Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 914: Dù cường giả đại bản soanh sau lưng bọn họ có tới cũng không sợ

Lúc này.
Hạ Hạo và mọi người đang chuẩn bị đi, tham gia khám phá bí cảnh của thế giới Quy Hư trong Cửu Thiên Thập Địa.
Chỉ có thiên kiêu của Thiên Môn vội vội vàng vàng quay trở về Thiên Môn.
Gặp được Hạ Hạo thì liền quỳ xuống và nói: “Xin thiếu chủ làm chủ cho bọn ta.”
“Chuyện gì ?” Hạ Hạo hỏi.
Mấy người này đã đi theo và trà trộn vào bọn người của ta từ lúc còn ở Tiên giới.
Vì thế, Hạ Hạo vẫn thích chiều mấy tiểu đệ hầu hạ mình hơn.
Tiểu đệ thiên kiêu đó vội vã nói: “Cách vùng đất Thiên Hoang không xa, bọn ta đã tìm thấy di tích của thế giới Quy Hư, vốn chuẩn bị vào thăm dò, ai mà ngờ lại bị thế lực bên ngoài đại vực đến chiếm đoạt, còn đánh rất nhiều người của bọn ta bị thương.
“Xem ra người của Thập Vạn đại vực đã bắt đầu hành động, hung hăng vậy sao.” Hạ Hạo nheo mắt.
“Chúng ta đi, trực tiếp đi giết bọn chúng.” Cơ Đan đứng bên cạnh nói.
Với tính khí hung bạo của nàng, mấy người này to gan như vậy, ngay cả thiên kiêu của Thiên Môn cũng dám đàn áp, đúng là tìm chỗ chết.
“Ừm.” Hạ Hạo gật đầu.
Ngay lập tức, hai người họ cùng với hai người Phúc bá, Phệ Hồn dẫn thiên kiêu đi để nhờ sự trợ giúp, và rời khỏi thế giới Quy Hư của Thiên Môn.
Bây giờ, mặc dù bọn người Hạ Hạo đã đến được Chúa Tể cảnh, có sức mạnh tự vệ.
Nhưng nay Cửu Thiên Thập Địa khá hỗn loạn, đi theo Quy Hư cảnh vẫn tốt hơn.
Có Phệ Hồn ở đây, an toàn của mọi người sẽ được đảm bảo.
Còn dẫn theo Phúc bá là để dự phòng khi có thế lực Thập Vạn đại vực không có mắt muốn đối phó bọn họ.
Phúc bá này được coi là hộ đạo giả của bọn họ, còn có thể làm cá mắc câu, tạo ra công việc để làm.
Sau khi Cơ Đan và Hạ Hạo rời đi.
Hạ Hâm không để Hạ Hi và mọi người rời khỏi Thiên Môn để tham gia tranh đoạt di tích ngay.
Mà cho người thăm dò khắp nơi một lượt.
Những di tích đó của Cửu Thiên Thập Địa vô cùng lớn, muốn mở nó ra thì tốt nhất là thu hút thật nhiều thiên kiêu và thế lực của Thập Vạn đại vực qua đó.
Sau đó mới cử Hạ Tiểu Tiểu và Hạ Hi tham gia vào cuộc tranh giành di tích này.
Trận chiến hỗn loạn này có lẽ có thể đánh dấu nhiệm vụ được.
Đánh dấu nhiệm vụ mới là việc đầu tiên, nếu họ đạt đến Quy Hư cảnh chi thượng thì mới có thể nằm ở chiến lực hàng đầu ở Thập Vạn đại vực.
Như vậy sẽ không sợ những thế lực khác đối phó bọn họ.
Còn phía bên kia.
Cơ Đan và Hạ Hạo vừa rời khỏi Thiên Không đại lục đến thế giới Quy Hư, đã vội vàng tới chỗ mà mấy vị thiên kiêu kia nói.
Có Thôn Hồn, mọi người có thể xuyên không gian gấp rút lên đường.
Chưa được bao lâu, hai người đã hạ xuống địa vực của của di tích.
Ngay lúc này đã thấy những thiên kiêu khác của Thiên Môn đang bị mấy tên thiên kiêu của Thập Vạn đại vực tới truy sát.
Những đệ tử trẻ tuổi này của Thập Vạn đại vực xuất thân là thế lực sơ cấp ở Quy Hư, tu vi phổ biến ở Thiên Tôn cảnh, còn đám đệ tử Thiên Môn kia của hắn bị bọn họ truy sát lại ở Địa Tôn cảnh.
Lần này, nếu bọn họ không ra tay, thì đám đệ tử trẻ tuổi này của Thiên Môn sẽ sớm bị đuổi kịp và giết chết.
Vừa thấy tình hình, ánh mắt Cơ Đan đã loé lên sát ý và lấy Hạm Tiên kiếm ra chỉ vào đám thiên kiêu đó của Thiên Môn, nói: “Các ngươi qua đây.’
Cơ Đan vô cùng tức giận, không nghĩ bọn họ vừa rời khỏi Thiên Môn tới đây đã thấy cảnh này.
Thiên kiêu của Thập Vạn đại vực ngang ngược như vậy, chẳng lẽ bọn họ đã bắt đầu đàn áp thiên kiêu của Cửu Thiên Thập Địa rồi ư.
Ngay cả người của Thiên Môn cũng không bỏ qua.
Thấy phía trước là hai vị thiếu chủ Hạ Hạo và Cơ Đan, đám đệ tử Thiên Môn như nắm được tia hi vọng cuối cùng.
“Có hai vị thiếu chủ là bọn ta được cứu rồi.” Đám đệ tử Thiên Môn ngay lập tức bay tới phía sau Cơ Đan và Hạ Hạo nói.
Đằng sau.
Mấy tên thiên kiêu của thế lực Thập Vạn đại vực đã đuổi đến.
Bọn họ truy sát thiên kiêu của Thiên Môn, không phải vì có thù oán gì với bọn họ mà chỉ vì bình thường bản thân họ bị những thiên kiêu hạng nhất đó áp bức suốt khoảng thời gian dài ở Thập Vạn đại vực.
Không có chỗ nào để trút giận, nay đến Cửu Thiên Thập Địa, có thể trút hết lên thiên kiêu của Cửu Thiên Thập Địa này.
Tất nhiên bọn họ rất vui sướng khi tìm thấy cảm giác tốt hơn ở những người này.
Dựa vào thân phận của bọn họ, cho dù giết chết những tên thiên kiêu này của Cửu Thiên Thập Địa thì thế lực của Cửu Thiên Thập Địa cũng không dám làm gì họ.
Hơn nữa, phía sau bọn họ còn có chúa tể cấp cao, thậm chí là Bán Hư - nhân vật giữ chức hộ đạo giả thầm lặng, bảo vệ bọn họ trong âm thầm.
Bán Hư cảnh không được xem là cường giả hàng đầu ở Thập Vạn đại vực.
Nhưng ở Cửu Thiên Thập Địa lại là cường giả hàng đầu thật sự.
Lúc bọn họ hạ xuống bắt vài tên tu sĩ bản địa khu vực gần đó đến tìm kiếm linh hồn thì phát hiện quanh đây, trong Thánh Sơn mạnh nhất chỉ có Chúa Tể cảnh sơ kỳ.
Sau lưng bọn họ có Bán Hư hộ đạo giả bảo vệ trong âm thầm, cho nên việc đối mặt với Thánh Sơn chẳng có gì phải lo sợ.
Có thể tự tung tự tác.
Dù đánh giết thiên kiêu của Thánh Sơn thì cũng không là gì với bọn họ.
Ngược lại còn gia tăng khoái cảm truy sát con mồi trong họ.
Điều bọn họ không biết là, Thánh Sơn hiện giờ đã thuộc về Thiên Môn.
Hoàn toàn không phải nói cho bọn họ trêu đùa.
Nhìn đám đệ tử Thiên Môn trốn sau lưng mình, Hạ Hạo hỏi: “Tại sao bọn họ lại truy sát các ngươi, có phải các ngươi đắc tội với bọn họ trước không?”
Nghe xong, đám đệ tử Thiên Môn vội đáp: “Thiếu chủ, bọn ta không đắc tội với họ, những người này tới từ Thập Vạn đại vực, họ coi việc đuổi giết thiên kiêu của Cửu Thiên Thập Địa bọn ta là niềm vui.”
“Bọn ta có mấy đệ tử bị họ giết chết rồi.” Đám thiên kiêu của Thiên Môn đỏ mắt nói.
Tu vi của thiếu chủ đã vượt xa Hỗn Nguyên cảnh, chắc chắn đối phó được với bọn người này.
Giờ bọn họ chỉ hi vọng hai vị thiếu chủ giúp bọn họ báo thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận