Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 151: Phúc bá là một người da mặt cực mỏng (2)

Sau này con của bọn họ ra đời thì cũng sẽ bởi vì phụ thân là người ở rể mà không ngóc đầu lên nổi.
Chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện mà nàng muốn nhìn thấy.
Cho nên bây giờ nàng sẽ không dễ dàng để cho phu quân biết được thân phận nàng là giáo chủ Ma giáo.
Đồng thời trong lòng nàng có chút chờ mong phu quân chính là vị tuyệt thế Kiếm Thần đó, nếu là như vậy thì thân phận của hai người sẽ trở nên xứng đôi trong mắt của những người bên ngoài.
Ai cũng không dám nói phu quân ăn bám.
Về phần bên phía Đạo Tông thì tạm thời chờ một chút, sau này thời cơ chính mùi rồi công khai cũng không muộn.
Trong lúc Cơ Thụy Nhi suy tư, đã đến phủ thân vương, giống như thường ngày.
Bắt đầu nấu cơm cho phu quân, hầm canh đại bổ.
Thật ra thì ở trong lòng nàng càng có khuynh hướng phu quân chính là vị tuyệt thế Kiếm Thần đó.
Bởi vì phu quân có thể một lần lấy ra nhiều thiên tài địa bảo như vậy, chắc chắn thân phận của hắn cũng không đơn giản.
Một tu sĩ Bất Hủ Cảnh bình thường thì sao có thể lập tức lấy ra nhiều thiên tài địa bảo như vậy được chứ.
Hơn nữa phu quân tu hành chính là kiếm đạo, cho nên rất có thể hắn chính là vị tuyệt thế Kiếm Thần đó, cho dù không phải thì chắc chắn cũng có liên quan nhiều đến vị tuyệt thế Kiếm Thần đó.
Tại sao lại nói là có thể không phải.
Bởi vì căn cứ tin tức gần đây trong Thần Châu đại địa, vị tuyệt thế Kiếm Thần đó chẳng những tu vi cực mạnh, hơn nữa dưới trướng có được một phương thế lực đỉnh tiêm là Thiên Môn, dưới trướng cũng có không ít cao thủ, ngay cả cường giả Tàng Cung Cảnh cũng có.
Phu quân thường thường không có gì lạ, sao có thể đột nhiên lắc mình thay đổi, biến thành nhân vật kinh thiên như vậy được.
Phải biết, lần đầu tiên nàng quen biết với phu quân trong di tích thì nàng cực kỳ chắc chắn phu quân chỉ có thực lực Bất Hủ Cảnh tam trọng, đồng thời thân phận là một vị trưởng lão trẻ tuổi có thiên phú dị bẩm của Đạo Tông, chỉ như thế thôi.
Không đến hai tháng.
Phu quân lập tức lắc mình thay đổi, biến thành một vị tuyệt thế Kiếm Thần có được chiến lực Luân Hồi Cảnh, dưới trướng còn khống chế một phương thế lực đỉnh tiêm.
Có tưởng tượng như thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi!
Chuyện này là chuyện hoàn toàn không thể nào!
Cho dù nàng là Đại Đế thượng giới chuyển thế thì cũng không thể nào biến một vị tu sĩ Bất Hủ Cảnh tam trọng thành một vị tuyệt thế Kiếm Thần có được chiến lực Luân Hồi Cảnh, dưới trướng có vô số cường giả trong vòng không đến hai tháng như thế được.
Không thể nào.
Thôi.
Chờ phu quân trở về, nàng chậm rãi thăm dò, điều tra là được.
Bây giờ vị tuyệt thế Kiếm Thần đó đã ra khỏi di tích Côn Bằng, không phải vị tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang đã mời hắn đến Kiếm Đế Thành quyết chiến sao.
Đến lúc xem thử xem phu quân có ở bên cạnh nàng hay không là biết mà.
Nếu như khi vị tuyệt thế Kiếm Thần đó chiến đấu với vị tuyệt thế Kiếm Tiên ở Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang mà phu quân không có ở bên cạnh nàng thì nàng có thể lén chạy đến Kiếm Đế Thành xem thử hư thật.
Đến lúc đó nhìn một phát là biết được sự thật ngay.
"Chủ thượng, cũng không biết trong khoảng thời gian này Phúc bá đã đi đâu nữa." Đồng Mỗ thất lạc nói: "Từ mấy ngày trước đó, hắn vội vàng trở về phủ thân vương, sau khi gặp mặt ta thì lại rời đi."
"Làm sao vậy, ngươi nhớ hắn?" Cơ Thụy Nhi hứng thú, trêu ghẹo, đối với tâm tư của thủ hạ mình là Đồng Mỗ dành cho Phúc bá, đương nhiên nàng cũng nhìn ra được.
Dù sao từ chuyện mỗi ngày Đồng Mỗ đều chạy đến hỏi phu quân nhà mình một lần xem Phúc bá đã về chưa cũng có thể nhận ra được.
Thủ hạ mình lại động phàm tâm, sắp rơi vào trong bể tình.
"Ừm!" Đồng Mỗ gật gật đầu, nói: "Hắn nói là ta chờ hắn, bây giờ hắn ra ngoài phấn đấu, sau này nhất định sẽ nở mày nở mặt trở về cưới ta."
"Vậy thì cũng tốt mà." Cơ Thụy Nhi đáp: "Cho nên ngươi đang thất lạc cái gì."
"Ai." Đồng Mỗ thở dài, nói: "Ta đang lo lắng, nếu như Phúc bá biết thân phận chân thật của ta, sẽ còn thích ta hay không."
Đồng Mỗ lo lắng như vậy cũng rất bình thường, bởi vì người trong ma đạo, trong mắt người phàm tục thì cực kỳ đáng sợ.
Ở trong mắt nàng, Phúc bá là một người khéo hiểu lòng người, hài hước khôi hài, bình dị gần gũi.
Khi biết nàng là một đại ma đầu Vô Thủy Cảnh viên mãn giết người không chớp mắt của Thiên Ma Giáo rồi thì sẽ còn yêu nàng không, còn dám cưới nàng không.
Một người tốt như Phúc bá, đoán chừng ngay cả người cũng chưa từng giết chứ, nàng rất lo lắng, sau khi Phúc bá biết được thân phận của nàng thì không chấp nhận được nàng.
"Ta sợ Phúc bá biết thân phận của chúng ta kém xa nhau thì sẽ không nghĩa vô phản cố cưới ta nữa." Đồng Mỗ nói.
Mặc dù Phúc bá nói bây giờ hắn ra ngoài phấn đấu, sau này sẽ nở mày nở mặt trở về cưới nàng.
Nhưng Phúc bá chỉ là một tiểu tu sĩ Thần Lực Cảnh, có phấn đấu thì cũng có thể phấn đấu ra thành tích gì được chứ, hẳn là chỉ là một vài cái thành tích không đáng chú ý thôi.
Đương nhiên, không phải nàng ghét bỏ Phúc bá.
Sau khi chọn trở thành đạo lữ của Phúc bá, nàng đã không để ý đến những thứ này, nàng chỉ lo lắng Phúc bá biết được thân phận của nàng thì sẽ cảm thấy tự ti rồi bắt đầu xa lánh nàng thôi.
Dù sao ở trong mắt nàng, Phúc bá là một người có da mặt mỏng.
Hắn đâu có muốn ăn bám mình.
Nàng cảm thấy thế giới này, ai cũng có thể ăn bám nữ nhân, chỉ Phúc bá là nàng chắc chắn hắn sẽ không.
"Sao ngươi cứ lo lắng mấy chuyện này, ngươi giấu diếm Phúc bá, không cho hắn biết thân phận thật của ngươi không được sao, không phải ta và phu quân cũng như vậy sao, không phải bây giờ vẫn sống rất tốt đó sao, về phần sau này có thể bị hắn phát hiện hay không thì đó là chuyện của sau này." Cơ Thụy Nhi nói.
"Bây giờ, giữ lấy người mình thích mới là chuyện quan trọng nhất." Cơ Thụy Nhi khuyên bảo Đồng Mỗ: "Chúng ta là người trong ma đạo, không cần để ý tới cái nhìn của người ngoài, chỉ cần người chúng ta thích cũng thích chúng ta là đủ rồi."
"Về phần lừa gạt giấu diếm thân phận mình, trên thế gian này có ai mà không có chút bí mật, chỉ cần là giấu vì thiện ý, vì tốt cho cả song phương thì cũng không cần phải để ý đến những thứ này." Cơ Thụy Nhi giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận