Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 796: Ta có thể nhận thua không? (2)

Dưới thế công như vũ bão này, hộ đạo giả Huyền Tông ra tay.
Hắn phất tay, một cự chưởng Áo Nghĩa pháp tắc bao trùm lấy Thánh tử Huyền tông, kéo hắn về phía sau.
Ngay sau đó, hắn chậm rãi cất giọng: “Trận chiến này, Thánh tử Huyền tông ta thua.”
Thánh tử Huyền tông được hắn kéo vào trong tay không khỏi run rẩy. Hắn còn không dám nhìn bóng dáng Trung Hạ ở trên chiến trường không trung, miệng nói không mạch lạc: “Không thể nào, không thể nào!”
Hộ đạo giả Huyền Tông thở dài, hắn không ngờ yêu nghiệt tuyệt thế nhà mình lại gặp phải một vị biến thái như vậy.
Bị đánh đến mức suy sụp.
Yêu nghiệt tu vi Đạo Tôn cảnh này, sợ rằng tương lai sẽ rạng danh vùng đất Thiên Hoang.
Thánh tử Huyền tông của Huyền Tông hắn, bại cũng không oan.
Thánh tử Huyền tông quả thật không bằng Hạ Hạo.
Nhìn thấy Thánh tử Huyền tông bị đánh đến mức sụp đổ, nhưng Hạ Hạo hình như cũng không định bỏ qua cho hắn.
Nực cười.
Vừa rồi muốn giễu cợt là giễu cợt, bây giờ nói một câu thua đã cho rằng giải quyết được vấn đề.
Không phải là quá kỳ lạ sao.
Mà hộ đạo giả Huyền Tông thấy thế thì thở dài, chậm rãi nói: “Tiểu chủ đã thua, mong công tử giơ cao đánh khẽ.”
Dứt lời, hắn tháo nhẫn không gian trên người mình xuống, ném về phía Hạ Hạo.
Hy vọng có thể dùng tài nguyên trên người hộ đạo giả Bán bộ Nhân Tôn cảnh như hắn để Hạ Hạo bỏ qua cho Thánh tử Huyền tông.
Hạ Hạo thu nhẫn không gian, nói: “Sau này, nhớ kỹ cái tên Hạ Hạo khiến ngươi sợ hãi này.”
Hộ đạo giả của hắn đã chủ động lấy ra tài nguyên của một chiếc nhẫn không gian để hòa giải, vậy thì bỏ qua cho hắn đi. Mặc dù bây giờ tài nguyên nhẫn không gian của Bán bộ Nhân Tôn cảnh hắn cũng chẳng lạ nữa, nhưng nếu người ta đã xin tha như vậy mà còn tiếp tục ra tay thì không được hay lắm.
Hạ Hạo nhìn về phía Tông tử Thác Bạt tộc, nói: “Đến ngươi.”
Tông tử Thác Bạt tộc: “


ω


!”
Hắn choáng váng.
Không chỉ hắn, mà thiên kiêu bốn phía cũng choáng váng.
Hạ Hạo có thể có tu vi Đạo Tôn cảnh, bọn họ không ngờ tới.
Dù sao cũng quá biến thái.
Thương Vân đại lục bao nhiêu năm nay đã không có nhân vật như thế xuất hiện rồi.
Khó trách bọn họ mới đầu đã chủ quan cảm thấy điểm tích lũy của Hạ Hạo là do gian lận.
Có điều vẫn may, vừa rồi tuy trong lòng bọn họ có cảm thấy Hạ Hạo gian lận, nhưng vẫn chưa đứng ra khiêu khích Hạ Hạo, nếu không bây giờ đã thảm rồi.
Ví dụ như Thánh tử Huyền tông và Tông tử Thác Bạt tộc hôm nay.
“Ta, ta có thể đầu hàng không?” Tông tử Thác Bạt tộc yếu ớt hỏi.
“Ngươi cứ nói xem!” Hạ Hạo cười lạnh nói.
Tông tử Thác Bạt tộc: “...”
Hạ Hi đang ở khu vực quần chúng đứng xem, hừ lạnh nói: “Kêu hắn quỳ xuống gọi một tiếng cha, giao một chiếc nhẫn không gian ra thì mới có thể đầu hàng.”
Nghe vậy, hộ đạo giả Nhân Tôn cảnh của Thác Bạt tộc và những thiên kiêu Thác Bạt tộc đều lộ vẻ mặt âm trầm.
Như thế này là đang vả mặt bọn họ, giẫm lên thể diện của Thác Bạt tộc.
Xét cho cùng, Thác Bạt tộc cũng có hơn mười vị Nhân Tôn cảnh đứng trong đội ngũ thế lực hàng đầu trấn giữ.
Hôm nay thiên kiêu đứng đầu Thác Bạt tộc lại bị sỉ nhục như vậy.
Hộ đạo giả Huyền Tông và những thiên kiêu của Huyền Tông bên cạnh cũng mang sắc mặt cực kỳ khó coi.
Thác Bạt tộc bị sỉ nhục, Huyền Tông bọn họ cũng không khá hơn là bao.
Huyền Tông hắn có Thánh tử thiên kiêu, lúc này còn đang nói năng không mạch lạc kia kìa!
Nghe thế, Tông tử Thác Bạt tộc bị lời nói của Hạ Hạo xúc phạm, sắc mặt đỏ bừng.
Khí thế trên người hắn bộc phát, sau lưng hắn, một ảo ảnh Thác Bạt Cổ Thần xuất hiện.
Hạ Hạo đúng là mạnh, tu vi Đạo Tôn cảnh, hắn chống lại Hạ Hạo, hoàn toàn không có khả năng thắng.
Nhưng Tông tử Thác Bạt tộc hắn là người có thiên phú cao nhất trong thế hệ trẻ của Thác Bạt tộc, mang trên mình tôn nghiêm của Thác Bạt tộc.
Hôm nay kẻ địch ngang ngược như thế, cho dù hắn biết rõ không địch lại được, nhưng cũng không thể không chiến.
Hắn mở ra huyết mạch Cổ Thần, pháp tắc đại đạo chi lực khủng bố tuôn ra từ trong cơ thể hắn. Đây là một đại chiêu cấm kỵ, dùng huyết mạch Cổ Thần bộc phát ra công kích thần quang đáng sợ, bắn về phía Hạ Hạo.
Hôm nay người có thể bại, nhưng khí thế nhất định phải có.
Những nơi mà Đại Đạo Thần Quang đi qua, không gian nứt toạc, xuất hiện vết rách khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại. Dao động khủng bố khuếch tán ra từ Đại Đạo Thần Quang.
Hạ Hạo hừ lạnh, trên người hắn Trọng Đồng pháp tắc chi lực đáng sợ lưu chuyển, những tia sáng Trọng Đồng cũng theo đó sáng lên.
Xung quanh thân thể Hạ Hạo bắt đầu có những chữ cổ sáng lên.
Trong mắt Hạ Hạo, đôi đồng tử đột nhiên phát ra kim quang, lập tức, tất cả thiên kiêu trong khu vực chiến trường không trung đều bị ảo ảnh thần quang phóng ra trong đồng tử của Hạ Hạo làm cho chấn động.
Hai luồng kiếp quang Trọng Đồng bộc phát từ trong đồng tử của Hạ Hạo, bắn về phía công kích Đại Đạo Thần Quang của Tông tử Thác Bạt tộc.
Hai luồng Trọng Đồng Thần Quang và Đại Đạo Thần Quang va chạm với nhau.
Pháp tắc cường đại dao động, trong nháy mắt khuếch tán ra, trên chiến trường, pháp tắc đại đạo ngất trời, bão táp càn quét bốn phía.
Trọng Đồng Thần Quang hoàn toàn đánh tan Đại Đạo Thần Quang, sau đó lao về phía Tông tử Thác Bạt tộc.
Lập tức.
Trong lòng Tông tử Thác Bạt tộc cảm thấy tuyệt vọng, thật sự quá mạnh, hắn không thể chiến thắng.
Sinh cùng một kiếp với loại thiên kiêu biến thái này, quả thực chính là bi ai.
Căn bản là không thắng được hắn, chỉ có thể làm nền cho hắn.
Ngay khi Tông tử Thác Bạt tộc sắp Trọng Đồng Thần Quang của Hạ Hạo đánh trúng, hộ đạo giả Nhân Tôn cảnh của Thác Bạt tộc ra tay.
Hắn phất tay, Áo Nghĩa pháp tắc khủng bố trực tiếp đánh tan Trọng Đồng Thần Quang của Hạ Hạo.
Dù sao đó cũng chỉ là công kích của Đạo Tôn cảnh, công kích này chẳng là gì trước mặt hộ đạo giả Nhân Tôn cảnh của Thác Bạt tộc.
“Được rồi, Tông tử tộc ta thua.” Hộ đạo giả Nhân Tôn cảnh của Thác Bạt tộc nói.
Cuộc chiến đấu này của thế hệ trẻ, tuyên bố kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận