Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 118: Đạo hữu, có thể lúc nãy chúng ta có chút hiểu lầm

"Nói đàng hoàng." Hạ Hâm cúi đầu nhìn Hạ Tiểu Tiểu ôm chân của mình, khóc sướt mướt.
Lúc này, bốn vị trưởng lão ở phía sau cũng cực kỳ tò mò, không biết rốt cuộc Hạ Hâm và Lâm Hỏa Nhi đột nhiên xuất hiện này là ai.
Hình như hai người này có quan hệ rất không bình thường với Hạ Tiểu Tiểu.
Hơn nữa tu vi của hai người, Lâm Hỏa Nhi tuổi còn trẻ, đoán chừng mới mười lăm mười sáu tuổi mà đã đến cảnh giới Hóa Hải Cảnh ngũ trọng.
Tu vi Hạ Hâm thì bọn họ nhìn không thấu, nhưng nhìn thái độ cung kính của Lâm Hỏa Nhi với Hạ Hâm thì hẳn Hạ Hâm là trưởng bối của nàng, là mạnh hơn nàng.
Đây là cường giả của thế lực kinh khủng nào tới, hai người bọn họ có thái độ thân mật với tiểu quỷ này như thế, mà bốn người bọn họ vừa mới vây giết tiểu quỷ này.
Bốn người lập tức cảm thấy không ổn, muốn lập tức chuồn đi.
Nhưng mà bọn họ vừa mới quay người.
"Chư vị muốn đi đâu?" Hạ Hâm lạnh nhạt mở miệng nói, đồng thời một cỗ uy áp bao phủ bốn người, trực tiếp hạn chế bốn người ngay tại chỗ, không thể động đậy.
"Bất Hủ Cảnh!" Bốn người kinh hô, uy áp Hạ Hâm bạo phát ra lại là cường giả Bất Hủ Cảnh.
Lần này bọn họ đá trúng thiết bản!
Sau lưng tiểu quỷ trước mắt lại có cường giả như thế!
Bọn họ không biết là lúc này Hạ Hâm chỉ bạo phát uy áp Bất Hủ Cảnh ra mà thôi, nếu hắn toàn lực bộc phát thì phải là Tàng Cung Cảnh!
Chỉ là trước mặt Hạ Tiểu Tiểu, vẫn nên bảo trì cảnh giới Bất Hủ Cảnh tam trọng.
"Hoàng thúc, khống chế bọn họ lại, đừng cho bọn họ chạy." Hạ Tiểu Tiểu nhìn thấy bốn người chuẩn bị chuồn đi thì vội vàng buông đùi hoàng thúc ra.
Kịch khổ diễn xong, giờ nên nói vào chuyện chính rồi.
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu, nói: "Đã khống chế được, nói nghe thử xem, chuyện gì xảy ra, bọn họ lại là người nào."
Hạ Tiểu Tiểu gật gật đầu, quay qua nhìn bốn vị trưởng lão, nói: "Bốn cái lão già này không biết xấu hổ, cướp đồ của một đứa bé như ta."
"Ta vừa đi vào di tích thì phát hiện một cái huyễn trận ở chỗ này, trong huyễn trận có ngũ phẩm thiên tài địa bảo hiếm thấy Hải Linh Quả, bốn cái lão già này không thông trận pháp chi đạo, không dám đi vào, ta đi vào bên trong hái tất cả Hải Linh Quả ra, sau đó bị bốn cái lão già này đánh cướp!"
"Hơn nữa bọn họ cướp thôi còn chưa nói, còn muốn giết ta diệt khẩu, nếu không phải hoàng thúc ngươi tới kịp thì có thể đã không gặp được ta nữa, ô ô ô!" Nói xong, Hạ Tiểu Tiểu còn làm bộ khóc lên.
Khóe miệng Hạ Hâm giật một cái, cái gì mà hắn tới kịp thời, ngươi vẫn luôn trốn trong huyễn trận có được không, ta tới ngươi còn chưa có đi ra.
Ngươi trốn như thế, bốn người này muốn giết cũng không dễ dàng.
Nhưng mà lời Hạ Tiểu Tiểu nói cũng đúng là có chút đạo lý, nếu như mình không đến, nàng sẽ phải ở miết trong huyễn trận, chuyện sẽ xảy ra tiếp theo cũng không biết được.
Bốn người này dám cướp đoạt thiên tài địa bảo của chất nữ hắn, còn chuẩn bị giết người diệt khẩu.
Vậy thì không cần phải sống nữa.
"Ta hiểu." Hạ Hâm nói với Hạ Tiểu Tiểu.
Nói xong, Hạ Hâm quay qua nhìn bốn vị trưởng lão, nói: "Chư vị, trước khi chết có di ngôn gì muốn nhắn nhủ không, có thì nói ngay, không có thì ta động thủ."
Nghe vậy.
Bốn vị trưởng lão bị dọa, trực tiếp như vậy sao, không hỏi xem bọn họ là thế lực gì thì đã muốn động thủ.
Cảm thấy ăn chắc được bọn họ sao.
"Đạo hữu, ta chính là trưởng lão Không Minh Tông, mới nãy chỉ là có chút hiểu lầm với tiểu hữu này, chúng ta trả lại toàn bộ những Hải Linh Quả này cho nàng được không, đồng thời ta cũng sẽ giao thiên tài địa bảo trên người cho vị tiểu hữu này, hi vọng đạo hữu có thể bỏ qua cho lão hủ lần này." Trưởng lão Không Minh Tông mở miệng nói.
Không Minh Tông hắn chính là thế lực Nhất lưu, có được cường giả Vô Thủy Cảnh tọa trấn, cao thủ Bất Hủ Cảnh cũng có không ít.
Hắn báo thân phận ra là muốn cho Hạ Hâm kiêng kị một phen, sau đó lại nói chấp nhận lấy toàn bộ thiên tài địa bảo trên người ra đền bù cho Hạ Tiểu Tiểu, ân uy tịnh thi, hi vọng Hạ Hâm có thể buông tha cho hắn lần này.
"Đúng, đúng, mấy người chúng ta chỉ có chút hiểu lầm với tiểu hữu này, những Hải Linh Quả này chúng ta cũng không cần, đồng thời chúng ta sẽ giao tất cả thiên tài địa bảo trên người cho vị tiểu hữu này, hi vọng đạo hữu có thể buông tha cho chúng ta một lần." Ba vị trưởng lão của tam đại thế lực Nhị lưu còn lại cũng nói.
Mặc dù chỉ là trưởng lão thế lực Nhị lưu nhưng ở trong thế lực bọn họ cũng có lão tổ Bất Hủ Cảnh tọa trấn.
Cùng là Bất Hủ Cảnh, hi vọng Hạ Hâm có thể kiêng kỵ lão tổ phía sau thế lực bọn họ mà đồng ý điều kiện của bọn họ, lấy tất cả thiên tài địa bảo trên người bọn họ để đổi tính mạng của bọn họ.
Nhưng mà nghe bốn người nói như vậy.
Hạ Hâm lại lắc đầu, nói: "Giết các ngươi, những thứ trên người các ngươi cũng là của ta."
Tê!
Bốn vị trưởng lão trong lòng giật thót.
Nói rất có đạo lý, trong lúc nhất thời bọn họ lại không biết nên phản bác như thế nào.
Trưởng lão Không Minh Tông kịp phản ứng đầu tiên, gấp gáp mở miệng nói: "Đạo hữu, không thể, ta chính là trưởng lão Không Minh Tông, Không Minh Tông ta có Vô Thủy Cảnh, giết ta, Không Minh Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Đúng vậy, tông môn phía sau mấy người chúng ta cũng có lão tổ Bất Hủ Cảnh, Bất Hủ Cảnh cũng không phải vô địch thiên hạ, đạo hữu nhất định phải vì một cái hiểu lầm mà đối địch với mấy thế lực chúng ta hay sao." Trưởng lão ba đại tông môn còn lại cũng vội mở miệng nói.
Bàn điều kiện không được, bọn họ cũng chỉ có thể khiêng thế lực sau lưng ra uy hiếp, hi vọng có thể có hiệu quả, nếu không hôm nay chắc chắn bọn họ sẽ xong đời.
Lúc này, trong lòng bốn người cực kỳ hối hận.
Bọn họ đâu có nghĩ tới một tiểu quỷ bình bình thường thường như thế này mà sau lưng lại có cường giả Bất Hủ Cảnh.
Nếu như biết thì cho dù như thế nào đi nữa thì bọn họ cũng sẽ không vì mấy quả Hải Linh Quả mà ra tay với tiểu quỷ này.
Đáng tiếc bây giờ hối hận thì đã muộn màng rồi.
"Nói xong hết chưa, nói xong rồi thì lên đường đi." Hạ Hâm thản nhiên nói, sau đó rút Xích Tiêu Kiếm trên lưng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận