Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 542: Ngươi là người Cơ gia, hẳn là biết Cơ Hạo Vũ chứ, hắn sẽ tới ngay

Thấy Cổ Hùng làm thật.
Không hề sợ uy hiếp của Đế Đình, Dương Viêm biết chắc chắn bây giờ Cổ Hùng chó cùng rứt giậu. Biết hắn giết một vị Thánh Nhân Đế Đình, đã xông ra đại họa, đắc tội Đế Đình, chuyện này khó mà giải quyết được. Cho nên muốn thống hạ sát thủ, sau đó bỏ trốn mất dạng.
Dương Viêm vội vàng xoay người nói với Cơ Hi Nhi trên Cửu U Tước: "Biểu muội cứu ta, những năm này, biểu ca và người cùng nhau lớn lên, xin biểu muội nể chút tình thân."
Lời này, Dương Viêm nói rất trực tiếp, ý là muốn lợi dụng ân dưỡng dục mấy năm nay, mời người hộ đạo của Cơ Hi Nhi xuất thủ một lần.
Sư tôn Dương Viêm từng nói, người hộ đạo bên người Cơ Hi Nhi chính là một vị Chuẩn Đế, còn manh hơn Thánh Nhân mà Đế Đình điều động hạ giới hộ đạo cho hắn không biết bao nhiêu lần. Dù sao cũng là người của Cơ gia, đến hạ giới, đương nhiên có cường giả âm thầm hộ đạo.
Cho nên hắn biết, chỉ cần Cơ Hi Nhi cho người hộ đạo của nàng xuất thủ thì có thể giải quyết nguy cơ trước mắt.
Sư tôn cũng không cần phải tiêu hao lớn dẫn hắn chạy trốn, dù sao bây giờ sư tôn chỉ là linh hồn, nếu cưỡng chế thi triển lực lượng, chắc chắn sẽ khiến cho sư tôn ngủ say.
Sư tôn là chỗ dựa lớn nhất của hắn, nếu sử dụng quá nhiều năng lượng, khiến cho sư tôn ngủ say, hắn sẽ phiền phức lắm.
Quả nhiên.
Nghe Dương Viêm nói như thế. Cơ Hi Nhi lạnh lùng quay qua nhìn lão ẩu bên cạnh một chút.
Ra hiệu cho lão ẩu ra tay.
Lão ẩu chính là một vị Chuẩn Đế, xuất thủ thì đương nhiên có thể cứu Dương Viêm.
Lần này chỉ cần cứu Dương Viêm thì có thể rời khỏi hạ giới, chấm dứt nhân quả với Dương gia, trở về Cơ gia, đi tìm Cơ Hạo Vũ ca ca.
Nàng rất chờ mong.
Đúng, bây giờ Cơ Hạo Vũ ca ca sắp giáng lâm Linh Thông Giới, giải quyết chuyện nơi đây xong thì đi nghênh đón hắn đi.
"Ra đàm phán với vị Chí Tôn Cổ tộc này, nói hắn nể mặt Cơ gia ta, lui đi là được rồi." Cơ Hi Nhi nói.
Theo Cơ Hi Nhi.
Dương Viêm khiến cho Chí Tôn Cổ tộc xé rách không gian đến đây trấn sát, hoàn toàn là do hắn tự chuốt lấy. Ai bảo hắn được vòi đòi tiên, rõ ràng đã đánh bại Thánh tử Thương Lan Thánh Tông, còn muốn hạ độc thủ với gia tộc người ta. Nếu không phải hắn ỷ vào Thánh Nhân Cảnh mà Đế Đình điều động xuống hộ đạo cho hắn thì sợ là hôm nay Dương Viêm sẽ bị Thương Lan Thánh Tông trấn sát.
Đối với loại tiểu nhân hèn hạ chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng này, Cơ Hi Nhi không có một chút hảo cảm nào, nếu không phải nàng mang ơn Dương gia, nàng sẽ không xuất thủ. Xuất thủ cũng chỉ là bảo vệ tính mệnh Dương Viêm, sẽ không khai chiến với Chí Tôn Cổ tộc.
Vị Chí Tôn Cổ tộc đó đến từ thượng giới, hẳn là biết đại thế giới lẫn hạ vị diện này đều do Cơ gia nàng thống trị, biết thân phận người của Cơ gia của nàng thì đương nhiên sẽ nể mặt thối lui. Dù sao hắn chỉ là một vị Chí Tôn, chắc chắn sẽ không nhất quyết muốn giết Dương Viêm trước mặt một vị Chuẩn Đế.
Không cần thiết phải làm như vậy.
Được không bù mất.
Mà Dương Viêm nghe Cơ Hi Nhi nói như vậy thì trong mắt lộ vẻ âm tàn, tiểu tiện nhân này lại không cho người hộ đạo của nàng xuất thủ diệt Chí Tôn Cổ tộc này, chỉ kêu hắn rút đi.
Đây là không muốn báo thù cho hắn, mới nãy Cổ Hùng đã giết người hộ đạo của hắn, bây giờ còn muốn giết hắn, tiểu tiện nhân này chỉ muốn dựa vào tên tuổi dọa đi.
Đúng là hoàn toàn không xem hắn ra gì, chỉ coi hắn là một tên nhà quê đến từ tiểu gia tộc hạ giới thôi.
Dương Viêm nắm chặt nắm đấm, trong lòng thề, khi tu vi hắn đại thành, bước vào thượng giới, lấy được thành tựu cao hơn. Nhất định phải khiến cho tiểu tiện nhân này hối hận sở tác sở vi hôm nay.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, cái nhục ngày hôm nay, sau này Dương Viêm hắn sẽ hoàn trả gấp trăm lần nghìn lần. Trong lòng Dương Viêm dữ tợn nghĩ như thế, nhưng mà trên mặt lại không có chút khác thường nào, hắn nói với Cơ Hi Nhi: "Đa tạ biểu muội xuất thủ."
Nhưng mà.
Người sau lại không thèm nhìn hắn, hình như không thèm để ý lời cảm ơn của hắn, cao cao tại thượng.
Chuyện này càng khiến cho Dương Viêm khó chịu hơn, hắn thề, một ngày nào đó, hắn sẽ khiến cho người cao cao tại thượng trước mặt này thuần phục với hắn.
Mà lúc này.
Phía trước, lão ẩu bên người Cơ Hi Nhi đã đi tới, đứng giữa Dương Viêm và Cổ Hùng.
Cổ Hùng thấy một vị Chuẩn Đế ra nhúng tay vào ân oán của hắn và Dương Viêm, trong lòng nghi ngờ, cũng thu hồi cự phủ cấp Tiên Đế, trong lòng suy tư, chẳng lẽ ngoại trừ Đế Đình ra thì còn có thể làm thêm nghiệp vụ nữa sao.
Khi trong lòng của hắn nghĩ như vậy thì lão ẩu đã lấy một cái lệnh bài Cơ gia ra, đây là lệnh bài thân phận đệ tử Cơ gia, thấp hơn lệnh bài người thừa kế Cơ gia của Cơ Hạo Vũ một cấp bậc, nhưng mà cũng có tác dụng trong hạ vị diện do đại thế giới của bọn họ quản hạt.
"Vị bằng hữu Cổ tộc này, tiểu thư nhà ta chính là người của Cơ gia, Dương gia có ân với tiểu thư nhà ta, lần này đạo hữu có thể bỏ qua cho Dương Viêm này một lần hay không, qua lần này, tiểu thư nhà ta không còn liên quan gì đến Dương gia nữa, đến lúc đó đạo hữu xử lý chuyện giữa Cổ tộc và Dương Viêm như thế nào thì tiểu thư nhà ta cũng không hỏi đến nữa." Lão ẩu nói.
Lão ẩu nói rất ngay thẳng, chỉ cần Cổ Hùng nể mặt một chút, buông tha cho Dương Viêm một lần, chấm dứt ân tình Dương gia dành cho Cơ Hi Nhi, lần sau Cổ Hùng có đối phó Dương Viêm như thế nào thì Cơ Hi Nhi cũng sẽ không hỏi tới.
Lão ẩu nói chuyện khiến cho Cơ Hi Nhi rất hài lòng, cũng đúng ý nàng muốn, vừa có thể chấm dứt ân tình giữa nàng và Dương Viêm, cũng có thể phòng ngừa sau này Dương Viêm mượn tên tuổi của nàng mà chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, khi dễ người khác.
Đối với loại người như Dương Viêm, nàng rất là phản cảm.
Mà lão ẩu nói chuyện như vậy khiến cho Dương Viêm nắm chặt nắm đấm lần nữa, hắn cưỡng chế dằn phẫn nộ trong lòng xuống.
Chỉ cần lần này hắn có thể chạy đi mà không lãng phí năng lượng của sư tôn, tương lai tuyệt đối sẽ không cho Cổ Hùng có cơ hội giết hắn lần nữa, nhục nhã hôm nay hắn cũng sẽ trả lại gấp trăm lần nghìn lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận