Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 511: Vương Đằng: Ngươi biết bảy năm qua, ta sống như thế nào không? (2)

Quả nhiên. Cơ Hạo Vũ không để ý đến đám người Quân Trường Ca quỳ xuống nhận sai mà nhìn về phía Khương Văn.
Đám người Quân Trường Ca này hắn có thể tạm thời mặc kệ, nhưng mà mới nãy Khương Văn lại mở miệng làm nhục Hạ Hạo, hắn nhất định phải chết.
Cơ Hạo Vũ phất tay, bộc phát khí thế Thánh Nhân Cảnh, trên không Đạp Hư Thành, phong vân biến ảo, pháp tắc rống giận.
"Thánh Nhân!"
"Vị công tử này lại là một vị Thánh Nhân Cảnh, trời ạ, còn trẻ như vậy mà đã là Thánh Nhân!"
Bên trong Đạp Hư Thành, rất nhiều thiên kiêu kinh hô.
Đồng thời còn có rất nhiều thổ dân bản địa bị hù sợ đến run lẩy bẩy.
Trong nhận thức của bọn họ, Thần Cảnh chính là tồn tại cao cao tại thượng, có thể đứng vào hàng ngũ cao thủ đỉnh tiêm ở Linh Thông Giới, Đạo Hỏa Cảnh thì có thể xưng bá Linh Thông Giới.
Về phần Thần Vương Cảnh, Trảm Thân Cảnh, thậm chí là Thánh Nhân Cảnh thì đã là tồn tại mạnh mẽ mà chỉ có ở tam phẩm địa vực thượng giới mới có.
Cơ Hạo Vũ còn trẻ như vậy mà đã là một vị Thánh Nhân Cảnh, như vậy chẳng phải là một mình Cơ Hạo Vũ thì có thể đối kháng toàn bộ Trường Sinh Thánh Địa.
Rốt cuộc bây giờ bọn họ đã hiểu ra tại sao Thánh tử của Trường Sinh Thánh Địa, bọn người Quân Trường Ca vừa biết được thân phận của Cơ Hạo Vũ thì lập tức sợ đến hồn cũng bay mất tiêu.
Ngay cả người hộ đạo đang nấp trong bóng tối bảo vệ hắn là cường giả Trảm Thân Cảnh cũng đi ra quỳ xuống nói xin lỗi.
Hóa ra vị công tử này là tồn tại cùng một cấp bậc với Thánh Nhân trong Thánh địa bọn họ, sao bọn họ có thể không sợ cho được.
Mà cảm nhận được Cơ Hạo Vũ bạo phát ra khí tức Thánh Nhân, bọn người Quân Trường Ca đang quỳ phía trước càng run dữ dội hơn.
Quả nhiên, người của Cơ gia hoàn toàn không cùng một cấp bậc với bọn họ, còn trẻ như vậy mà đã có được tu vi mà chỉ có Thánh Chủ bọn họ mới có.
Bọn họ dựa vào cái gì mà đòi so với người ta, suy cho cùng thì chỉ là đom đóm so với ánh trăng thôi.
Lúc này, pháp tắc huyễn hóa trên không trung, xuất hiện một cái pháp tắc cự chưởng, sau đó oanh xuống.
Trực tiếp đánh cho Khương Văn hóa thành một cái bánh thịt, lún sâu vào trong lòng đất trên đường đi, để lại một cái chưởng ấn lớn.
Khương Văn mở miệng khiêu khích Hạ Hạo, chắc chắn phải chết.
Về phần bọn người Quân Trường Ca.
Cơ Hạo Vũ nhìn về phía bọn họ.
Bọn người Quân Trường Ca càng sợ hãi hơn nữa, Khương Văn đã bị một chưởng vỗ thành bánh thịt. Bọn họ sợ Cơ Hạo Vũ cũng thuận tay vỗ một chưởng về phía bọn họ.
Trước mặt Thánh Nhân Cảnh, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội chống cự.
Phía trước.
"Lăn đi!" Cơ Hạo Vũ chỉ thản nhiên nói.
Khương Văn chết rồi, hắn cũng lười động thủ thêm lần nữa.
Huống hồ Khương Văn chỉ mượn uy thế của bọn họ mà thôi, không có quan hệ gì nhiều với bọn họ.
Quân Trường Ca với đám người của Trường Sinh Thánh Địa nghe vậy thì đại hỉ, cuống quít dập đầu tạ ơn, sau đó vội vàng đi dọc theo phố đồ cổ, một đường lăn lộn rời đi.
Cơ Hạo Vũ kêu bọn họ lăn đi, đương nhiên là bọn họ không dám đứng đi ra.
Bọn họ không biết rõ tình huống, đắc tội dòng chính của Cơ gia, có thể còn sống sót cũng đã là vạn hạnh rồi, cùng lắm chỉ là phải lăn đi mà thôi. Bọn họ cũng vui lòng làm như vậy.
Kết quả là một cảnh tượng kỳ dị xuất hiện, người vây xem đứng đầy hai bên phố đồ cổ, nhìn thiên chi kiêu tử Quân Trường Ca của Trường Sinh Thánh Địa và người hộ đạo Trảm Thân Cảnh của hắn vừa giáng lâm Đạp Hư Thành dẫn theo đám người của Trường Sinh Thánh Địa một đường lăn lộn rời khỏi đây.
Mặc dù là lăn lộn rời khỏi đây nhưng trong lòng bọn họ rất vui vẻ. Bởi vì bọn họ đắc tội người của Cơ gia nhưng bọn họ không có chết.
Một bên khác.
Lão bản cũng nhận được nửa viên cực phẩm linh thạch, đưa tảng đá có phong ấn cự phủ là Tiên Khí cấp Tiên Đế cho Cổ Hùng.
Hạ Hạo đương nhiên cũng không có.
Trải qua chuyện này.
Lấy được một tảng đá có phong ấn vũ khí cấp Tiên Đế, bọn người Hạ Hạo lại dạo một vòng phố đồ cổ.
Nhưng mà lại không có phát hiện được thêm gì nữa. Bọn họ cũng không muốn đi dạo tiếp nữa.
Còn mấy ngày nữa mới tới lần di tích chiến trường siêu cổ đại mở ra tiếp theo. Cho nên đi theo Cơ Hạo Vũ, đi đến chỗ mà hắn gửi nuôi biểu muội của hắn ở hạ giới, chỗ thế lực mà Cơ gia bồi dưỡng được chờ mấy ngày, đến khi di tích mở ra thì lại tới.
Mà ngay lúc mấy người chuẩn bị rời khỏi đây thì một giọng nói chói tai vang lên.
"Thế nào, người đã từng phong quang vô hạn, đánh bại hai người chúng ta ở Cơ gia, bây giờ đã luân lạc tới mức phải tới ức hiếp đám gà đất chó sành ở hạ giới này để chứng minh sự tồn tại của mình hay sao."
Sau đó.
Diệp Trần và Vương Đằng, còn có hai vị thiên kiêu của dị tộc với Yêu tộc dẫn theo một đám thiên kiêu tử đệ thượng giới xuất hiện ở trước mặt đám người Hạ Hạo.
Bọn người nghe vậy Hạ Hạo thì ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Vương Đằng và Diệp Trần, còn có hai vị thiên kiêu của Yêu tộc và dị tộc đang dùng ánh mắt gây hấn nhìn mấy người mình.
Thấy thế, Hạ Hạo có chút ngẩn ra.
Vương Đằng, Diệp Trần.
Lúc trước, ở Cơ gia, hai người này muốn cướp đoạt Cơ Đan với hắn. Là người thừa kế thế lực siêu cấp ở thượng giới, thiên kiêu mạnh nhất hai nhà Diệp Vương! Bây giờ bảy năm trôi qua, hai người cũng coi như trưởng thành, đều có thực lực Chí Tôn Cảnh.
Nhưng mà hai người bọn họ nghĩ như vậy là đã có tư cách đối đầu với mình hay sao. Hay là, lần trước hai người không có bị đánh cho đạo tâm hoàn toàn sụp đổ, cho nên bọn họ còn muốn trải nghiệm một lần nữa.
Mà ngoại trừ hai người, Hạ Hạo và Hạ Hi nhìn thấy hai vị thiên kiêu dị tộc và Yêu tộc bên cạnh Vương Đằng và Diệp Trần thì con mắt hơi nheo lại.
Tìm lâu như vậy mà không có tìm được kẻ địch kiếp trước của hai người. Bây giờ lại gặp được thiên kiêu hậu bối của bọn họ ở chỗ này.
Ở kiếp trước, Hạ Hạo chính là Thiên Đế Thiên Giới, bị mười vị Thủy tổ dị tộc Đại Đế Cảnh đỉnh phong trong cấm khu Thiên Giới dùng kế hại chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận