Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 504: Một người không biết đối phương nghèo cỡ nào, một người không biết đối phương giàu cỡ nào (2)

Cho nên Hạ Hạo mới hưng phấn như vậy.
"Lão bá, một trăm vạn cực phẩm linh thạch, thế nào, nếu ngươi đồng ý, tảng đá đó chúng ta sẽ lấy đi, nếu ngươi không đồng ý, ngươi có thể tăng giá, một ngàn vạn, một trăm triệu cực phẩm linh thạch cũng không có vấn đề gì, ngươi cứ ra giá đi." Hạ Hạo nói tiếp.
Những năm này, đi làm nghiệp vụ khắp nơi, cực phẩm linh thạch lấy được nhét vô trong không gian giới chỉ, đã vượt qua mấy chục tỷ, trăm tỷ.
Hơn nữa còn là do Hạ Hạo không thích dùng không gian giới chỉ của mình đựng linh thạch, đa số linh thạch giành được đều được chia ra cho các tiểu đệ đi theo đoàn làm việc.
Nếu không, cực phẩm linh thạch sẽ còn nhiều hơn nữa.
Nếu như Hạ Hạo muốn, có thể lấy từ Cơ Đan, Hạ Hi ra mấy vạn ức cực phẩm linh thạch. Cho nên hắn nói lão đầu râu bạc cứ ra giá, hôm nay hắn nhất định phải mua được cự phủ cấp Tiên Đế này.
Mặc dù mình không cần cự phủ nhưng mua cho Cổ Hùng cũng được, Cổ Hùng có huyết mạch Bàn Cổ, chủ tu lực chi nhất đạo, vừa khéo phù hợp sử dụng cự phủ.
Cho nên hắn nói lão đầu râu bạc cứ ra giá.
Câu nói của Hạ Hạo và một trăm vạn cực phẩm linh thạch để dưới đất, sáng loáng, tràn ngập khí tức pháp tắc khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ đến choáng váng.
Phải biết.
Cực phẩm linh thạch không phải hạ phẩm linh thạch, ở hạ giới, nó là tài nguyên mang tính chiến lực, cực kỳ thưa thớt.
Bên trong ẩn chứa pháp tắc, có thể giúp cường giả Luân Hồi Cảnh lĩnh ngộ quy tắc chi lực, đột phá đến Thần Cảnh, đồng thời cũng là tài nguyên mà cường giả Thần Cảnh trở lên nhất định phải có để tu luyện.
Ở hạ giới, pháp tắc không được đầy đủ, rất khó sinh ra cực phẩm linh thạch, mỗi một viên cực phẩm linh thạch đều cực kỳ trân quý, bị những thế lực siêu cấp có cường giả Thần Cảnh trấn giữ ở hạ giới khống chế nghiêm ngặt.
Hoàn toàn không chỉ đơn giản ở mặt giá trị quy đổi.
Trong mắt người ở thế lực hạ giới, một viên cực phẩm linh thạch có thể bù đắp được một trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Hơn nữa còn là có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhìn Hạ Hạo cũng thay đổi.
Vị lão đầu râu bạc đó cũng thế, ý định hố Hạ Hạo một vố cũng không còn nữa.
Mẹ nó, nói đùa hả.
Có thể dễ dàng lấy một trăm vạn cực phẩm linh thạch ra, sẽ là người bình thường sao.
Hơn nữa người ta còn nói là không đủ thì ta có thể tăng giá nữa, một ngàn vạn, một trăm triệu đều được.
Mẹ nó, những thế lực ở hạ giới này không có giàu có như thế.
Bình thường thiên kiêu của thế lực hạ giới đỉnh tiêm, một trăm viên cực phẩm linh thạch cũng không lấy ra được, cho dù thế lực siêu cấp thì số lượng cực phẩm linh thạch dự trữ được cũng chỉ là mấy ngàn viên.
Người này, mẹ nó đụng một tí là một trăm vạn cực phẩm linh thạch nện trước mặt ngươi, nói muốn mua một cái rác rưởi mà ngươi dùng mấy ngàn viên hạ phẩm linh thạch thu lại.
Ai mà không bối rối.
Linh thạch này để ở trước mặt ngươi, ngươi dám nhận?
Mẹ nó, nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, lại có nhiều người đang có mặt ở đây nhìn như vậy, hắn chỉ là một Tàng Cung Cảnh, nếu hắn nhận thì chắc chắn sống không tới ngày mai.
Nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, đủ để khiến cho những thế lực siêu cấp ở hạ giới đại chiến.
Huống hồ, đám người Hạ Hạo này có thể dễ dàng lấy ra nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, hẳn là đại nhân vật từ thượng giới tới, hơn nữa còn không phải là thế lực thượng giới bình thường.
Nếu gia trưởng người ta biết mình dùng một thứ đồ nát hố con hắn một trăm vạn cực phẩm linh thạch, sợ là sẽ bị diệt đến ngay cả cặn cũng không còn.
Bình thường hố người khác thì được, những thứ vượt qua phạm vi năng lực của mình, cho dù lấy thì cũng không phải là phất nhanh mà là tai hoạ ngập đầu.
Chuyện này hôm nay hoàn toàn đổi mới nhận thức của lão đầu râu bạc.
Lần đầu tiên trong cuộc đời hắn biết rằng, người có tiền còn có thể hào phóng như thế.
Lúc này.
Một vị thiếu niên khẽ cắn môi, đi tới trước mặt Hạ Hạo, lên tiếng nhắc nhở: "Công tử, tảng đá đó hoàn toàn không đáng một trăm vạn cực phẩm linh thạch."
Thiếu niên tên Khương Vũ, lúc này khóe miệng còn có vết máu, sắc mặt có chút tái nhợt, hắn vốn là thiên kiêu mạnh nhất Khương gia Đạp Hư Thành.
Bởi vì không phải đến từ chủ mạch, lại thêm trời sinh tính tình trung thực, hôm nay khi tranh đoạt vị trí người thừa kế Khương gia với thiên kiêu chủ mạch dòng chính Khương gia, bị thiên kiêu chủ mạch ám hại, bây giờ bị đánh thành trọng thương, đuổi ra khỏi Khương gia.
Thiên kiêu chủ mạch Khương gia tên Khương Văn, thực lực kém xa hắn, nếu trước đây, hắn tự tin mình có thể chiến thắng trong trận chiến tranh đoạt người thừa kế tranh gia tộc lần này.
Đáng tiếc lần này, người của chủ mạch mượn cơ hội bây giờ Linh Thông Giới xuất hiện di tích, rất nhiều thế lực ngoại giới đi vào Linh Thông Giới, móc nối quan hệ cho thiên kiêu chủ mạch với một thế lực Thánh địa ở tam phẩm địa vực thượng giới.
Thế lực Thánh địa tam phẩm địa vực ở thượng giới đó ban cho đan dược, trợ giúp thiên kiêu chủ mạch nhanh chóng tăng thực lực lên, đánh bại hắn.
Chủ mạch đồng ý sau khi khống chế Khương gia, sẽ tham dò càng nhiều di tích chiến trường siêu cổ ở Đạp Hư Thành cho thế lực Thánh địa.
Dù sao thế lực bản thổ muốn thăm dò di tích thì dễ hơn thế lực ngoại lai nhiều, đó cũng là lý do tam phẩm địa vực thượng giới chịu nâng đỡ người của chủ mạch.
Khương Vũ bản tính lương thiện, chất phác, chi mạch tranh đoạt thất bại, toàn bộ chi mạch bị chủ mạch chèn ép, vì bảo vệ những người còn lại của chi mạch, hắn cam tâm tình nguyện bị trục xuất ra khỏi Khương gia.
Bị trục xuất ra khỏi Khương gia, Khương Vũ thất hồn lạc phách đi lung tung.
Đi tới buổi chiều, đi tới thị trường đồ cổ.
Sau đó nhìn thấy mọi người đang vây lấy một sạp hàng, hắn đến gần xem xét thì thấy Hạ Hạo ra giá trên trời, dùng một trăm vạn cực phẩm linh thạch muốn mua lại tảng đá vụn trên quầy hàng của lão đầu râu bạc.
Khương Vũ lập tức cảm thấy Hạ Hạo bị hố.
Một trăm vạn linh thạch cũng không phải số lượng nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận