Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 80: Cho dù có nghèo thì cũng không thể keo kiệt khi bồi dưỡng con cái

"Cướp, giết người đoạt bảo, hủy diệt một vài thế lực, cướp sạch sẽ bảo khố của bọn họ?" Hạ Hâm đáp.
"Không sai." Phúc bá hèn mọn gật đầu, nói: "Nhưng mà không phải chúng ta không giết người bình thường đoạt bảo, cướp đoạt bảo khố của thế lực khác, chúng ta chọn những thế lực tà đạo trong Thần Châu đại địa, cũng chính là những thế lực tà đạo bình thường việc ác bất tận, trên tay dính đầy huyết tinh, táng tận thiên lương, tội đáng chết vạn lần, chúng ta gõ những thế lực này một cái, cướp sạch bảo khố của bọn họ, như vậy thì không phải là có tài nguyên rồi sao."
Phúc bá hèn mọn cười nói: "Những thế lực tà đạo này không thuộc về chính đạo, cũng không thuộc về ma đạo, thuộc về tà ma ngoại đạo mà người người trong giới tu hành đều muốn đánh, rất nhiều người trong giới tu hành đều hận bọn họ thấu xương nhưng lại không thể làm gì, hơn nữa thế lực tà đạo như thế này cũng không ít, chúng ta xuất thủ với bọn họ, nếu như bọn họ ngoan ngoãn giao bảo khố của bọn họ ra thì cũng thôi đi, nếu không giao thì chúng ta diệt bọn họ, dù sao bọn họ cũng không phải thứ gì tốt, chờ vơ vét bảo khố của những thế lực tà đạo này xong, gộp chung lại một chỗ, tuyệt đối đủ tài nguyên cần có để xây dựng Thiên Môn."
"Hơn nữa chúng ta tranh đoạt những thế lực này thì còn có thể dựng nên một cái hình ảnh cực kỳ chính diện trong Thần Châu đại địa, đến lúc đó chỉ cần hô một tiếng thì chắc chắn sẽ có vô số những tán tu đã từng bị thế lực tà đạo tàn phá trong Thần Châu đại địa lựa chọn gia nhập Thiên Môn chúng ta, chúng ta chơi một chiêu này sẽ bội thu cả tài nguyên lẫn nhân tài."
"Hơn nữa chúng ta cướp sạch tài nguyên của những thế lực tà đạo này, trong Đạo gia gọi là thay trời hành đạo, trong Phật gia gọi là hàng yêu phục ma, phổ độ chúng sinh, chúng ta đang làm việc tốt." Phúc bá quay qua nhìn Hạ Hâm, hèn mọn cười một tiếng.
Hạ Hâm hơi kinh ngạc nhìn Phúc bá, tiểu lão đầu ngươi cũng giỏi lắm, đúng là người trong nghề!
Mặc dù phân tích đạo lý rõ ràng, làm như vậy cũng là biện pháp hoàn mỹ nhất trong lúc này.
Chỉ là phải khổ cho những thế lực tà đạo đó, Hạ Hâm biết, trước mắt ngoại trừ mấy cái thế lực tà đạo đỉnh tiêm mạnh nhất ra, đối với những thế lực tà đạo Nhất lưu trở xuống, có Tàng Cung Cảnh Phúc bá và năm cường giả Vô Thủy Cảnh tiểu Lục tử xuất thủ, không có thế lực tà đạo nào có thể ngăn cản bọn họ.
Nếu như Hạ Hâm hạ mệnh lệnh này xuống, trong một tháng tiếp theo, ngày tốt lành của thế lực tà đạo ở Thần Châu đại địa cũng chấm dứt!
Tài nguyên bị cướp đoạt, sau đó chỉ có thể sống qua ngày.
Chỉ là những thế lực tà đạo này chết hay sống thì có liên quan gì đến hắn đâu.
Bình thường bọn họ làm những chuyện thương thiên hại lí đều đếm không hết, nếu hỏi người nào đáng chết thì những thế lực ta đạo này là đáng chết nhất.
Không có trực tiếp đồ diệt bọn họ đã là không tệ rồi, chỉ cướp đoạt mượn dùng một chút tài nguyên của bọn họ, vấn đề không lớn.
Xưa nay Hạ Hâm không cảm thấy mình là người tốt, là người sẽ nhân từ nương tay.
"Là ý kiến hay." Hạ Hâm quay qua nhìn Phúc bá, cũng hèn mọn cười một tiếng: "Rất không tệ, chuyện này giao cho sáu người các ngươi đi làm, gặp được thế lực tà đạo không thể đối phó thì trở về cho ta biết, ta tự mình xuất thủ."
"Tuân mệnh, chủ nhân." Phúc bá gật gật đầu, nói: "Lão nô và mấy người tiểu Lục tử lập tức xuất phát bắt đầu hành động, nhất định sẽ không để cho chủ nhân thất vọng!"
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu.
Quả nhiên, tiểu lão đầu Phúc bá này cũng không tệ, phong cách làm việc rất hợp khẩu vị của hắn, có hắn phụ trách thành lập Thiên Môn, Hạ Hâm rất yên tâm.
Hạ Hâm đưa mắt nhìn sáu người Phúc bá rời đi.
Ra khỏi phủ thân vương.
Trên mặt Phúc bá lộ vẻ kiên định, mới nãy trước mặt chủ nhân hắn đã được củ nhân tán thưởng, lấy được hảo cảm từ chủ nhân, được chủ nhân coi trọng hơn là mấy người Vân bà.
Lần này mấy người Vân bà xuất hiện khiến cho Phúc bá có cảm giác nguy cơ, hắn không còn là thần bộc duy nhất của chủ nhân.
Sau này hắn phải tận tâm tận lực làm việc cho chủ nhân, để chủ nhân lau mắt mà nhìn, càng coi trọng hắn hơn.
Còn nữa, Tiểu Đồng, chờ ta đi trợ giúp chủ nhân xây dựng thế lực, chờ ta trở thành nguyên lão cao cao tại thượng của Thiên Môn, đến khi chủ nhân ngả bài với chủ nhân nhà ngươi, ta cũng sẽ ngả bài với ngươi, Phúc bá ta muốn cưới ngươi.
Tiểu Đồng mà Phúc bá nói chính là Đồng Nhan Mỗ Mỗ, đúng vậy, hắn tuổi gia mới xuất hiện tình yêu, thích Đồng Mỗ.
Nhưng mà bây giờ Đồng Mỗ là đại tu sĩ bên người chủ mẫu, mình lại không thể bại lộ thân phận thực lực, cho nên hắn không dám thổ lộ với Đồng Mỗ, chỉ có thể mỗi ngày quấn quít lấy nàng kể chuyện cười dỗ Đồng Mỗ vui vẻ.
Hơn nữa Đồng Mỗ là tu sĩ Thiên Ma Giáo, sau lưng của hắn không có thế lực, trong lòng cũng có chút tự ti.
Lần này chủ nhân hạ lệnh muốn xây dựng thế lực, để hắn phụ trách, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó, xây dựng ra một cái thế lực mạnh mẽ, đến lúc đó chờ chủ nhân ngả bài với chủ thượng của Đồng Mỗ, hắn cũng ngả bài với Đồng Mỗ.
Lấy thân phận nguyên lão Thiên Môn, đến lúc đó, Phúc bá hắn có thân phận có địa vị, chắc chắn Đồng Mỗ sẽ lau mắt mà nhìn hắn, đến lúc đó chắc chắn Đồng Mỗ sẽ đồng ý hắn thổ lộ.
Phúc bá nghĩ tới đây thì trở nên cực kỳ nhiệt tình, xây dựng thế lực không chỉ là vì chủ nhân mà cũng vì hạnh phúc của hắn, Phúc bá âm thầm quyết định.
Dẫn theo năm người tiểu Lục tử, tiểu Lý tử, tiểu Thuận tử, Vũ Nhi, Linh Nhi rời khỏi hoàng thành vương triều Đại Hạ.
Chuyến đi này, thế lực tà đạo ở Thần Châu đại địa sẽ nghênh đón một đợt cướp sạch, cuộc sống sẽ càng ngày càng khó khăn.
"Vân bà, sau này ngươi sẽ là quản gia của vương phủ, tiếp quản công việc hàng ngày của Phúc bá." Hạ Hâm nói.
"Vâng, chủ nhân." Vân bà tuân lệnh, trước đó nàng chính là một quản sự ở phủ thân vương, tiếp nhận công việc hàng ngày của Phúc bá cũng không có vấn đề gì.
"Ừm, làm quản gia là một chuyện, ngươi còn có một cái nhiệm vụ quan trọng, chính là khi ta không ở phủ thân vương thì cần phải bảo vệ phủ thân vương cẩn thận, bảo vệ nương tử của ta an toàn, rõ chưa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận