Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 284: Hóa ra hắn chưa từng từ bỏ ta (2)

Càn Nguyên Giới, mặc dù không có mạnh như cửu giới nhưng là thế lực mạnh nhất trong số các thế lực đến từ thế giới bên ngoài. Từ chuyện bọn họ dám xâm lấn Man Hoang Thánh Tông thì có thể nhìn ra được.
Chắc chắn người của Càn Nguyên Giới này có không ít tài nguyên.
Chọn mục tiêu xong, hai người Phúc bá và Hạ Tiểu Tiểu không do dự, hưng phấn đến kêu to, chạy tới Đông Hoang. Với tốc độ của Phúc bá bây giờ, chạy tới Đông Hoang cũng không tốn bao nhiêu thời gian, hai người rất hưng phấn, tốc chiến tốc thắng, nói không chừng giải quyết cái thế lực Càn Nguyên Giới này xong thì hôm nay còn có thời gian đi những thế lực khác một chút nữa ấy chứ.
Man Hoang Thánh Tông.
Hôm nay đã là ngày cuối cùng trong ba ngày.
Tám vị cường giả Thần Cảnh, trên trăm cao thủ Luân Hồi Cảnh của Càn Nguyên Giới áp giải tầng lớp cấp cao của Man Hoang Thánh Tông tới bên ngoài cấm địa của Man Hoang Thánh Tông.
Bọn họ đã ra tối hậu thư cho Khương Tuyền Hi.
Nếu như nàng còn không ra, một khắc đồng hồ giết một vị tầng lớp cấp cao của Man Hoang Thánh Tông, cho đến khi nàng ra mới thôi. Vị cường giả Thần Cảnh bát trọng của Càn Nguyên Giới nhìn chòng chọc vào cửa vào cấm địa, trong mắt của hắn lộ vẻ dâm tà. Ba ngày trước khi giáng lâm nơi này thì nghe nói Thánh Chủ Man Hoang Thánh Tông là đệ nhất mỹ nhân Đông Hoang, kể từ lúc đó là hắn đã kìm nén không được, muốn đè cô gái này dưới người mình.
Nếu không phải vì muốn thu nàng làm tính nô thì sợ là toàn bộ Man Hoang Thánh Tông đã bị hắn cưỡng chế khống chế lại lâu rồi.
Bây giờ, thời hạn ba ngày đã đến.
Hắn định dùng phương thức một khắc đồng hồ giết một vị tầng lớp cấp cao của Man Hoang Thánh Tông bức bách Khương Tuyền Hi đi ra chịu phục.
Khương Tuyền Hi này là Thánh Chủ một tông, chắc chắn sẽ không đành lòng nhìn tầng lớp cấp cao trong thế lực của mình bị tàn sát, sẽ đi ra.
Quả nhiên.
Khi một khắc đồng hồ đến.
Cửa cấm địa mở ra, danh xưng đệ nhất mỹ nhân Đông Hoang, Khương Tuyền Hi chậm rãi đi ra.
Lúc này, trên mặt nàng tràn đầy tuyệt vọng. Ba ngày, nam nhân đó không có tới. Một tia hi vọng cuối cùng trong lòng nàng dập tắt.
Nàng ngẫm lại thấy cũng đúng, bây giờ chênh lệch giữa mình và hắn lớn như thế, sao hắn lại tới cứu mình, cứu một cái Man Hoang Thánh Tông không cùng đẳng cấp với hắn được.
Khương Tuyền Hi tuyệt vọng nhìn vị Thần Cảnh bát trọng của Càn Nguyên Giới, nói: "Các ngươi buông tha cho tất cả mọi người trong Man Hoang Thánh Tông, ta đồng ý với điều kiện của ngươi."
Bây giờ nàng đã hạ quyết tâm, chờ người của Man Hoang Thánh Tông thoát đi, nàng sẽ tự sát, muốn nàng làm tính nô cho hắn, không thể nào.
Mà vị Thần Cảnh bát trọng của Càn Nguyên Giới đó nhìn thấy nàng ra thì vẻ dâm tà trên mặt càng đậm hơn, nói: "Bây giờ ngươi đã ra tới, vậy thì không có tư cách bàn điều kiện với ta, ngươi là của bản tôn, toàn bộ Man Hoang Thánh Tông cũng phải thần phục với Càn Nguyên Giới ta."
Hắn cười gằn nói.
Nhưng.
Hắn vừa dứt lời, một vị cường giả mặc áo bào đen đeo mặt nạ với một nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, mặc áo bào đen đeo khăn che mặt từ nhanh chóng bay từ phương xa đến, giáng lâm Man Hoang Thánh Tông.
Nam tử hắc bào đó đột nhiên bay tới, tốc độ cực kỳ nhanh, một cước giẫm lên mặt của vị Thần Cảnh bát trọng Càn Nguyên Giới đó, lực lượng kinh khủng dẫm hắn xuống đất, mặt đập mạnh xuống đất, miệng mũi phun máu.
Phúc bá nhìn cường giả Thần Cảnh bát trọng của Càn Nguyên Giới bị mình giẫm dưới chân, lạnh nhạt trang bức một cái, nói: "Đồ gà bắp, thực lực chỉ có như thế thôi sao."
Mà nhìn thấy Phúc bá và Hạ Tiểu Tiểu xuất hiện.
Đôi mắt đẹp của Khương Tuyền Hi trừng to, áo bào đen, mặt nạ, tiêu chí đặc thù như thế này.
Là hắn phái người tới.
Hóa ra hắn không có mặc kệ mình.
Mà nếu như Phúc bá và Hạ Tiểu Tiểu biết ý nghĩ của nàng thì chắc chắn sẽ nói một câu, người nghĩ nhiều rồi!
Mà người của Man Hoang Thánh Tông bốn phía cũng bị cảnh tượng này làm cho rung động. Nhìn thấy vị cường giả Thần Cảnh bát trọng của Càn Nguyên Giới bị Phúc bá giẫm dưới chân. Từng người của Man Hoang Thánh Tông hết sức kích động, bọn họ được cứu rồi, được cứu rồi. Cao thủ Thiên Môn đến giải cứu bọn họ.
Thần Châu thế giới, rốt cục cũng có thế lực mạnh mẽ đứng ra, ra mặt cho những thế lực bản thổ bọn họ.
Về phần bảy vị cao thủ Thần Cảnh còn lại với hơn trăm vị cường giả Luân Hồi Cảnh của Càn Nguyên Giới thì đều khiếp sợ nhìn Phúc bá. Bởi vì Phúc bá trước mắt không có bộc phát ra tu vi thì có thể dễ dàng giẫm thủ lĩnh Thần Cảnh bát trọng của bọn họ xuống đất, không thể động đậy. Bọn họ không dám tưởng tượng tu vi thật sự của Phúc bá đã đạt tới trình độ nào.
Ít nhất cũng là một vị Đạo Hỏa Cảnh chứ.
Đây là cường giả của tam đại thế lực mạnh nhất Thần Châu thế giới chứ, chẳng lẽ bọn họ muốn đối địch với những thế giới ngoại lai bọn họ sao. Bọn họ công khai xuất thủ như thế này, không sợ những thế lực thế giới ngoại lai bọn họ liên thủ lại với nhau, cùng đối phó tam đại thế lực ở Thần Châu thế giới sao. Mặc dù trong tất cả tiểu thế giới ngoại lai xâm lấn Thần Châu thế giới thì xếp hạng của bọn họ chỉ từ năm mươi đến một trăm. Nhưng trước Càn Nguyên Giới bọn họ còn có hơn năm mươi cái tiểu thế giới mạnh mẽ hơn bọn họ nhiều.
Mấy cái tiểu thế giới truyền thừa từ viễn cổ, mạnh nhất, xếp hạng cao nhất có nửa bước Thần Vương Cảnh trấn giữ. Nếu như tam đại thế lực Thần Châu thế giới muốn đứng ra ra mặt cho những thế lực bản thổ đỉnh tiêm còn lại, không sợ tất cả thế lực thế giới ngoại lai bọn họ liên thủ với nhau đi tìm mấy cái siêu cấp tiểu thế giới có truyền thừa viễn cổ làm chỗ dựa, đối phó tam đại thế lực ở Thần Châu thế giới sao.
Cho dù cao thủ của tam đại thế lực ngươi có mạnh thì cũng chỉ là Đạo Hỏa Cảnh, chẳng lẽ còn có thể chống lại mấy cái truyền thừa viễn cổ có nửa bước Thần Vương Cảnh bọn họ hay sao.
Lúc này.
Vị Thần Cảnh bát trọng Càn Nguyên Giới đó chật vật mở miệng nói: "Các ngươi là ai, dám xuất thủ với lão phu, ngươi có biết lão phu chính là một trong tứ đại Hộ Tông Pháp Lão của Càn Nguyên Giới hay không, mau buông lão phu ra!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận