Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 1012: Dọa chết U Minh

Suy cho cùng Thiên cảnh là tồn tại ở khu vực phụ cận thế giới Phương Đông bọn họ cũng không có.
Bọn họ không ngờ tới, U Minh hôm nay còn nghênh đón tồn tại Thiên cảnh.
Ở bên trong U Minh chỉ có hơn mười vị Thái Huyền cảnh cửu trọng và ba vị Địa cảnh là có thể kháng trụ uy áp của Hạ Hâm, không làm cho mình run rẩy.
“Chư vị tiền bối, không biết phải chăng U Minh ta chọc giận gì tiền bối, dẫn tới tiền bối trực tiếp phủ xuống U Minh ta, lấy uy áp trấn áp chúng ta!” U Minh Thần Tôn mở miệng nói.
Ở trong lòng, hắn vẫn không muốn thừa nhận Hạ Hâm là cường giả Thiên cảnh tới từ Thập Vạn đại vực, bởi vì từ sâu trong lòng hắn cảm thấy ở nơi Thập Vạn đại vực nhỏ bé này Thái Huyền cảnh trung giai cũng không có nổi.
Căn bản không thể nào xuất hiện cường giả Thiên cảnh.
Nghe thế, Hạ Hâm thản nhiên nói: “Bổn Chúa Tể vừa mới nói, bổn Chúa Tể đến từ Thập Vạn đại vực, tới diệt U Minh ngươi.”
Phúc bá ở bên cười lạnh lùng: “Đúng vậy, ta cùng với chủ nhân, tới chào hỏi thân thiện với các ngươi, mau giao ra toàn bộ tài nguyên bên trong U Minh, còn cả tài nguyên trên người các ngươi cũng vậy, lấy ra nguyên thần bổn nguyên của các ngươi giao ra cho chúng ta khống chế, nếu không, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!”
Hơn nữa các cao thủ U Minh phía trước nghe vậy trong lòng lạnh xuống, thật đúng là cao thủ Thập Vạn đại vực giết tới!
Thế này thì U Minh bọn họ sợ rằng sắp xong đời!
“Chư vị tiền bối, nếu tiền bối tới từ Thập Vạn đại vực, nói vậy tiền bối cũng đã giết cường giả U Minh ta đi Thập Vạn đại vực rồi. Chuyện bọn họ đã làm không liên quan gì tới Tổng bộ U Minh ta, chúng ta hoàn toàn không biết chuyện này, tất cả đều là do bọn họ tự tiện chủ trương.” U Minh Thần Tôn lên tiếng giải thích: “Kính xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho U Minh ta.”
Hiện giờ không thể nào thừa nhận những người kia là bị U Minh ra lệnh đi Thập Vạn đại vực.
Nếu không sẽ thành sự xúi giục của U Minh.
Hắn cảm thấy, chỉ cần bọn họ không thừa nhận, Hạ Hâm chắc chắn sẽ không làm khó bọn họ. Dẫu sao những người kia đã chết rồi, có lẽ vị Chúa Tể Thiên Đạo Thập Vạn đại vực này có thể nể mặt bỏ qua cho U Minh bọn họ cũng chưa biết chừng.
Nghe vậy, Hạ Hâm lạnh lùng hừ một tiếng, lười nói chuyện với bọn họ, cất giọng nói: “Trong nửa khắc, ta muốn nhìn thấy nhẫn không gian trên người các ngươi và tất cả tài nguyên U Minh, cùng với nguyên thần giao tới trên tay chúng ta, nếu không, chết!”
Hạ Hâm trực tiếp ra lệnh chết.
Không cần biết nhiều thế nào.
Suy cho cùng trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi lời nói dối đều uổng phí, nếu bọn họ có thể tiêu diệt hết thực lực của mình, Hạ Hâm khẳng định bọn họ sẽ không khách khí với mình, còn có thể cướp đoạt Khí Vận Thần Kiếm của hắn.
Hồ đồ ngu xuẩn thì chết.
“Chư vị, thật sư không định bỏ qua cho U Minh ta sao!” Sắc mặt U Minh Thần Tôn lạnh xuống, Hạ Hâm đúng là mạnh nhưng bắt bọn họ giao ra thần hồn của mình vậy chẳng phải tương lai sẽ bị Hạ Hâm khống chế sao.
Chuyện này là không thể, làm sao có thể giao ra được chứ.
Quá đáng, người U Minh cùng lắm thì chết, nếu không bị người khác uy hiếp sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Hơn mười vị cường giả Thái Huyền cảnh và mấy trăm vị Bán Bộ Thái Huyền cảnh U Minh bọn họ phái đi Thập Vạn đại vực đều đã chết hết, người thống trị Thập Vạn đại vực này còn muốn thế nào.
Nếu thật sự muốn bọn họ giao ra thần hồn, vậy vì tự do, bọn họ đành đánh một trận.
“Chư vị, chúng ta vô tình trở thành kẻ địch của chư vị, giao ra tất cả tài nguyên của U Minh cũng không có vấn đề gì. Nhưng chư vị muốn chúng ta giao ra thần hồn của mọi người trong U Minh cho chư vị khống chế là điều không thể. Nếu chư vị cố ý làm như thế, vậy chúng ta chỉ có thể liều chết chống cự thôi.” U Minh Thần Tôn nói.
“Được, vậy ngươi đi chết đi.” Hạ Hâm thản nhiên đáp. Sau đó hắn rút Khí Vận Thần Kiếm ra.
Lập tức xung quanh có kiếm khí thiên địa chi lực cuồng bạo lưu chuyển, kiếm trong tay tu kiếm giả U Minh bắt đầu run rẩy, giống như cảm nhận được sắp có một kiếm vô cùng khủng khiếp chém tới. Kiếm chưa thành hình đã gợi lên đại thế thiên địa Áo Nghĩa tùy tướng.
Như kiếm trung chi tôn, kiếm trung thiên địa.
Tất cả tu kiếm giả đều phải sợ hãi, quỳ xuống dưới đất thuần phục.
Khí Vận Thần Kiếm trong tay Hạ Hâm giơ lên, kiếm khí khủng bố tạo thành cơn lốc, từng sợi thiên địa chi lực và kiếm khí đan vào nhau, lấy hắn làm trung tâm mà xoay tròn, cả khu vực U Minh bị đại thế kiếm đạo vờn quanh.
“Xác định muốn phản kháng sao, đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội. Ngươi khư khư cố chấp có thể sẽ mang theo U Minh các ngươi chôn cùng, một kiếm này của ta các ngươi sẽ phải chết!” Hạ Hâm thản nhiên nói, giống như thẩm phán của Thiên Thần.
U Minh Thần Tôn đứng đầu U Minh nghe thế trong ánh mắt lóe lên sự kiên quyết, nói: “Ngươi hỏi mọi người U Minh chún ta xem có ai đồng ý không.”
Đáng tiếc, lời hắn vừa mới nói ra, mọi người xung quanh không ai thèm để ý đến hắn, chỉ có một mình hắn đứng ra chống đối với Hạ Hâm.
Hình như những người khác đều không muốn cùng với hắn đối phó với Hạ Hâm.
“Bọn hèn nhát, các ngươi không muốn đứng ra chống lại, tương lai cũng chỉ có thể bị nô dịch!” U Minh Thần Tôn quát lớn, đáng tiếc vẫn chẳng có ai nguyện ý đứng ra như trước, không ai cùng hắn chống lại Hạ Hâm.
Rõ ràng mọi người đều hiểu được, ra ngoài chống lại Hạ Hâm chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Thế nên bọn họ chỉ muốn đứng nhìn.
“Lựa chọn liều chết chống cự cũng không được, không có phần thắng!” Có tu sĩ U Minh nói.
Thật ra bọn họ đều không vừa mắt U Minh Thần Tôn, dù gì sự chênh lệch cảnh giới vẫn còn ở đó.
Ngươi chỉ ở Địa cảnh, cho dù liều chết phản kháng cũng không thể thắng.
Ngược lại, thật ra bọn họ có xu hướng đầu hàng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận