Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 102: Lão tổ Phệ Hồn Cung lên sân khấu không tới ba giây, bị một kiếm miểu sát (2)

Bọn họ cũng muốn biết hai món Linh khí Thiên cấp mà lão tổ Phệ Hồn Cung tế ra có thể ngăn cản một kiếm kinh khủng của tuyệt thế Kiếm Thần hay không.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, hủy diệt kiếm quang do Hồng Mông Tử Khí ngưng tụ ra nhẹ nhõm phá tan ngăn cản của huyết sắc Trấn Hồn Ấn và Huyết Hồn Chung, trảm lên người lão tổ Phệ Hồn Cung.
Tử sắc kiếm quang chém qua.
Không bị ngăn cản chút nào, nhẹ nhõm một kiếm chém lão tổ Phệ Hồn Cung thành hai nửa, khi tử sắc kiếm quang chém qua nhục thân hắn, ngay cả thần hồn của hắn cũng bị diệt.
Hai nửa thi thể của lão tổ Phệ Hồn Cung từ trên không rơi xuống, nhất đại lão tổ vô địch của thế lực tà đạo đỉnh tiêm vẫn lạc như thế.
Chết dưới một kiếm.
Giờ phút này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh trở lại, vị lão tổ mạnh nhất Phệ Hồn Cung bại nhanh như thế.
Bại không có chút dây dưa dài dòng nào, khí thế hung hăng đi ra, muốn trấn áp tuyệt thế Kiếm Thần, kết quả bị một kiếm miểu sát.
Trong khoảnh khắc đó, người của liên minh thế lực tà đạo đang có mặt ở đây lòng như tro nguội.
Ngay cả vị lão tổ mạnh nhất này cũng bại, trong số những người đang có mặt ở đây còn có ai là đối thủ của tuyệt thế Kiếm Thần nữa.
Hắn thật sự không thể địch nổi, không thể chiến thắng!
Mà trong lúc bầu không khí hiện trường cực kỳ nghiêm túc!
Một bóng dáng lóe một cái, từ bên cạnh Hạ Hâm bay ra, tay mắt lanh lẹ, bay tới trước hai nửa thi thể sắp rơi xuống dưới của lão tổ Phệ Hồn Cung.
Một tay chụp lấy, sau đó nhanh chóng tháo không gian giới chỉ trên người lão tổ Phệ Hồn Cung xuống, sau đó ném thi thể lão tổ Phệ Hồn Cung xuống dưới.
Bóng dáng này nhanh chóng bay về đến trước mặt Hạ Hâm, nịnh nọt nói: "Chủ nhân, đây là không gian giới chỉ trên người lão già đó, hẳn là tài nguyên hắn tích lũy cả đời đều ở trong này."
Nhìn Phúc bá tay mắt lanh lẹ, nháy mắt đã bay qua lấy không gian giới chỉ trên tay lão tổ Phệ Hồn Cung tới đưa cho mình.
Hạ Hâm có chút xấu hổ, nhận cũng không được, mà không nhận cũng không được.
Lúc này, Hạ Hâm rất muốn nói một câu, Phúc bá, chủ nhân biết ngươi lo lắng chuyện không đủ tài nguyên thành lập Thiên Môn, cho nên không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội cướp đoạt tài nguyên nào.
Nhưng ngươi cũng không cần phải lanh lẹ chạy lên gỡ không gian giới chỉ trên tay người ta xuống đưa cho ta khi chủ nhân ta vừa mới giết người ta xong, thi thể còn chưa rơi xuống đất.
Ở đây đang có nhiều người nhìn như vậy.
Chúng ta làm như vậy thì có chút khó coi.
Dù sao một giây trước bản chủ nhân còn rất bá khí, tràn đầy bức cách thi triển Bạt Kiếm Thuật, một kiếm chém giết một vị lão tổ Tàng Cung Cảnh ngũ trọng, đang hưởng thụ vạn chúng nhìn chằm chằm.
Nhưng một giây sau ngươi lại giống như là chưa từng thấy tài nguyên, thi thể người ta còn chưa rơi xuống đất thì ngươi đã lanh lẹ lao qua gỡ không gian giới chỉ của người ta dâng cho bản chủ nhân.
Người làm như vậy khiến cho bức cách tạo dựng không dễ này mất sạch trong nháy mắt.
Người đã giết rồi, thi thể còn đó, còn chuyện cướp bóc cũng vậy, không vội trong lúc nhất thời mà.
Đúng là như vậy.
Sau một loạt thao tác của Phúc bá, bầu không khí ở hiện trường trở nên trở nên tế nhị.
Đám tà tu của liên minh thế lực tà đạo đều bị đến không dám động đậy, bởi vì lão tổ mạnh nhất của bọn họ cũng không phải là đối thủ của Hạ Hâm, nếu như bọn họ dám động đậy thì sợ là chỉ có chết.
Hơn nữa, bọn họ cũng sợ Phúc bá đột nhiên giết tới, cướp lấy không gian giới chỉ của bọn họ.
Mà người của các thế lực từ các vực xung quanh đến xem náo nhiệt cũng rất tò mò nhìn Hạ Hâm.
Vị tuyệt thế Kiếm Thần này rất thiếu tiền?
Hoặc là hắn rất thiếu tài nguyên?
Nếu không thì hẳn là thủ hạ của hắn cũng không làm như vậy.
Thi thể của lão tổ Phệ Hồn Cung người ta còn chưa nguội thì vội vã đi gỡ không gian giới chỉ trên tay người ta.
Hạ Hâm nhìn ánh mắt hiếu kì, khó hiểu của người của các thế lực bốn phía.
Cố giả bộ trấn định cầm lấy không gian giới chỉ, mở miệng nói: "Ừm, cũng không phải bản tôn rất để ý những thứ này, giải quyết nguy cơ trước mắt trước đi."
Sau đó Hạ Hâm nhìn liên minh tà đạo trước mặt, nói: "Còn có ai dám tới chiến với bản tôn một trận?"
Hạ Hâm, cực kỳ bá đạo.
Khiến cho thế lực đến xem náo nhiệt bốn phía nhiệt huyết sôi trào, bình thường bọn họ bị những thế lực tà đạo ở Linh Vực này ức hiếp quá lâu.
Bình thường đều là giận mà không dám nói gì.
Hôm nay nhìn thấy những thế lực tà đạo này bị trấn áp, đúng là quá sung sướng, quá đã ghiền.
Mà bốn phía, người của liên minh thế lực tà đạo thì người nào người nấy sợ hãi.
Lão tổ mạnh nhất cũng đã chết, hôm nay bọn họ xem như cắm trong tay tuyệt thế Kiếm Thần này.
Mà ba vị lão tổ Tàng Cung Cảnh còn lại của Phệ Hồn Cung và lão tổ nửa bước Tàng Cung Cảnh của tam đại thế lực tà đạo Nhất lưu, sáu người liếc nhau.
Đều gật gật đầu, hiểu được ý trong mắt đối phương, liều một cái.
Sáu người nhất thời toàn lực bộc phát khí thế của mình, sáu người, một vị Tàng Cung Cảnh tứ trọng, hai vị Tàng Cung Cảnh nhị trọng, ba vị nửa bước Tàng Cung Cảnh.
Triển khai toàn bộ tu vi cảnh giới, nhao nhao tế ra Linh khí công phạt mạnh nhất của mình, đánh tới Hạ Hâm.
Sáu người bọn họ biết, đến tình trạng bây giờ, không cược thì không có một đường sống nào.
Dù cho Hạ Hâm rất mạnh nhưng chỉ cần bọn họ có thể ngăn chặn Hạ Hâm một lát thì có khả năng chạy trốn rời đi.
Sáu người toàn lực tế ra Linh khí sát phạt của mình, trong nháy mắt, huyết quang trùng thiên, khí thế doạ người.
Nhưng, phía trước, khóe miệng Hạ Hâm lại lộ vẻ khinh thường, hắn đã đề phòng sáu người từ lâu rồi, phòng ngừa bọn họ đột nhiên đánh lén, sau đó thừa dịp loạn đào thoát.
Hạ Hâm tay cầm Xích Tiêu Kiếm, một kiếm chém ra.
Thi triển Nhất Căn Thảo Kiếm Pháp.
Vô tận kiếm khí giữa thiên địa hội tụ vào trong một kiếm này của hắn, hóa thành một đạo kiếm quang cực kỳ nội liễm chém ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận