Giải Trí: Để Cho Ngươi Cứu Tràng, Ngươi Một Người Đóng Bảy Vai

Chương 420:Thiên hạ võ công, duy nhanh bất phá, chiêu này tay không tiếp đạn trực tiếp phong thần

Chương 420: Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá, chiêu tay không đỡ đạn này trực tiếp phong thần
Tử vong!
Từ ngữ khiến vô số người sợ hãi này có thể xảy ra sau trăm năm dài đằng đẵng, cũng có thể xảy ra sau 0.0003 giây khi viên đạn rời khỏi nòng.
Ở khoảng cách gần như vậy, đừng nói là một phàm nhân, cho dù là thần tiên tới cũng phải trúng đạn bỏ mạng.
Nhưng mà!
Một cảnh tượng khiến Ba Trát Tạp và đám hải tặc vô cùng kinh dị đã xuất hiện.
Viên đạn từ khẩu Desert Eagle với sơ tốc lên đến 700 mét/giây không hề bắn trúng mi tâm của Tô Tần, mà lại bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy.
Tay không đỡ đạn?
Mẹ nó đây rốt cuộc là kỹ năng thần thánh gì vậy?
Tuy nhiên, mọi chuyện chưa dừng lại ở đó.
Sau khi dùng tay không đỡ được viên đạn, Tô Tần tên này thế mà còn cực kỳ trêu tức nở một nụ cười đắc ý với bọn hắn, tung ra một câu nói cực kỳ gây sốc.
“Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá.” “Một khẩu súng lục mà muốn giết ta, các ngươi thật quá ngây thơ rồi.” Tất cả đám hải tặc Tác Mã Lý, bao gồm cả Ba Trát Tạp, đều bị dọa choáng váng.
Trong mắt bọn hắn, Tô Tần không còn là một kẻ tọc mạch nhiều chuyện nữa, mà là một vị thần tạo ra thần tích.
Chẳng cần Tô Tần phải tuyên dương, chẳng cần hắn ra vẻ cao thâm, đám hải tặc này đã cam tâm tình nguyện quỳ xuống.
“Thánh A La An Lạp ở trên, cầu ngài cứu chúng tôi khỏi khổ cực.” “Bái kiến Thánh A La An Lạp, cầu ngài cứu lấy chúng tôi ạ.” Nhìn đám hải tặc đang quỳ rạp cả một vùng, khóe miệng Tô Tần giật giật.
Mẹ kiếp, màn ra vẻ này thành công ngoài dự kiến.
Cảnh tượng tay không đỡ đạn vừa rồi nhìn như ảo thuật, thực ra là do hệ thống đã tự động kích hoạt lá chắn Plasma tức thời giúp hắn, chặn đứng đòn tấn công của viên đạn trước tiên.
Sau đó lại thông qua kỹ năng thoáng hiện, với tốc độ mắt thường không thể phân biệt được, nắm lấy viên đạn bị lá chắn Plasma tức thời giữ chặt lại.
Có điều bí mật này tất nhiên chỉ mình hắn biết, trong mắt đám hải tặc này, hắn chính là Chân Thần hoàn toàn xứng đáng.
Ngoài thần linh ra, không một ai có thể làm được thần tích như vậy.
“Được rồi, tất cả đứng lên đi, ta vốn dĩ đến đây là muốn giải cứu các ngươi khỏi khổ nạn.” “Ba Trát Tạp ta hỏi ngươi, các ngươi năm này qua năm khác cướp bóc trên biển có giúp được bá tánh trong khu vực quản lý thoát nghèo làm giàu không?” “Các ngươi có thành lập được hệ thống ngân hàng, tài chính, đầu tư, xây dựng cơ sở hạ tầng hoàn chỉnh chưa?” Ba Trát Tạp bị hắn chất vấn đến á khẩu không trả lời được.
Bọn hắn, đám hải tặc Tác Mã Lý này, đã tung hoành trên biển nhiều năm, ngay cả thủ lĩnh cũng đã chết tới năm đời, nhưng bọn hắn vẫn còn cách mục tiêu thoát nghèo làm giàu rất xa.
Về phần những ngành nghề kinh tế tài chính ổn định thì lại càng là chuyện viển vông, đến cơm ăn áo mặc còn chưa giải quyết xong, làm sao có thời gian nghĩ đến mấy chuyện tào lao đó?
Hắn kinh sợ nhìn “Thánh A La An Lạp”, ngập ngừng nói: “Thật xin lỗi, ta vẫn chưa làm được.” “Nhưng ta tin rằng dưới sự dẫn dắt của ngài, chúng ta sẽ nhanh chóng thay đổi được hiện trạng này, sự xuất hiện của ngài nhất định có thể dẫn dắt chúng tôi đến với cuộc sống hạnh phúc.” Tô Tần chỉ biết câm lặng.
Không ngờ một chiêu tay không đỡ đạn của mình lại có hiệu quả lớn đến vậy, ngay cả lãnh tụ hải tặc Tác Mã Lý cũng tin tưởng hắn không chút nghi ngờ.
Như vậy cũng tốt, ngược lại hắn có thể tiết kiệm được không ít nước bọt, cũng dễ dàng thực hiện kế hoạch của mình hơn.
Đã bọn hắn xem mình là thần, vậy thì cứ biểu diễn thêm vài “thần tích” trước mặt bọn hắn vậy.
“Đã các ngươi thờ phụng ta, vậy ta tự nhiên không thể để các ngươi thất vọng.” “Nhìn cho kỹ đây, bây giờ ta sẽ ban thưởng cho các ngươi một lô vũ khí, sau đó dẫn các ngươi đánh chiếm quân phiệt phía Bắc, để các ngươi giành được nhiều lãnh địa và tài nguyên hơn.” Hắn tiện tay chỉ vào khoảng đất trống, mười bộ tên lửa đạn đạo đơn binh liền xuất hiện trên mặt đất.
Hắn lại tiện tay vung lên, một trăm khẩu súng trường AK cùng 50 ngàn viên đạn lại xuất hiện trên mặt đất.
Sau đó còn có súng tiểu liên, lựu đạn, súng ngắn các loại.
Mặt đất vốn trống trải, lúc này đã chất đầy vũ khí trang bị mới tinh.
Không ai hiểu được chúng làm thế nào mà xuất hiện từ hư không, chỉ biết rằng “Thánh A La An Lạp” vung tay lên là thần tích liền xuất hiện.
“Bái kiến Thánh A La An Lạp.” “Tạ ơn Thánh A La ban thưởng.” Tay không đỡ đạn, đao thương bất nhập.
Phất tay ban vũ khí, thủ đoạn thần tiên.
Sau lần này, bọn hắn đã hoàn toàn tin tưởng thân phận thần tiên của Tô Tần không chút nghi ngờ.
Tin tức này, qua lời kể sống động của những người tận mắt chứng kiến, chỉ trong một đêm đã lan truyền khắp khu vực hoạt động của hải tặc Tác Mã Lý.
Đồng thời thông qua một số khu vực trung lập, nhanh chóng lan ra toàn bộ khu vực Tác Mã Lý.
Tin tức Chân Thần giáng thế ở vùng duyên hải Tác Mã Lý này đã hoàn toàn gây nên cơn sốt tại Tác Mã Lý và các quốc gia xung quanh.
Tô Tần cũng không phụ sự kỳ vọng, ngay đêm đó liền lập ra cho bọn hắn một kế hoạch ưu tiên tấn công quân phiệt cát cứ ở phía Tây.
Nào là nguyên tắc tam tam chế, giương đông kích tây, vây điểm đánh viện binh, kìm hình thế công...
Phàm là những kiến thức binh pháp, sáo lộ, mưu kế các loại mà trước đây hắn từng tìm hiểu, tất cả đều được hắn áp dụng cho bọn hắn.
Hắn tin rằng ở khu vực hoang sơ của Phi Châu, nơi mà binh lính bắn súng hoàn toàn là kiểu xạ kích theo đức tin này, những lý niệm này đã đi trước quân phiệt đối phương một khoảng rất xa.
Quả nhiên.
Khi bọn hắn vào ba giờ sáng theo kế hoạch phát động tấn công vào một cứ điểm của quân phiệt phía Tây, chỉ mất hơn mười phút đã đánh cho đối phương tan tác.
Chưa đầy một giờ sau, trận chiến kết thúc, người của Ba Trát Tạp dễ dàng chiếm cứ nơi này.
Sau khi kiểm kê chiến trường, Ba Trát Tạp kích động đến mức không còn chút hình tượng lãnh tụ nào.
“Thánh A La An Lạp thật sự quá lợi hại, ngày thường chúng ta tấn công những cứ điểm như thế này đều phải đánh mấy tiếng đồng hồ cũng không hạ được, mỗi lần tấn công còn phải trả giá bằng mạng sống của mấy người.” “Nhưng lần này chúng ta không mất một binh sĩ nào đã đánh lui năm, sáu mươi quân phòng thủ của đối phương, tiêu diệt hơn mười lính địch, thu được nhiều chiến lợi phẩm như vậy.” “Các huynh đệ, đây là trận thắng đầu tiên của chúng ta dưới sự lãnh đạo của Thánh A La An Lạp, sau này chắc chắn sẽ còn vô số trận thắng lợi như thế này nữa, cuối cùng chúng ta sẽ giành được sự giàu có và tự do vĩ đại.” Hắn vừa dứt lời, đám tín đồ phía sau lại nhao nhao quỳ xuống bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với Tô Tần.
Tín ngưỡng vào thần linh bao năm qua của bọn họ, giờ đây tất cả đều chuyển dời lên người Tô Tần “không gì không làm được, trăm trận trăm thắng”.
Kết thúc công việc, Tô Tần được Ba Trát Tạp sắp xếp ở tại khách sạn sang trọng nhất trong khu quản hạt.
Không thể không nói, mặc dù dân chúng bình thường ở nơi này rất nghèo, nhưng chất lượng cuộc sống của tầng lớp thượng lưu thật sự không tồi.
Trình độ của tòa khách sạn này cũng đã tương đương với tiêu chuẩn ba sao rưỡi hoặc bốn sao trong nước.
Ba ngày sau đó, Tô Tần cũng lần lượt thể hiện và chứng minh thần tích của mình.
Ban ngày, hắn để Ba Trát Tạp chiêu mộ những nhân tài có trình độ, tiến hành huấn luyện cấp tốc cho họ, sau đó phân loại và sắp xếp công việc.
Bước đầu xây dựng nên chế độ quản lý hiện đại hóa, tốt hơn rất nhiều so với kiểu quản lý quân sự hóa trước đó.
Quan trọng nhất là tiến hành chỉnh biên đội ngũ hải tặc hiện có, tổ chức lại theo đơn vị đoàn, doanh, liên, bài, ban, truyền thụ những lý niệm chiến tranh hiện đại hóa cơ bản.
Không có xe tăng đúng không? Vậy thì tạm thời không dạy, đợi khi nào cướp được xe tăng sẽ dạy cho bọn hắn cái gì gọi là bộ-tank hiệp đồng.
Nhưng hắn lại là người vừa mới đạo diễn xong phim Trường Tân Hồ, trước đó đã nghiên cứu sâu về chiến thuật của quân tình nguyện, vừa đúng lúc bây giờ có thể linh hoạt tùy theo hoàn cảnh mà dạy cho bọn hắn.
Hậu quả trực tiếp của việc làm này là sức chiến đấu trên bộ của đám hải tặc này tăng vọt, bù đắp rất lớn cho yếu điểm về năng lực lục chiến yếu kém trước đây.
Ban đêm thì hắn đích thân xây dựng chiến lược, chiến thuật cho bọn hắn, có khi một buổi tối phải đánh mấy trận, nhổ xong mười cứ điểm của quân phiệt phía Tây và phía Bắc.
Đến ngày thứ tư hắn ở đây, thanh danh của hắn đã vang dội chưa từng có, tất cả tín đồ hải tặc đều tin tưởng không nghi ngờ vào thân phận thần tiên của hắn.
Đến trưa ngày thứ năm, hắn cuối cùng cũng nhận được điện thoại của hạm trưởng Lương Trung.
Có điều, đó là một cuộc điện thoại cầu cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận