Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 137: Cực hạn lôi kéo

"Đã hiểu, vậy thì đã giải thích được hết rồi." Hạ Hâm nói: "Những việc này ta sẽ giải quyết từng cái, ngươi đi gọi hai đội trưởng đội hộ vệ của phủ thân vương và mười tên hộ vệ đến đây, ta có việc sai bảo."
"Vâng, chủ nhân." Vân bà tuân lệnh rời đi.
Lần này Hạ Hâm đi vào di tích Côn Bằng, đánh dấu nhận được hai viên Thị Thần Đan, mười viên Thần Nô Đan, có thể bồi dưỡng cho Thiên Môn hai vị Tàng Cung Cảnh, mười vị Vô Thủy Cảnh nữa.
Có thể phát huy được tác dụng.
Chỉ chốc lát sau.
Hai đội trưởng đội hộ vệ phủ thân vương, mười hộ vệ đến đại sảnh, quỳ gối trước mặt Hạ Hâm.
Quy củ cũ, Hạ Hâm nói cho bọn họ biết cái giá lớn phải trả khi trở thành thị thần và thần nô, sau đó hỏi bọn họ có đồng ý hay không rồi mới quyết định có cho bọn họ phục dụng đan dược hay không.
Không có bất kỳ bất ngờ gì, mười người đều đồng ý.
Loại cơ hội có thể nhất phi trùng thiên, cá vượt long môn này, đương nhiên là bọn họ sẽ không bỏ qua rồi.
Cuối cùng.
Hạ Hâm giao đan dược cho mười hai người phục dụng, đồng thời truyền thụ Thị Thần Quyết với Thần Nô Quyết cho bọn họ.
Hai đội trưởng đội hộ vệ, một người tên là Hách Liên Kiệt, một người tên là u Dương Tĩnh.
Hai người phục dụng đan dược xong, tu vi trực tiếp tăng lên tới Tàng Cung Cảnh thất trọng.
Mười người còn lại thì tu vi tăng lên tới Vô Thủy Cảnh bát trọng.
Bây giờ, cộng thêm ba người Phúc bá và Vân bà với mười người tiểu Lý tử, Thiên Môn đã có được năm vị cường giả Tàng Cung Cảnh, hai mươi vị cao thủ Vô Thủy Cảnh.
Đã có quy mô đơn giản của một thế lực đỉnh tiêm.
Lại thêm môn chủ hắn, mặc dù tu vi còn ở Tàng Cung Cảnh bát trọng nhưng chiến lực lại đạt tới Luân Hồi Cảnh cao giai.
Cho dù là một chút thế lực siêu cấp hơi yếu một chút thì Thiên Môn cũng có thể tranh một phen.
Hạ Hâm nhớ tới bảng xếp hạng thần tượng của cô gái nhỏ Hạ Tiểu Tiểu trước đó.
Lúc ấy bởi vì phía sau hắn không có thế lực đỉnh tiêm ủng hộ, chỉ lấy thân phận tuyệt thế Kiếm Thần xếp hạng cho nên bị xếp hạng thứ tư.
Thấp hơn vị Nữ Đế Ma giáo đó một hạng, bây giờ thế lực đỉnh tiêm sau lưng của hắn đã có quy mô đơn giản.
Đã đến lúc bảng xếp hạng của cô gái nhỏ đó thay đổi!
Hạ Hâm hắn, Cửu Tiêu Kiếm Thần, đời này không kém ai!
Cho dù người là Nữ Đế Ma giáo cũng không được.
Xem đi, xếp hạng của ta sẽ vượt qua ngươi!
"Hôm nay các ngươi ở phủ chờ lệnh, ngày mai theo ta đi tới Huyết Thần Điện." Hạ Hâm thản nhiên nói: "Bọn họ đã muốn ta giải thích, vậy thì ta sẽ tự mình qua đó, giải thích cho bọn họ nghe."
"Vâng, chủ nhân." Mười người quỳ xuống đất cung kính hành lễ.
Lúc này.
Trong hoàng thành, căn cứ địa của Thiên Ma Giáo.
Tám ma Thiên Ma Giáo bị Cơ Thụy Nhi phái vào di tích Côn Bằng đã ra khỏi di tích.
Bọn họ không tìm được phu quân của chủ thượng nhà mình, lại gặp được tuyệt thế Kiếm Thần thần tượng của bọn họ, đồng thời thân thiết trao đổi với thần tượng nhà mình.
Hơn nữa Vạn Pháp Tháp đã bị thần tượng nhà mình một kiếm bổ ra, tám ma cảm thấy ở lại trong di tích cũng không có ý nghĩa gì.
Về phần chủ thượng muốn bọn họ hỗ trợ tìm kiếm Hải Tâm Quả, khi bọn họ đi ra thì đã tìm được.
Dù sao Hải Tâm Quả chỉ là ngũ phẩm thiên tài địa bảo, trong di tích Côn Bằng có rất nhiều nơi có, cũng không khó tìm.
"Chủ thượng, đây là Hải Tâm Quả." Hỗn Nguyên Ma Quân lấy mấy quả Hải Tâm Quả ra đưa cho Đồng Mỗ.
"Phu quân đã tự tìm được Hải Tâm Quả, bây giờ không cần." Cơ Thụy Nhi mở miệng nói.
"Vâng, chủ thượng." Hỗn Nguyên Ma Quân cất Hải Tâm Quả lại, nói tiếp: "Chủ thượng, trong di tích, chúng ta nhìn thấy vị tuyệt thế Kiếm Thần thần tượng của chúng ta."
"Hắn quá mạnh, vậy mà một kiếm bổ Vạn Pháp Tháp ở trung ương di tích Côn Bằng ra, chỉ sợ trong Luân Hồi Cảnh, chiến lực cũng đã đạt đến cao giai." Hỗn Nguyên Ma Quân mở miệng tán dương, nhắc đến thần tượng của bọn họ, trong lòng của hắn tràn ngập sùng bái.
"Trên người tám người chúng ta còn có hình xăm Thần Kiếm do chính tay thần tượng khắc, chủ thượng ngươi xem." Tám người Hỗn Nguyên Ma Quân nói.
Nói chuyện, đồng thời tám người đưa hình ăm Xích Tiêu Kiếm trên cổ tay cho Cơ Thụy Nhi và Đồng Mỗ xem, có chút khoe khoang.
"Chúng ta đã thông qua phương thức của mình báo đáp ân cứu mạng của thần tượng, con của thần tượng sắp ra đời, cần một chút thiên tài địa bảo dưỡng thai, chúng ta giao toàn bộ thiên tài địa bảo mà thần tượng cần mà chúng ta có cho hắn." Hỗn Nguyên Ma Quân nói.
Tám ma mở miệng là một tiếng thần tượng, ngậm miệng một tiếng Kiếm Thần, lại khen vị Kiếm Thần đó lợi hại, lại khoe hình xăm Thần Kiếm mà Kiếm Thần đó xăm cho bọn họ.
Thật tình không biết.
Lúc này, phía trên chủ tọa, trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Cơ Thụy Nhi đã có vẻ tức giận, ghen tuông.
"Thần tượng của các ngươi không phải là ta sao?" Giọng Cơ Thụy Nhi có chút lạnh xuống: "Đi di tích một chuyến, gặp Kiếm Thần gì đó một lần, thần tượng lập tức từ ta biến thành hắn rồi?"
Trong lòng Cơ Thụy Nhi có chút khó chịu, có cảm giác như tùy tùng của mình bị người ta cướp.
"Chủ thượng bớt giận." Tám ma Hỗn Nguyên Ma Quân vội vàng quỳ xuống đất, khẩn trương nói: "Tám người chúng ta trung thành với chủ thượng, trời đất chứng giám."
"Chủ thượng vĩnh viễn là đệ nhất thần tượng của tám người chúng ta, là chủ nhân mà chúng ta trung thành nhất, tuyệt thế Kiếm Thần đó chỉ có thể xếp thứ hai, địa vị hoàn toàn thấp hơn chủ thượng một cấp bậc." Tám ma Hỗn Nguyên Ma Quân vội vàng giải thích.
"Hừ!" Cơ Thụy Nhi hừ lạnh một tiếng, không để ý tới tám người nữa, dẫn Đồng Mỗ rời đi.
Trước khi đi, Đồng Mỗ dùng ánh mắt đáng thương nhìn tám ma một chút, sao các ngươi lại ngu như vậy.
Trước mặt chủ thượng mà còn đi khen người khác lợi hại, còn nói cái gì mà thần tượng của các ngươi, còn đòi người ta kí tên cho.
Bây giờ bị la, không phải là tự mình khiến cho mình không thoải mái sao!
Trên mặt tám ma lộ vẻ bất đắc dĩ.
Chủ thượng nhà mình cái gì cũng tốt, chỉ là tính ganh tỵ quá lớn, bọn họ có thêm một thần tượng của không được.
Xem ra bọn họ đồng ý trợ giúp thần tượng lấy tài nguyên còn lại trong tay hối đoái thiên tài địa bảo mà bí pháp dưỡng thai cần, chuyện này không thể để cho chủ thượng biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận