Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 127: Cửu Tiêu Kiếm Thần này có quan hệ gì với Nữ Đế Ma giáo

"Không tệ, hệ thống không gạt ta, tới tầng cao nhất của Vạn Pháp Tháp này đánh dấu, coi như đến đúng chỗ." Hạ Hâm vui mừng nghĩ.
Lần đánh dấu này không chỉ nhận được Côn Bằng Tinh Huyết mà còn có hai trăm năm tu vi tinh thuần với một viên Thị Thần Đan và năm viên Thần Nô Đan.
Cảnh giới của hắn càng tăng, lên tới Tàng Cung Cảnh cao giai thì muốn tăng lên một trọng đều cực kỳ khó khăn, lần này hai trăm năm tu vi tinh thuần.
Giúp cho hắn trực tiếp tăng lên một trọng cảnh giới, còn triệt để vững chắc lại cảnh giới, khoảng cách Tàng Cung Cảnh cửu trọng cũng không xa.
Về phần một viên Thị Thần Đan và năm viên Thần Nô Đan, không cần phải nói, đồ tốt.
Thiên Môn sẽ tăng thêm một vị Tàng Cung Cảnh, năm vị cao thủ Vô Thủy Cảnh.
Để thực lực tổng hợp của Thiên Môn lại tăng lên một cấp.
Lần đánh dấu này, đáng giá.
Dung hợp hoàn thành, Hạ Hâm ngẩng đầu nhìn đại yêu Thượng Cổ Côn Bằng phía trước.
Chỉ thấy Thượng Cổ Côn Bằng cũng vẻ mặt cổ quái nhìn hắn, hắn còn chưa mở miệng thì Thượng Cổ Côn Bằng đã mở miệng hỏi hắn trước: "Tiểu tử, hỏi ngươi một câu, mẹ ngươi là ai?"
Hạ Hâm: "? ? ?"
Tình huống như thế nào, Hạ Hâm có chút bối rối.
Vừa gặp mặt đã há miệng hỏi mẹ người ta là ai.
Nhìn thấy Hạ Hâm nghi hoặc, Thượng Cổ Côn Bằng ngạo nghễ giải thích: "Chỉ hỏi một chút, ta hoài nghi trên người ngươi có huyết mạch của ta."
"Ta, có thể là lão tổ tông của ngươi!" Thượng Cổ Côn Bằng nói: "Mẹ ngươi có phải Long tộc hay không?"
Nghe được Thượng Cổ Côn Bằng nói như vậy, Hạ Hâm mới hiểu được, nói: "Không phải, tiền bối, ngươi hiểu lầm, huyết mạch Côn Bằng trên người ta là một lần tình cờ nhận được một giọt Côn Bằng Tinh Huyết dung hợp mà có."
Hắn vừa mới dung hợp huyết mạch, quá trình này là hệ thống trực tiếp dung hợp trong cơ thể hắn, cho nên ở bên ngoài thì hoàn toàn không nhìn ra.
Người bên ngoài sẽ chỉ cảm thấy là hắn đột nhiên nở rộ một chút huyết mạch Côn Bằng của mình, để lộ ra khí tức.
Nghe vậy.
Thượng Cổ Côn Bằng ngẩn ra.
Vậy mà không phải huyết mạch hắn lưu lại, là ngẫu nhiên nhận được Côn Bằng Tinh Huyết dung hợp.
Giỏi cho lão Long Vương ngươi, ngươi chuốt say bản Côn Bằng, ngươi lại không cho Long Nữ đi ép lấy giống ta mà là cho người ta đi rút một chút Côn Bằng Tinh Huyết của bản côn, ngươi coi như không tệ.
Ngươi được lắm đấy.
Mới nãy hắn còn tưởng rằng mình có huyết mạch còn lưu lại trên thế gian, còn mừng thầm một chút, bây giờ thì hay rồi.
Hóa ra là do hắn cả nghĩ quá rồi.
"Được rồi, bây giờ bắt đầu đi." Thượng Cổ Côn Bằng mặt đen lại, nói: "Đánh thắng ta, Côn Bằng bảo cốt cho ngươi, đánh thua, ngươi rời khỏi Vạn Pháp Tháp."
"Được!" Hạ Hâm đáp lại, rút Xích Tiêu Kiếm trên lưng ra.
Hắn có cảm giác xấu, chính là đột nhiên thiện cảm của Côn Bằng trước mắt dành cho hắn giảm xuống rất nhiều.
Nguy!
"Tiểu tử, ngươi toàn lực xuất thủ, ta chỉ vận dụng tu vi Luân Hồi Cảnh đánh với ngươi." Thượng Cổ Côn Bằng nói.
"Vâng, tiền bối." Hạ Hâm cầm kiếm, bốn phía thân thể có kiếm khí kinh khủng vờn quanh, toàn bộ tầng cao nhất của Vạn Pháp Tháp lập tức biến thành thế giới kiếm khí.
Hắn trực tiếp mở kiếm đạo lĩnh vực ra.
Đối phó Thượng Cổ Côn Bằng vận dụng tu vi Luân Hồi Cảnh, hắn sẽ không chủ quan.
Một người một Côn Bằng, đại chiến hết sức căng thẳng trên tầng cao nhất của Vạn Pháp Tháp.
Mà bên ngoài.
Lúc này tất cả tu sĩ đều chú ý tới tình huống tầng cuối cùng của Vạn Pháp Tháp, bọn họ ở bên ngoài, hoàn toàn không biết tầng cuối cùng đang xảy ra chuyện gì.
Chỉ biết là lúc này nơi đó đã bạo phát đại chiến, hơn nữa uy áp là Luân Hồi Cảnh.
Bởi vì một cỗ kiếm đạo lĩnh vực kinh khủng từ trong tầng cuối cùng của Vạn Pháp Tháp khuếch tán ra, khiến cho phạm vi mấy vạn mét đều biến thành thế giới kiếm khí.
Ngoài tháp, tu sĩ bốn phía vô cùng chấn động.
Vị Cửu Tiêu Kiếm Thần đó lại là một vị tu sĩ Luân Hồi Cảnh!
Bởi vì chỉ có tu sĩ kiếm đạo Luân Hồi Cảnh mới có thể sinh ra Kiếm Vực, kiếm đạo lĩnh vực mở ra thì có thể hóa bốn phía thành thế giới kiếm khí.
Hơn nữa, hình như người thủ tháp ở tầng cuối cùng cũng là Luân Hồi Cảnh.
Cỗ uy thế đó, kinh thiên động địa.
Ở ngoài tháp mà cũng cảm nhận được khí tức kinh khủng dao động.
Ngoài tháp.
Trong đôi mắt đẹp của Khương Tuyền Hi tràn ngập chấn kinh, quả nhiên vị Cửu Tiêu Kiếm Thần đó là tu sĩ Luân Hồi Cảnh.
Trong vòng năm mươi năm, đột phá đến Luân Hồi Cảnh?
Sao có thể như vậy được, sao hắn có thể nhanh như vậy được.
Đến đỉnh phong nhanh như vậy.
Luân Hồi Cảnh, có thể nói là chiến lực đỉnh của giới này rồi!
Nàng đạt tới Luân Hồi Cảnh thì bỏ ra trăm năm!
Nàng khiếp sợ đồng thời trong lòng tràn ngập không tin.
Đồng thời tràn ngập hiếu kì với Cửu Tiêu Kiếm Thần này, rốt cuộc thì hắn là thần thánh phương nào.
Vì sao trước giờ chưa từng nghe nói tới nhân vật như hắn trên thế giới này.
Hắn và vị Nữ Đế Thiên Ma Giáo trong Thần Châu đại địa đó có thân phận cực kỳ thần bí, nhưng thiên phú đều cực kỳ mạnh mẽ.
Cũng không biết hai người này có quan hệ như thế nào.
Giữa hai người có liên hệ gì không.
Mà lúc này.
Thiên Ma Giáo, tám ma Hỗn Nguyên Ma Quân, Tử Xuyên Quỷ Vương đi vào di tích.
Cũng bị chiến đấu xuất hiện trên đỉnh Vạn Pháp Tháp làm cho chấn kinh.
Bọn họ đi vào được một hồi rồi.
Mấy ngày nay, tám người bọn họ tìm phu quân của chủ thượng nhà mình trong di tích ba ngày nhưng không có phát hiện, cho nên định đến trung ương di tích thử vận may.
Thử xem phu quân của chủ thượng nhà mình có tới trung ương di tích xông Vạn Pháp Tháp hay không.
Lần này tám người bọn họ đi vào di tích, chỉ có hai nhiệm vụ, chính là có thể tìm được nhóm phu quân của chủ thượng nhà mình, sau đó âm thầm bảo hộ hắn, nếu như không thể thì phải trợ giúp tìm kiếm Hải Tâm Thảo, sau đó đem ra, để chủ thượng tự mình giao cho phu quân nàng.
Kết quả bọn họ đi vào di tích mấy ngày, tám người thông qua khí tức để lại trên người nhau, tụ hợp lại rồi bắt đầu tìm kiếm mà vẫn không có tìm tới nhóm phu quân của chủ thượng nhà mình.
Bọn họ đi vào Vạn Pháp Tháp, là đến thử vận khí một chút.
Kết quả vẫn không tìm được.
Nhưng lúc này, tám người lại bị chiến đấu trên tầng cao nhất của Vạn Pháp Tháp làm cho khiếp sợ.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận