Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 101: Lão tổ Phệ Hồn Cung lên sân khấu không tới ba giây, bị một kiếm miểu sát

Nếu như chỉ có sáu người Phúc bá, bọn họ có nắm chắc dựa vào đông đảo cao thủ tà đạo tụ tập ở Phệ Hồn Cung hôm nay mà chém giết toàn bộ.
Nhưng bây giờ có thêm một vị tuyệt thế Kiếm Thần, bọn họ không dám khẳng định, dù sao chiến tích từng một kiếm hủy diệt Thần Hoàng Môn ở Đông Hoang của vị tuyệt thế Kiếm Thần vẫn còn đó.
Vị lão tổ của Thần Hoàng Môn ở Đông Hoang là Tàng Cung Cảnh tứ trọng, tuyệt thế Kiếm Thần có thể đánh giết Tàng Cung Cảnh tứ trọng, chắc chắn thực lực cực mạnh.
Bây giờ hi vọng cuối cùng của bọn họ chính là vị lão tổ mạnh nhất Phệ Hồn Cung, Tàng Cung Cảnh ngũ trọng.
Chỉ có hắn mới là đối thủ của vị tuyệt thế Kiếm Thần này, nếu như ngay cả hắn cũng bại thì liên minh tà đạo bọn họ tụ tập lại đây hôm nay cũng bại.
Dù sao cường giả cấp cao chiến đấu thì có thể ảnh hưởng toàn bộ chiến cuộc.
Trong Phệ Hồn Cung, vị lão tổ mạnh nhất Tàng Cung Cảnh đó nhìn thấy tầng lớp cấp cao tà đạo bốn phía đều nhìn mình.
Ý rất đơn giản.
Chúng ta không được, dựa vào lão tổ ngươi, nếu ngươi bại.
Vậy xem như hôm nay liên minh thế lực tà đạo giúp bọn họ một ân tình lớn.
Tụ tất cả tài nguyên tập lại, để cho bọn họ tận diệt, khỏi mất công bọn họ đi diệt từng cái.
Hạ Hâm thấy thế thì chậm rãi nói: "Đều tới đông đủ chưa, tới đông đủ thì động thủ đi."
Hạ Hâm lười nói nhảm với những người này, người đã đến đông đủ, vậy thì động thủ đi.
Đánh xong sớm, cướp xong, đi về ở bên cạnh nương tử.
So với chém chém giết giết ở bên ngoài, hắn vẫn thích ở trong phủ thân vương, trải qua thời gian ấm áp với nương tử hơn.
"Khẩu khí thật lớn." Lúc này, vị lão tổ mạnh nhất Phệ Hồn Cung, Tàng Cung Cảnh ngũ trọng nói: "Ngươi có thể chém lão tổ Thần Hoàng Môn ở Đông Hoang, không có nghĩa là có thể thắng được ta."
"Ta bước vào Tàng Cung Cảnh lâu hơn lão tổ Thần Hoàng Môn đó, tích lũy nhiều hơn, đã trăm năm, lão tổ ta chưa từng động thủ với cường giả Tàng Cung Cảnh khác trong Thần Châu đại địa một lần nào."
"Hôm nay để lão tổ ta xem xem Thần Châu Kiếm Thần mới quật khởi có bao nhiêu cân lượng mà cũng dám khi dễ người trong tà đạo ta, trắng trợn cướp đoạt tài nguyên của thế lực tà đạo trong Thần Châu đại địa!" Lão tổ Phệ Hồn Cung quát to.
Đồng thời khí thế mạnh mẽ trên người hắn bộc phát, huyết khí đỏ sậm che đậy bầu trời sau lưng của hắn, làm cho cả khu vực Phệ Hồn Cung tràn ngập mùi huyết tinh.
Khí tức trên người người trong tà đạo là như thế, mỗi lần chiến đấu thì đều có thể biến bốn phía thành thế giới huyết khí.
Triển khai toàn bộ khí thế Tàng Cung Cảnh ngũ trọng, hai hư ảnh Tàng Thần xuất hiện, đỉnh thiên lập địa, đứng sừng sững ở sau lưng của hắn, khí thế doạ người.
Mà Hạ Hâm thì cầm Xích Tiêu Kiếm trong tay vào vỏ, Bạt Kiếm Thuật bắt đầu ấp ủ.
Lần này, hắn muốn dùng cảnh giới Tàng Cung Cảnh tứ trọng của hắn, vận dụng một phần lực lượng của Hồng Mông Kiếm Thể thi triển môn thần thông Bạt Kiếm Thuật đó thử xem có thể nhẹ nhõm một kiếm chém lão tổ Tàng Cung Cảnh ngũ trọng của hay không Phệ Hồn Cung này hay không.
Trong nháy mắt khi Xích Tiêu Kiếm trong tay Hạ Hâm vào vỏ, kiếm khí bàng bạc bốn phía bắt đầu nội liễm, hội tụ vào trong vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm của Hạ Hâm.
Thanh thế bốn phía nhỏ đi, trở nên bình tĩnh trở lại.
Nhưng tu sĩ quan chiến ở hiện trường, cho dù là người của những thế lực đến đây xem náo nhiệt hay là tu sĩ của liên minh tà đạo đều biết, kiếm thế nội liễm như thế thì sẽ có một kiếm chiêu kinh thiên sắp bộc phát.
Nội liễm càng sâu thì lúc bộc phát lực sát thương sẽ càng mạnh!
"Hừ, chết đi cho lão tổ!" Nhìn thấy Hạ Hâm bắt đầu cất kiếm trong tay vào vỏ, hội tụ kiếm thế, lão tổ Phệ Hồn Cung hừ lạnh một tiếng, hóa huyết khí hội tụ bốn phía thành vô số Huyết Khô Lâu Đầu, nhào tới cắn xé Hạ Hâm.
Trong nháy mắt.
Giữa thiên địa tràn ngập tiếng quỷ khóc, vô tận huyết khí hóa thành Huyết Khô Lâu Đầu phô thiên cái địa, mở to miệng bay tới cắn Hạ Hâm.
Hắn không định chờ Hạ Hâm hội tụ kiếm thế xong, Hạ Hâm nhét trường kiếm vào vỏ, tích lũy kiếm thế chuẩn bị dùng ra một kiếm kinh thiên khiến cho hắn có chút hồi hộp.
Hắn chuẩn bị tiên hạ thủ vi cường.
"Hừ." Hạ Hâm hừ lạnh một tiếng, Hồng Mông Kiếm Thể mở ra, trong vạn trượng linh hải trong cơ thể, trên hư ảnh tử thần cấm kị chi kiếm đang trôi nổi trên linh hải, một đạo Hồng Mông Chi Khí từ trong một tia tử sắc Hồng Mông Chi Khí quấn quanh đó thấu thể mà ra.
Hội tụ đến Xích Tiêu Kiếm còn chưa ra khỏi vỏ của Hạ Hâm.
Trong nháy mắt.
Kiếm khí kinh thiên trong phạm vi mấy chục vạn mét bị ngưng tụ tới, lấy đạo Hồng Mông Chi Khí này làm hạch tâm, quấn quanh Xích Tiêu Kiếm, tử sắc Hồng Mông Chi Khí dung hợp với kiếm khí, hóa thành một đạo kiếm quang chui vào trong Xích Tiêu Kiếm.
"Chém!" Hạ Hâm hét lớn một tiếng, thi triển Bạt Kiếm Thuật, Xích Tiêu Kiếm xuất khiếu trong nháy mắt, một kiếm chém ra.
Một đạo tử sắc kiếm quang bị chém ra trong nháy mắt, vô số kiếm khí theo đạo tử sắc kiếm quang đó vọt thẳng đến lão tổ Phệ Hồn Cung.
Phía trước, đám đầu lâu màu máu đang nhào tới, trúng phải kiếm khí đầy trời mà Hạ Hâm chém ra thì bị trảm diệt trong nháy mắt, hóa thành hư vô.
Mà đạo tử sắc kiếm quang đó thì vẫn một đường thông suốt không trở ngại, chém tới lão tổ Phệ Hồn Cung.
"Không tốt." Lão tổ Phệ Hồn Cung kinh hãi, tử sắc kiếm quang chém tới khiến cho hắn cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
Từ khi hắn đột phá đến Tàng Cung Cảnh thì đã ngàn năm chưa từng cảm nhận được cảm giác này, hơn nữa hắn kinh hãi phát hiện hắn đã bị kiếm thế của đạo kiếm quang này khóa chặt.
Hắn chỉ có thể chống cự mà không thể tránh né, cũng không có thời gian tránh né.
Lão tổ Phệ Hồn Cung vội vàng tế hai món Linh khí phòng ngự mạnh nhất của mình ra, một cái Linh khí Thiên cấp Huyết Hồn Chung bao phủ hắn, một cái huyết sắc Trấn Hồn Ấn đánh thẳng tới tử sắc kiếm quang.
Nếu như hai món Linh khí Thiên cấp này cũng không đỡ nổi đạo kiếm quang Hạ Hâm chém ra, vậy hôm nay hắn chỉ có một con đường chết.
Tất cả tu sĩ bốn phía đều nhìn chòng chọc vào cảnh tượng trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận