Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 994: Hôm nay càn quét nhất định phải khiến bọn họ chết hết (2)

Thời Gian, Không Gian, Lôi, Vũ, Phong, Điện, Thiên Khí, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ dung hợp vào trong thân thể Thiên Hoàng thượng cổ.
Hai tay Thiên Hoàng thượng cổ nắm thanh cự chùy, sức mạnh của mười hai loại pháp tắc trong thiên địa dung hợp trên cự chùy của hắn, Thái Huyền chi khí quấn quanh cự chùy.
Ánh sáng trên cự chùy nở rộ, như một mặt trời màu đỏ, tỏa ra ánh sáng vô tận.
Một búa này có thể đập xuyên Thập Vạn đại vực.
Cảnh tượng này khiến cho các phe phái tái mặt, một đám người sợ run rẩy từ tận đáy lòng.
Ngay cả không trung, mấy vị đứng đầu phe phái thế lực đỉnh phong nhìn thấy cự chùy được ngưng tụ ra, chân mày cũng cau lại.
Một chiêu này, Áo Nghĩa cuối cùng của Thiên Hoàng thượng cổ, chùy phá thiên địa!
Môn chủ Thiên Môn có thể sống nổi sao!
Tuy nhiên.
Hạ Hâm nhìn thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra vẻ khinh thường.
Khí thế hoàn toàn bộc phát, huyết mạch Bàn Cổ, Hồng Mông kiếm thể mở ra, Kiếm chi đại đạo vận chuyển.
Khí Vận Thần Kiếm của Hạ Hâm giơ lên cao.
Khí tức đại đạo đầy đủ của Thái Huyền cảnh tứ trọng nở rộ ra, dung hợp với Kiếm chi đại đạo kiếm thế hội tụ xung quanh hắn, biến thành từng tia Áo Nghĩa kiếm đạo Thái Huyền.
Trong nháy mắt Áo Nghĩa kiếm đạo Thái Huyền ngưng tụ ra, cả bầu trời bắt đầu gầm thét, kiếm khí quét quanh bốn phía.
Tất cả kiếm tu ở đây đều cảm nhận được kiếm đạo có Thái Huyền Áo Nghĩa, tất cả đều không nhịn được mà quỳ lạy về phía không trung có Hạ Hâm đang giơ cao Khí Vận Thần Kiếm.
Hôm nay Hạ Hâm ngưng tụ ra Áo Nghĩa Thái Huyền viên mãn liền hóa thân thành Kiếm Tổ chân chính, Kiếm Đạo chi tổ, cường giả kiếm đạo Địa cảnh, tất cả kiếm tu ở trước mặt Kiếm Tổ đều muốn quỳ xuống thần phục!
“Địa cảnh mới có thể ngưng tụ ra Áo Nghĩa Thái Huyền viên mãn, không thể nào, sao ngươi lại có được lĩnh ngộ Áo Nghĩa Địa cảnh!”
Việc Hạ Hâm ngưng tụ ra Áo Nghĩa Thái Huyền viên mãn Địa cảnh khiến tất cả Cổ Hoàng Thái Huyền cảnh của Cổ Hoàng nhất mạch bị dọa sợ.
Ngưng tụ ra Áo Nghĩa kiếm đạo Thái Huyền viên mãn cũng giống như hoàn toàn đạt tới tu vi Địa cảnh tứ trọng, chứ không phải là có thực lực Thái Huyền cảnh.
Mười hai vị Cổ Hoàng của Cổ Hoàng nhất mạch bọn họ liều mạng hội tụ sức mạnh của mười hai huyết mạch Thiên Hoàng cũng chỉ đưa chiến lực tới Thái Huyền cảnh tứ trọng mà thôi.
Hơn nữa còn không phải là tu vi chân chính, chỉ là tạm thời.
Cầm cự không được bao lâu.
Nhưng Hạ Hâm là đại tu kiếm đạo Thái Huyền cảnh tứ trọng chân chính!
Thế này thì còn đánh thế nào nữa!
Chuyện này thật quá đáng.
Môn chủ Thiên Môn còn là người sao, dấu kín tu vi đến thế.
Đây là hack à!
Quá tàn nhẫn, thế này chính là muốn làm cho Cổ Hoàng nhất mạch bọn họ phải diệt vong sao.
Những người đứng đầu phe phái thế lực bị một kiếm kia của Hạ Hâm ngưng tụ tới Áo Nghĩa Thái Huyền viên mãn thuộc về Địa cảnh hù dọa.
Làm sao có thể chứ? Sao Hạ Hâm có thể ngưng tụ được Áo Nghĩa Thái Huyền viên mãn, sao có thể tới mức này được.
Không phải lúc trước hắn mới chỉ có tu vi Thái Huyền cảnh nhất trọng sao? Làm thế nào trong nháy mắt đã biến thành Thái Huyền cảnh tứ trọng rồi!
Ai có thể tới giải thích cho bọn họ hiểu chuyện này là sao không?
Mẹ nó, may mà lúc trước bọn họ không đồng ý liên minh cùng Cổ Thần giáo và Cổ Hoàng nhất mạch đối phó với Thiên Môn, lựa chọn trung lập.
Nếu không bây giờ e là lật thuyền trong mương rồi.
Nhìn thấy Hạ Hâm bộc phát ra thực lực mạnh như vậy, những tính toán nhỏ nhặt lúc nãy của bọn họ đều thu lại hết.
Chuyện tới nước này, Hạ Hâm của Thiên Môn quá mạnh rồi...
Muốn ngồi ngư ông đắc lợi tất nhiên là chuyện không thể.
Hôm nay, Thần tộc và Cổ Thần giáo e là kết thúc rồi.
“Chuyện tới nước này đúng là chúng ta không ngờ tới!” Một vị đứng đầu phe phái đỉnh phong nói.
Nhìn thấy Hạ Hâm bộc phát ra tu vi Thái Huyền cảnh tứ trọng, hắn hiểu được, chuyện hôm nay e là đã vượt ra ngoài mọi sự tính toán của bọn họ rồi.
“Đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Chẳng trách dám một mình đối đầu với Cổ Hoàng nhất mạch và Cổ Thần giáo.” Một vị đứng đầu phe phái khác cũng cảm khái!
Thiên phú và thực lực biến thái, với tốc độ tu hành này căn bản không thể dùng lẽ thường để hiểu.
Hoàn toàn không phải người bình thường.
Hôm nay, chẳng may môn chủ Thiên Môn muốn chuẩn bị thống nhất Thập Vạn đại vực, chỉ chờ hắn diệt xong Cổ Thần giáo và Cổ Hoàng nhất mạch.
Lúc này Bán Bộ Thái Huyền cảnh Cổ Thần giáo còn dư lại chuyển từ trạng thái tức giận khi giáo chủ của bọn họ bị chém chết thành trở nên bất lực.
Hạ Hâm mạnh hơn dự tính của bọn họ rất nhiều.
Đã nói là tu vi Thái Huyền cảnh nhất trọng, thực lực có thể so với Thái Huyền cảnh tam trọng, mẹ nó bây giờ tự nhiên biến thành tu vi Thái Huyền cảnh tứ trọng!
Đổi lại là người khác, có ai mà không mơ hồ!
Phe phái xung quanh hôm nay cũng hiểu rõ, rốt cuộc bọn họ hiểu sao vị môn chủ Thiên Môn này dám đơn thân độc mã trực tiếp đánh tới Cổ Hoàng nhất mạch rồi.
Hơn nữa, vừa mới đến còn từ chối sự trợ giúp của ba vị Thái Huyền cảnh nhị trọng của phe phái thế lực đỉnh phong còn lại, không nói hai lời, thẳng tay một kiếm phá hủy đại trận phòng ngự Cổ Hoàng nhất mạch, hình như không hề sợ hãi Cổ Hoàng nhất mạch chút nào.
Thì ra tu vi của người ta đã sớm đạt tới Thái Huyền cảnh tứ trọng rồi.
Có tu vi Thái Huyền cảnh tứ trọng, còn sợ gì Cổ Hoàng nhất mạch ngươi chứ, nhìn ta trảm ngươi một phát là xong!
Buồn cười chính là lúc trước bọn họ còn cảm thấy trước mặt mười hai vị Cổ Hoàng của Cổ Hoàng nhất mạch tạm thời đưa thực lực tới Thái Huyền cảnh tứ trọng, vị môn chủ Thiên Môn này sẽ bị giết chết.
Bây giờ nghĩ lại thấy đúng là bọn họ suy nghĩ nhiều quá rồi.
Thực lực Thái Huyền cảnh tứ trọng tạm thời ở trước mặt hắn chẳng là cái thá gì cả.
Người ta là tu vi Thái Huyền cảnh tứ trọng chân chính.
Thực lực và tu vi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận