Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 155: Cách cục, phương diện phải trông cậy vào Phúc bá (2)

Uy lực cụ thể lớn bao nhiêu thì căn cứ linh thạch để trong trận cơ quyết định.
Nếu khi bố trí trận pháp trận cơ, để đủ nhiều linh thạch vào trong đó thì thậm chí nó còn có thể chống cự cường giả Thần Cảnh trở lên công kích.
Chỉ là mỗi khi gánh lấy một đòn công kích của cường giả Thần Cảnh trở lên thì đều sẽ tiêu hao không ít linh thạch, khả năng bây giờ linh thạch tích lũy bên trong Thiên Môn không có chống cự được cường giả Thần Cảnh trở lên công kích mấy lần thì sẽ bị tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng mà như vậy cũng bình thường, muốn chống cự công kích mạnh hơn thì đương nhiên tiêu hao sẽ lớn.
Có thể nói.
Trận pháp này làm trận pháp hộ tông cho Thiên Môn, kiêm luôn đại trận tụ linh thì đã dư xài.
Tuyệt đối là đỉnh tiêm thế giới này, cho dù là trận pháp hộ tông trong những thế lực siêu cấp như Đạo Tông và Thiên Ma Giáo cũng không sánh được với nó.
Bởi vì Hạ Hâm rõ ràng, đại trận hộ tông của Đạo Tông, mạnh nhất cũng chỉ có thể ngăn cản cường giả Bán Thần công kích mà thôi.
Nhưng mà cũng không gánh được mấy lần thì sẽ bị công phá.
Đánh dấu kết thúc.
Hạ Hâm gọi Phúc bá tới, chuẩn bị giao trận pháp này cho hắn, đồng thời thương lượng với hắn mấy ngày nữa sẽ đi Đông Hoang một chuyến, nên làm sao để dùng phương pháp đánh cược hố vị tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang đó một lần.
"Chủ nhân." Phúc bá đi tới trước mặt Hạ Hâm, hành lễ nói.
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu, nói: "Lần này tới đây là có mấy chuyện muốn dặn dò ngươi một chút."
Nói xong.
Hạ Hâm giao phương pháp bố trí ‘Cửu Tiêu Thần Lôi Tụ Linh Đại Trận’ cho Phúc bá, dặn hắn chuẩn bị.
Đồng thời nói chuyện mấy ngày nữa hắn sẽ đi ứng chiến vị tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang đó, lệnh Phúc bá nghĩ xem có cách nào để mượn một chút tài nguyên từ chỗ vị Kiếm Tiên đó về hay không.
Phúc bá nghe Hạ Hâm nói xong thì vận dụng cái đầu đầy trí tuệ của hắn suy tư một lát.
Sau đó nói với Hạ Hâm: "Chủ nhân, lão nô có một kế, có thể tối đa hóa lợi ích đạt được trong lần đi Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang này."
"A, nói nghe thử một chút." Hạ Hâm hứng thú.
Phúc bá nói: "Trước khi chúng ta đi Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang thì có thể tuyên truyền rộng rãi, mời toàn bộ cao thủ trên thế giới này, cho dù là Đông Hoang, Bắc Mạc, Tây Vực, Nam Lĩnh hay là trong Thần Châu đại địa đến xem quyết đấu, sau đó chúng ta có thể lập bàn đánh cược, cược ai thua ai thắng, để cho những người tu hành đến quan sát đó đặt cược."
"Với bản lãnh của chủ nhân, thắng vị tuyệt thế Kiếm Tiên đó cũng đâu có khó, đến lúc đó chủ nhân thắng, chúng ta sẽ thu hoạch được tài nguyên của toàn bộ người tu hành trên thế giới này, như vậy còn không phải là kiếm đầy bồn đầy bát sao!"
"Bắt đầu từ ngày hôm nay, chúng ta bắt đầu tuyên truyền, chọn ngày đối chiến là năm ngày sau, nói sau năm ngày nữa chúng ta sẽ đến Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang so kiếm với vị tuyệt thế Kiếm Tiên đó, mời toàn bộ người tu hành trên thế giới này đi tham gia lần thịnh hội này."
"Ý tưởng này không tệ." Hạ Hâm gật gật đầu, không hổ là Phúc bá, nghĩ ra một kế này cũng không tệ, là do hắn cách cục nhỏ.
Khi hắn mỗi ngày vẫn nghiên cứu nên hố vị tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang như thế nào.
Phúc bá người ta.
Đã nghĩ đến chuyện hạ thủ với người đến xem chiến đấu trong toàn bộ thế giới, cho dù là ở Đông Hoang, Bắc Mạc, Tây Vực, Nam Lĩnh.
Phúc bá chơi chiêu này, là muốn nhổ rau hẹ tận gốc nha!
Bọn họ lập bàn đánh cược, giống như là ngầm thao tác, hắn dám khẳng định cuối cùng hắn có thể thắng.
Đánh cược khi đã biết được kết quả cuối cùng, này là muốn cắt toàn bộ rau hẹ trên thế giới này nha!
Không hổ là Phúc bá, trâu!
Nghĩ ra kế hay như vậy.
"Vậy thì làm theo lời ngươi đi, mấy ngày này, ngươi sắp xếp cho người đi quảng cáo, nhất định phải làm cho rầm rộ vào, sau năm ngày, ta muốn tụ tập toàn bộ cao thủ trên thế giới này đến Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang, cắt một đợt rau hẹ!" Hạ Hâm nói.
"Chủ nhân yên tâm, chuyện này lão nô sẽ làm thỏa đáng, lão nô sẽ tung tin chủ nhân sợ chiến, để người bên ngoài cho là vì chủ nhân sợ vị tuyệt thế Kiếm Tiên đó, sau đó tăng tỉ lệ đặt cược của chủ nhân lên cao một chút, đến lúc đó chúng ta có thể kiếm nhiều tài nguyên thêm một chút nữa." Phúc bá nói.
"Có thể, ngươi cứ làm đi." Hạ Hâm gật gật đầu, sau đó vỗ vỗ bả vai Phúc bá, nói: "Làm rất tốt, sau này Thiên Môn, trừ ta ra, ngươi là lớn nhất."
Phúc bá nghe hắn nói câu này thì lập tức đứng thẳng người lên, nói: "Nguyên xông pha khói lửa vì chủ nhân, có chết cũng không nao lòng."
Hạ Hâm hài lòng gật đầu, nếu như có thêm mấy tên thủ hạ như Phúc bá nữa thì tốt biết bao nhiêu.
Cho hắn có thêm mấy Phúc bá nữa, khi đến thượng giới, hắn cũng có can đảm cắt rau hẹ của những đại giáo thánh địa ở thượng giới.
Nhưng mà như bây giờ cũng tốt.
Mọi chuyện đã được sắp xếp xong xuôi, chỉ chờ năm ngày sau.
Hắn đến Kiếm Đế Thành ở Đông Hoang một chuyến, được cả danh và lợi, đại sát tài nguyên tứ phương, cắt rau hẹ của toàn bộ giới tu hành.
Hạ Hâm đem những thiên tài địa bảo mà Phúc bá đã cướp đoạt phân loại trước đó về vương triều Đại Hạ.
Trở lại cuộc sống như cũ.
Năm ngày, chớp mắt là đến.
Ngày đầu tiên khi hắn trở về vương triều Đại Hạ thì chuyện vị tuyệt thế Kiếm Thần đó xuất hiện ở thế lực tà đạo đỉnh tiêm Huyết Thần Điện truyền khắp Thần Châu.
Môn chủ Thiên Môn, tuyệt thế Kiếm Thần xuất hiện ở tổng bộ Huyết Thần Điện, đối chiến lão tổ của tam đại thế lực tà đạo đỉnh tiêm trong Thần Châu đại địa.
Biểu hiện ra tu vi Luân Hồi Cảnh nhất trọng, một kiếm trảm diệt mười bốn vị lão tổ của tam đại thế lực tà đạo đỉnh tiêm, trong đó bao gồm Huyết Thần Lão Tổ nửa bước Luân Hồi Cảnh.
Một lần nữa thay đổi nhận thức của thế nhân về hắn.
Khiến cho mọi người hứng thu với chuyện mấy ngày sau hắn sẽ đấu với vị tuyệt thế Kiếm Tiên Đông Hoang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận