!
Mười sáu năm tuyệt vọng!
Cuối cùng vào khoảnh khắc này đã tan thành mây khói.
Kể từ khoảnh khắc nàng lao vào vòng tay Tô Tần, nàng đã có được sự tái sinh.
Nhưng người xem tinh ý lại phát hiện.
Lúc này hai cánh tay Tô Tần lại đang lơ lửng.
Hắn không ôm chặt đối phương, càng không có hành động thừa thãi nào trên người nàng.
“Trời ơi, Tô Tần thật quá cẩn thận!
Từng chi tiết nhỏ của hắn đều chu đáo, cho Thiên Tuyết muội muội đủ cảm giác an toàn.” “So với một số kẻ trong ngành giải trí luôn muốn chiếm tiện nghi của phụ nữ, Tô Tần quả thực là một dòng nước trong.” “Hắn không chỉ hát hay, còn có lòng nhân ái, tam quan đúng đắn, tôn trọng phụ nữ, đúng là hình mẫu của thời đại.” “Yêu lắm Tô Tần, ngươi là tấm gương của chúng tôi!”
Hồi lâu sau.
Tâm trạng kích động của Hạ Thiên Tuyết dần dần bình tĩnh lại.
Nàng ngẩng đôi mắt u buồn lên hỏi: “Tô Tần ca ca, thế giới này thật sự như lời ngươi nói, sẽ có rất nhiều người yêu thương ta sao?”
Tô Tần mỉm cười ấm áp.
“Đó là đương nhiên, ta tin chắc điều này không chút nghi ngờ.” “Không tin ngươi hãy nhìn phòng livestream xem, còn bao nhiêu người đang đón ngươi về nhà kìa.”
Hạ Thiên Tuyết vô thức nhìn về phía phòng livestream, phát hiện số người online đã tăng lên hơn 20 triệu.
Phải biết bây giờ vẫn đang là giờ làm việc.
Sau hừng đông, những người xa lạ này vẫn phải đi làm.
Nhưng vì nàng, họ đều đã chọn thức đêm, chọn kiên trì!
Lúc này trên khung bình luận, Tất cả đều đồng loạt hiện lên cùng một câu nói.
“Thiên Tuyết muội muội, chúng tôi đón ngươi về nhà.”
Nước mắt Hạ Thiên Tuyết không kìm được mà vỡ òa, lại một lần nữa khóc nức nở.
“Cảm ơn, cảm ơn các ngươi.” Nàng cúi đầu về phía phòng livestream, bày tỏ lòng cảm ơn đến tất cả những người đã quan tâm nàng.
Khương Linh Chi bước lên trước, dịu dàng dùng khăn giấy giúp nàng lau nước mắt.
“Thiên Tuyết muội muội, nếu ngươi không ngại, sau này ta chính là chị ruột của ngươi.” “Ta là trợ lý của Tô Tần ca ca của ngươi đó, sau này ngươi ở cùng ta, ăn cùng ta, có thể thường xuyên gặp hắn đấy.” “Bây giờ trời cũng sắp sáng rồi, chúng ta lập tức về Hàng Thị, để Tô Tần ca ca làm bữa sáng cho ngươi.”
Làm bữa sáng?
Khóe miệng Tô Tần giật giật.
Trình độ nấu nướng chuyên nghiệp mình rút được, cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận