Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 274: Đại ca, ta chỉ nói miệng vậy thôi mà ngươi làm thật vậy (2)

Chỉ riêng tài nguyên của cái đạo thống Thánh Nhân này cộng lại, đoán chừng còn nhiều hơn tất cả tài nguyên mà bọn họ cướp đoạt được trước đó nhiều.
Quá sung sướng.
Phúc bá hưng phấn xoa xoa tay, nhanh chóng bay tới đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh.
Lúc này.
Đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh đã loạn cào cào cả lên.
Vô số người sợ hãi nhìn lên trên không đạo thống, nhìn vị Thánh Nhân mặc hoàng bào mới xuất hiện này, vị Thánh Nhân này là ai, sao lại đột nhiên giáng lâm đến đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh.
Hơn nữa dao động pháp tắc trên người vị Thánh Nhân này cũng quá mạnh, cảnh giới thực lực hoàn toàn không phải lão Thánh Nhân trong đạo thống của bọn họ có thể sánh được.
Chẳng lẽ là vừa nãy lão Thánh Nhân của bọn họ nổi giận cũng là vì vị Thánh Nhân mới xuất hiện này.
Lập tức.
Tất cả người tu hành trong đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh đều có dự cảm xấu.
Mà chỗ sâu trong đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh, Thiên Kiếm Đạo Thánh cảm nhận được dao động tu vi kinh khủng trên không trung bên ngoài đạo thống.
Còn có lời nói càn rỡ của Hạ Hâm, trong lúc nhất thời hắn cũng sợ tới ngẩn ra.
Hắn nhìn một cái là nhận ra Hạ Hâm chính là Thánh Nhân vừa chém giết hư ảnh phân thân của hắn ở lối vào Hắc Đao Giới.
Vừa rồi hắn ở lối vào Hắc Đao Giới, thông qua hư ảnh phân thân mơ hồ cảm nhận được Hạ Hâm đi xa hơn hắn trên con đường Thánh Nhân Cảnh một chút.
Hẳn là chừng Thánh Nhân Cảnh tam trọng.
Cho nên lúc ấy khi ý thức hắn trở về bản thể thì có mắng một chút, nhưng mà hắn chỉ nói miệng thôi.
Thật ra thì hắn hoàn toàn không muốn đi gây sự với Hạ Hâm thật, hắn chỉ chửi đổng vậy thôi chứ cũng không muốn làm thật.
Dù sao để hắn vì một Trảm Thân Cảnh, mấy vị Thần Vương Cảnh mà đi đơn đấu với một vị cường giả hư hư thực thực là Thánh Nhân Cảnh tam trọng, hắn không có can đảm đó.
Nếu như hắn muốn đi gây chuyện với Hạ Hâm thật thì khi ý thức hắn trở về bản thể thì đã trực tiếp giết ra, cũng sẽ không hùng hùng hổ hổ phát tiết trong đạo thống hắn mà không chủ động đi tìm Hạ Hâm.
Hắn không ngờ được là hắn không đi tìm Hạ Hâm, Hạ Hâm lại tới tìm hắn.
Như vậy không phải là xong đời sao!
Bây giờ hắn rất muốn đi ra nói với Hạ Hâm một câu.
Đại ca, ta chỉ chém gió, chỉ nói miệng mà thôi.
Sao đại ca ngươi lại cho đó là thật chứ, ta chỉ đùa thôi.
Đại ca ngươi coi đó là thật thì quá vô nghĩa!
Trong lòng Thiên Kiếm Đạo Thánh rất muốn khóc, nếu biết trước Hạ Hâm nghiêm túc như vậy thì khi hắn bị Hạ Hâm diệt hư ảnh phân thân, hắn sẽ không uy hiếp người nhà của Hạ Hâm.
Bây giờ thì xong rồi, khiến cho Hạ Hâm đích thân tới.
Hơn nữa bây giờ hắn mới phát hiện, tu vi Hạ Hâm hoàn toàn không phải là Thánh Nhân Cảnh tam trọng gì đó mà là Thánh Nhân Cảnh thất trọng.
Đối phó Thánh Nhân Cảnh tam trọng, hắn không có nắm chắc thắng lợi, nhưng hắn tự tin mình có thể giữ mạng.
Nhưng đối phó Thánh Nhân Cảnh thất trọng, hắn không dám nói mình có thể giữ được tính mạng.
Bây giờ xong thật, xong đời thật!
Mà Hạ Hâm sẽ không để ý trong lòng lão già này đang nghĩ gì.
Hắn biết nếu thực lực hắn yếu hơn lão nhân này, hôm nay kết cục của Hạ Tiểu Tiểu chắc chắn là sẽ bị Thiên Kiếm Đạo Thánh này chộp tới, đào Trọng Đồng với Kiếm Tâm ra.
Cho nên tầng lớp cấp cao trong đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh này hoàn toàn không đáng để hắn thương hại.
Hắn cũng sẽ không nhân từ nương tay.
Cùng lắm là không đồ sát những đệ tử bình thường trong đạo thống Thánh Nhân này, về phần tầng lớp cấp cao, dù cho không giết thì chắc chắn cũng phải phế một phần tu vi.
Hạ Hâm tay cầm Xích Tiêu Kiếm, vô tận kiếm đạo pháp tắc hội tụ, sau đó trực tiếp chém một kiếm xuống.
Hoàn thành chuyện hệ thống thích nhất trước, phá dỡ.
Sau đó lại tiến hành chuyện Phúc bá thích nhất, cướp đoạt tài nguyên, tính toán thời gian, hẳn là một lát nữa là Phúc bá sẽ đến.
Mà nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.
Bóng dáng Phúc bá như một đạo cực quang, xoát một cái, từ phương xa bay đến, trong nháy mắt đã đi tới đằng sau Hạ Hâm.
Tốc độ nhanh gấp đôi so với Hạ Hâm dự đoán, xem ra sắp được mượn tài nguyên trong đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh, Phúc bá rất kích động.
Mà Phúc bá chạy tới đây, nhìn thấy chủ nhân vừa mới động thủ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vẫn còn kịp.
Chủ nhân vừa mới động thủ.
Phía trước, Hạ Hâm chém xuống một kiếm, trong nháy mắt, kiếm đạo pháp tắc đổ xuống, chém xuống khu vực đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh bên dưới.
Đại trận hộ giáo của đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh bị kiếm khí pháp tắc trường hà của Hạ Hâm chém ra, vỡ vụn trong nháy mắt.
Trong đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh.
Một vài tu sĩ bị khí thế của pháp tắc ép cho sợ đến hôn mê bất tỉnh.
Chỉ thấy pháp tắc kiếm khí bàng bạc như Thiên Hà rơi xuống đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh, bắt đầu quét sạch hủy diệt từ trung ương đến bốn phía, từng tòa cung điện bị giảo sát đến chia năm xẻ bảy, sụp đổ trở thành một đống đổ nát.
Thấy thế.
Phúc bá lấy làm kinh hãi.
Chủ nhân, phanh lại, đừng làm hỏng toàn bộ tài nguyên.
Mà trong lúc Phúc bá lo lắng, kiếm khí pháp tắc tán loạn bốn phía giống như mọc mắt, bắt đầu tránh những chỗ có tài nguyên có giá trị, chỉ hủy hoại cung điện, lại không thương tổn đến tu sĩ nhỏ yếu và bảo khố của đạo thống của Thiên Kiếm Đạo Thánh.
Thiên Kiếm Đạo Thánh dẫn theo mười mấy vị Trảm Thân Cảnh, mấy trăm Thần Vương Cảnh trong đạo thống lơ lửng trên không trung.
Hoảng sợ mà nhìn Hạ Hâm.
"Đạo hữu bớt giận, chuyện lúc trước thật ra là một hiểu lầm, lão phu chỉ nhất thời nhanh miệng, thật ra thì không phải lão phu muốn trở thành kẻ địch của đạo hữu." Thiên Kiếm Đạo Thánh nhắm mắt nói.
Nghe vậy, Hạ Hâm cười lạnh: "Lão đầu, mới nãy ngươi dùng thân nhân của ta uy hiếp ta, chỉ là sảng khoái nhất thời?"
"Nếu như thực lực ta không bằng ngươi, chỉ sợ ta và chí thân bên cạnh ta sẽ có kết cục rất thảm chứ." Hạ Hâm hừ lạnh nói: "Những chuyện khác không cần phải nói, ngươi tự sát đi, ta lười động thủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận