Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 228: Một kiếm chém ra từ Tư Quá Nhai (2)

"Khẩu khí thật lớn, bản đế ở đây, xem ngươi khống chế Thiên Ma Giáo ta như thế nào!" Giọng Cơ Thụy Nhi vang vọng, sau đó nàng dậm chân trên hư không, nhanh chóng từ bên ngoài Thiên Ma Giáo về.
Đám người từ bên ngoài tới này lại càn rỡ như thế.
Xem ra hôm nay muốn ép nàng đại khai sát giới, đã lâu không giết người, hẳn là thế nhân đều sắp quên hung danh của ma đạo Nữ Đế nàng.
Mà đồng thời.
Đạo Tông.
Cường giả phụ trách đi diệt sát Đạo Tông của ba cái thế giới gồm Thiên Cơ Giới, Hải Sa Giới, Thái Hành Giới cũng đã tới.
Lơ lửng phía trên Đạo Tông.
Hơn mười vị Thần Cảnh, hơn ngàn Luân Hồi Cảnh, nhìn xuống Đạo Tông.
Hai vị cường giả Thần Cảnh Đạo Tông là lão Đạo Tôn và Huyền Tôn, còn có chưởng giáo Đạo Tông với năm vị Luân Hồi Cảnh, hơn mười vị lão tổ Tàng Cung Cảnh dẫn theo cao thủ Đạo Tông nhìn đám người đột nhiên xuất hiện trên không trung.
Từng người vẻ mặt ngưng trọng.
Kẻ đến không thiện!
Không đợi lão Đạo Tôn Đạo Tông mở miệng, thủ lĩnh Thần Cảnh cửu trọng của Thiên Cơ Giới quay qua nói với một vị cường giả Thần Cảnh thất trọng bên cạnh: "Hai vị Thần Cảnh của Đạo Tông thì trực tiếp diệt, Thần Cảnh trở xuống thì rút một sợi bản mệnh nguyên thần giao cho chúng ta khống chế, có thể giữ được một mạng."
"Vâng." Vị cường giả Thần Cảnh thất trọng đó tuân lệnh, hai vị Thần Cảnh Đạo Tông đều là Thần Cảnh đê giai, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, hắn có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Mà hai người lão Đạo Tôn Đạo Tông với Huyền Tôn nghe vậy thì sắc mặt đại biến, quả nhiên đám người này tới đối phó Đạo Tông.
Hơn nữa không phải đối phó bình thường mà là muốn trực tiếp diệt hai người bọn họ, sau đó khống chế toàn bộ Đạo Tông.
Trong lúc nhất thời.
Đối mặt cao thủ Thần Cảnh thất trọng sắp ra tay với hai người bọn họ, trong lòng hai người cảm thấy bất lực.
Thần Cảnh thất trọng, sao bọn họ có thể là đối thủ được, có lẽ chỉ có tiểu tử đó mới là đối thủ của đám người này.
Dù sao tiểu tử đó một mình diệt toàn bộ Thiên Ngoại Tà Tộc, đó là Thiên Ngoại Tà Tộc có nửa bước Đạo Hỏa Cảnh trấn giữ.
Có tiểu tử đó, có lẽ hôm nay Đạo Tông có thể may mắn thoát khỏi khó khăn đi.
Đáng tiếc bây giờ tiểu tử đó ở Thiên Môn trong Linh Vực xa xôi, chủ trì đại điển thành lập Thiên Môn, chỉ sợ trong lúc nhất thời cũng không chạy về được.
Hôm nay.
Sợ là Đạo Tông sẽ gặp nạn!
Cường giả Đạo Tông bốn phía cũng lộ vẻ tuyệt vọng, đám ngoại lai này quá mạnh, hoàn toàn khiến cho người ta không dám chống cự lại.
Hơn mười vị Thần Cảnh, hơn ngàn Luân Hồi Cảnh, bọn họ phải chống cự như thế nào.
Chẳng lẽ hôm nay Đạo Tông sẽ trở thành khôi lỗi của những người ngoại lai này sao.
Vị cường giả Thần Cảnh thất trọng đó giơ bàn tay lên, đột nhiên một chưởng đánh xuống lão Đạo Tôn Đạo Tông và Huyền Tôn.
Một chưởng này dẫn theo vô tận thần uy, quy tắc chi lực vờn quanh, thần lực bàng bạc, giống như bao trùm toàn bộ đại điện đỉnh núi Đạo Tông, giống như một mảnh sao trời đánh xuống Đạo Tông.
Ngay lúc vô số cường giả Đạo Tông tuyệt vọng.
Đạo Tông, Tư Quá Nhai.
Một cánh tay trắng muốt cầm một cọng cỏ, một kiếm chém lên cái thần lực cự thủ trên không trung.
Lập tức, thần lực mênh mông, Thần Cảnh kiếm đạo, viên mãn kiếm thế xuất hiện, một đạo kiếm quang cực kỳ sắc bén chém ra.
Một cọng cỏ, có thể trảm nhật nguyệt tinh thần.
Trong nháy mắt chém con cự thủ đang từ trên không trung đè xuống đại điện trên đỉnh núi Đạo Tông chém thành mảnh nhỏ, tán loạn.
Tính cả vị cường giả Thần Cảnh thất trọng thi triển sao trời cự thủ đó cũng bị một kiếm chém thành hai nửa, từ không trung rơi xuống.
Thân tử đạo tiêu!
Cảnh tượng bất thình lình khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây khiếp sợ, cho dù là cao thủ Đạo Tông hay là những người từ thế giới bên ngoài đến xâm lấn Đạo Tông.
Trong Đạo Tông còn có cao thủ ẩn tàng.
Một kiếm mới nãy, mạnh kinh khủng.
Là ai chém ra một kiếm đó.
Vô số người nhìn xuống bến dưới đại điện, khu vực Tư Quá Nhai.
Chỉ thấy Hạ Hâm mặc một bộ bạch bào, đeo mặt nạ, khí chất xuất trần, uyển như tiên giáng trần, dậm chân trên hư không, từ Tư Quá Nhai đi lên đỉnh núi Đạo Tông.
Đây là thế thân có được có được bảy thành lực lượng của bản thể của Hạ Hâm, hắn chậm rãi dậm chân đi lên giữa hư không trên đỉnh núi Đạo Tông, khí thế Thần Cảnh lục trọng khuếch tán ra, siêu nhiên xuất trần.
Thần Cảnh lục trọng đột phá đến Thần Cảnh thất trọng, thực lực bản thân sẽ tăng lên gấp bội, nếu như so thực lực Thần Cảnh lục trọng là mười, vậy thực lực Thần Cảnh thất trọng sẽ là hai mươi.
Bây giờ tu vi Hạ Hâm là Thần Cảnh thất trọng, tu vi thế thân là bảy thành bản thể hắn.
Không chấm bảy nhân hai mươi là bằng mười bốn.
Mười bốn lớn hơn mười.
Cho nên cảnh giới của thế thân hắn nằm giữa Thần Cảnh lục trọng và Thần Cảnh thất trọng.
Lại thêm năng lực vượt cấp khiêu chiến của hắn, thế thân hắn đối phó bọn người còn chưa đạt tới Đạo Hỏa Cảnh từ ngoại giới tới này thì hoàn toàn không có vấn đề.
Hạ Hâm vẻ mặt lạnh lẽo, bọn cường giả từ ngoại giới tới này, không chỉ xâm lấn Thiên Môn hắn, thậm chí ngay cả Đạo Tông cũng xâm lấn.
Trách không được hệ thống sẽ đối phó bọn họ như vậy, trực tiếp ban bố nhiệm vụ phá dỡ.
Cũng may lúc trước hắn để lại một bộ thế thân ở Đạo Tông, nếu không thì hôm nay Đạo Tông gặp phiền phức lớn rồi.
Tất cả cao thủ Đạo Tông, bao gồm vị thủ lĩnh lão Đạo Tôn với Huyền Tôn nhìn thấy Hạ Hâm dậm chân trên hư không đi từ Tư Quá Nhai đến, trong mắt tràn ngập chấn kinh.
Bọn họ không nghĩ tới nhân vật đang diện bích mà bọn họ nghĩ là khôi lỗi cũng là Hạ Hâm, hơn nữa có tu vi mạnh mẽ như thế.
Thần Cảnh lục trọng, vừa ra tay thì một kiếm chém cường giả ngoại lai Thần Cảnh thất trọng.
Quả nhiên, tiểu tử này vẫn có nhiều át chủ bài lắm, bọn họ đều xem nhẹ hắn.
Người ở Linh Vực xa xôi cử hành đại điển thành lập Thiên Môn mà còn có năng lực xuất hiện ở Đạo Tông, hóa giải nguy cơ của Đạo Tông.
Mười năm này, Đạo Tông không có phí công bồi dưỡng hắn.
Mà Hạ Hâm dậm chân trên hư không từng bước đi tới cung điện trên đỉnh núi Đạo Tông, giằng co với bọn cường giả ngoại giới tới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận