Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 880: Dám đoạt đồ của tiểu đệ ta, coi đại ca như ta là vật trang trí đúng không?

Đúng vậy, trước mặt hai vị thiên kiêu Địa Tôn cảnh như bọn họ, một Nhân Tôn cảnh cửu trọng còn chưa có tư cách tranh đoạt gốc Hỗn Nguyên Đạo Quả này.
Loại thiên tài địa bảo như Hỗn Nguyên Đạo Quả, há một tên Nhân Tôn cảnh cửu trọng như ngươi có thể nhúng chàm.
Cho dù hai người bọn họ có tu vi tới Địa Tôn cảnh cũng cực kỳ khát vọng đối với loại thiên tài địa bảo cấp bậc này, muốn đề phòng đối phương đánh lén, làm gì có phần cho một Nhân Tôn cảnh cửu trọng.
Chẳng qua thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang này lại không để ý đến lời nói của kiếm tu Hỏa Diễm kia, trực tiếp vươn tay nhổ tận gốc cây Hỗn Nguyên Đạo Quả kia, bao gồm cả năm quả Hỗn Nguyên Đạo Quả, bỏ vào trong nhẫn không gian.
Đúng thế, hắn không phải là đối thủ của hai người này, nhưng thế thì sao.
Phía sau hắn có chống lưng rất lớn đấy.
Thiếu chủ của hắn đã chạy tới rồi, rất nhanh thôi sẽ tới đây.
Có thiếu chủ ở đây, hắn còn sợ hai tên Địa Tôn cảnh sao!
Cùng lắm thì đến lúc đó chia một chút Hỗn Nguyên Đạo Quả cho thiếu chủ Hạ Hạo là được.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai vị kiếm tu trên không trung đều sửng sốt.
Tên tu sĩ Nhân Tôn cảnh cửu trọng trước mặt này thật càn rỡ!
Dám không nghe lời cảnh cáo của bọn họ, cứ trắng trợn lấy hết Hỗn Nguyên Đạo Quả đi.
“Ngươi chán sống rồi!” Vị kiếm tu Hỏa Diễm kia giận dữ, nói với tên còn lại: “Hai người chúng ta xuất thủ đánh chết tên tiểu tử này trước, sau đó quyết định quyền sở hữu Hỗn Nguyên Đạo Quả này. Nếu không, hiện tại hai chúng ta ra tay tranh đấu, lưỡng bại câu thương, kết quả là hời cho tên này rồi.”
Tu sĩ cầm Hàn Băng Kiếm gật đầu. Tu vi của hắn và kiếm tu Hỏa Diễm trước mặt tương đương nhau, hắn cũng không muốn tranh đấu vào lúc này, cuối cùng lưỡng bại câu thương, để cho tên Nhân Tôn cảnh cửu trọng này ngư ông đắc lợi.
Sau đó, ngay sau khi hai người thương lượng xong, chuẩn bị ra tay với thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang, một bóng người từ trên không trung đáp xuống.
Đi tới bán nhai mà thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang đang đứng.
Nhìn thấy Hạ Hạo đến, vị thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang kia vội vàng hành lễ với Hạ Hạo: “Bái kiến thiếu chủ.”
“Ừ!” Hạ Hạo gật đầu, nhìn hai vị kiếm tu ở trên không trung đang chuẩn bị động thủ với thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang dưới trướng hắn.
Sau đó hắn lại nhìn về phía thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang, hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Vì sao bọn họ lạ muốn ra tay đối phó với ngươi?”
Bởi vì hiện tại Hỗn Nguyên Đạo Quả đã bị thiên kiêu của vùng đất Thiên Hoang hái xuống, thế nên Hạ Hạo cũng không biết bọn họ ra tay là vì Hỗn Nguyên Đạo Quả.
Hai vị kiếm tu trên không trung nhìn thấy Hạ Hạo đột nhiên xuất hiện, lập tức dừng tay lại, bởi vì bọn họ không nhìn ra được tu vi của Hạ Hạo.
Có điều thấy thái độ cung kính của thiên kiêu vùng đất Thiên Hoang kia đối với Hạ Hạo, bọn họ đoán được tất nhiên Hạ Hạo không phải là người bình thường!
Thế nên trước tiên bọn họ dừng lại.
Mà vị thiên kiêu vùng đất Thiên Hoang kia thấy Hạ Hạo hỏi thì lập tức nói rõ ràng chân tướng mọi chuyện.
Đồng thời, hắn cũng lấy Hỗn Nguyên Đạo Quả vừa mới bỏ vào trong nhẫn không gian ra cho Hạ Hạo.
Hạ Hạo nghe vậy gật đầu, thì ra là như thế.
Chẳng qua hắn không nhận lấy Hỗn Nguyên Đạo Quả mà thiên kiêu vùng đất Thiên Hoang kia đưa tới. Hiện tại hắn đã tới Hỗn Nguyên cảnh, thứ này không có tác dụng với hắn.
Hắn đương nhiên sẽ không đoạt đồ của thuộc hạ mình.
Hạ Hạo ngẩng đầu nhìn về phía hai vị kiếm tu trên không trung, chậm rãi rút Hiên Viên kiếm trên lưng ra, không nói hai lời, lập tức chém một kiêm về phía hai vị kiếm tu trên bầu trời.
Dám đoạt đồ của tiểu đệ ta, coi đại ca ta đây là vật trang trí đúng không? Chán sống rồi!
Lúc Hạ Hạo rút kiếm ra, hai người trên không trung chỉ cảm thấy bị một luồng khí tức khủng bố tập trung vào, ngay cả chạy trốn cũng không thể làm được.
Hai người kinh hãi.
Thực lực của Hạ Hạo, ngay cả cường giả Thiên Tôn cảnh trên bọn họ cũng không thể có được loại uy thế này.
Chỉ có một khả năng, Hạ Hạo là tồn tại Hỗn Nguyên cảnh!
Làm sao có thể!
Có thể có yêu nghiệt tu luyện được tới Hỗn Nguyên cảnh trước một ngàn tuổi sao!
Phải có thiên phú cấp bậc nào mới có thể làm được điều này chứ?
Hôm nay, bọn họ chắc chắn tiêu đời rồi.
Hai người muốn cầu xin tha thứ, nhưng đáng tiếc, Hạ Hạo không cho bọn họ cơ hội này. Sau khi một kiếm của Hạ Hạo chém ra, dường như tất cả kiếm khí Hỗn Nguyên trong vách núi đều tập hợp, hội tụ trên một kiếm này, chém ra một luồng kiếm quang chói mắt.
Sau khi kiếm quang chém qua, hai người hóa thành bốn mảnh thi thể, từ trên không trung rơi xuống.
Một chút năng lực chống cự cũng không có, bọn họ cho đến chết cũng không ngờ, sau lưng tên tu sĩ Nhân Tôn cảnh mà bọn họ chướng mắt kia lại có thiếu chủ đại kiếm tu Hỗn Nguyên cảnh chống lưng.
“Ta không muốn giết người, các ngươi lại muốn đối phó với tiểu đệ ta ngay trước mặt ta, điều này làm cho ta rất mất mặt!” Hạ Hạo nhìn thi thể của hai người lắc đầu, sau đó tra Hiên Viên Kiếm vào vỏ.
Hạ Hạo cảm thấy, hắn rất giống cha của hắn, đều là người không thích giết chóc, không thích cướp bóc, là người đường đường chính chính, nhưng lại luôn chướng mắt mấy kẻ có mắt như mù, buộc hắn phải động thủ giết chóc, buộc hắn phải hành nghề. Hắn có thể làm sao, hắn cũng không còn cách nào khác.
Chỉ có thể bị ép làm như vậy.
“Đa tạ thiếu chủ.” Thiên kiêu vùng đất Thiên Hoang kia lần nữa bái tạ Hạ Hạo.
Hạ Hạo gật đầu, nói: “Hỗn Nguyên Đạo Quả mà ngươi đạt được, có thể dùng một quả để luyện hóa ở đây trước, tăng thực lực lên Địa Tôn cảnh, ở bên trong bí cảnh này cũng có thể tự bảo vệ mình.”
Vừa rồi, nếu không phải hắn chạy tới kịp thời, tiểu đệ này đoán chừng đã đi đời nhà ma rồi.
Vẫn nên để bọn họ tăng thực lực một chút, nếu không thì sẽ không giúp được việc gì.
“Tuân lệnh, thiếu chủ.” Người nọ gật đầu.
Sau đó hắn lấy một quả Hỗn Nguyên Đạo Quả trong nhẫn không gian ra, trực tiếp ăn vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận