Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 323: Người đừng có đùa kiểu đó với ta

Xong đời.
Những thế lực thượng giới này triệt để xong đời. Hôm nay, Thánh Nhân của các thế lực thượng giới cướp thiên kiêu của Thiên Môn, Đạo Tông với Thiên Ma Giáo đừng hòng có ai thoát được. Bọn họ biết phong cách làm việc của Phúc bá của Thiên Môn, chỉ cần có một cái cớ nhỏ thôi thì có thể lập tức dọa dẫm ngươi.
Rất không giống người.
Lần này bọn họ chọc giận Thiên Môn, sợ rằng toàn bộ thế lực sẽ bị nhổ tận gốc.
Trong lúc nhất thời.
Những thế lực hạ giới này lại rời xa thế lực thượng giới thêm một chút. Sợ đợi chút nữa bị ngộ thương.
Trên thực tế thì bọn họ đoán không lầm. Sau khi Hạ Hâm đến Chí Tôn Cảnh cửu trọng thì tu vi của chín đại nguyên lão Thiên Môn cũng tăng theo tới Chí Tôn Cảnh. Bây giờ Thiên Môn đã có mười vị Chí Tôn Cảnh.
Lúc này.
Bốn ma Hỗn Nguyên Ma Quân của Thiên Ma Giáo từ trong Thí Luyện Tiên Tháp đi ra. Bây giờ tu vi của Cơ Thụy Nhi là Chí Tôn Cảnh tam trọng, bọn họ thấp hơn Cơ Thụy Nhi một cái đại cảnh giới, cho nên tu vi là Thánh Nhân Cảnh tam trọng. Cho nên bọn họ xông qua một trăm ba mươi bốn tầng thì đi ra ngoài.
Mà đồng thời.
Những thế lực thượng giới này nhìn thấy bọn người Hỗn Nguyên Ma Quân đi ra thì cũng hiếu kì, bốn vị này Thánh Nhân Cảnh đi ra đầu tiên này là nhân vật phương nào. Có phải là từ tam phẩm địa vực mạnh mẽ, thậm chí là nhị phẩm địa vực tới ở thượng giới tới hay không, sao lại xuất hiện ở đây.
Khu vực Băng Huyền Thần Điện, bên cạnh vị trưởng lão vừa mới đả thương Lý Nguyệt, cướp cơ duyên thành tiên của nàng, một vị trưởng lão khác mở miệng nói: "Đặng trưởng lão, có phải lúc nãy ngươi vừa mới cướp tài nguyên thành tiên của một nữ oa ở hạ giới hay không."
"Hình như bốn vị Thánh Nhân vừa mới ra khỏi tháp này đi tới chỗ khu vực thế lực của nữ oa ở hạ giới bị ngươi cướp đó."
Vị Thái Thượng trưởng lão vừa mới cướp Lý Nguyệt nghe vậy thì biến sắc, gương mặt già nua lập tức trắng bệch, không còn chút máu nào, giọng run rẩy nói: "Ta lớn tuổi, ngươi đừng đùa kiểu đó với ta."
"Ta không có nói đùa với ngươi, đúng là bốn vị Thánh Nhân đó đi qua bên cạnh nữ oa vừa mới bị ngươi cướp, suýt chút mất mạng đó thật, Đặng trưởng lão, ngươi bảo trọng, lão phu phải giữ một khoảng cách với ngươi." Vị trưởng lão đó nói, sau đó rơi xa hắn.
Không chỉ là hắn, hình như những trưởng lão còn lại của Băng Huyền Thần Điện cũng phát hiện cái gì, đồng loạt rời xa hắn. Vị Đặng trưởng lão đó lập tức cảm thấy trong lòng mát lạnh. Hắn âm thầm cầu nguyện không ngừng, mong nữ hài mới bị hắn cướp đó không có quan hệ gì với bốn vị Thánh Nhân này. Nếu như có quan hệ thì hắn sẽ xong đời.
Mà thế lực thượng giới còn lại cũng tò mò không biết tại sao bốn người Hỗn Nguyên Ma Quân lại đi tới chỗ khu vực Thiên Ma Giáo, bởi vì trước đó bọn họ cũng không có chú ý tình huống của những thế lực hạ giới này, cũng không biết bốn người Hỗn Nguyên Ma Quân vốn là người của Thiên Ma Giáo. Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, loại man hoang chi địa như hạ giới, hoàn toàn không thể nào xuất hiện Thánh Nhân Cảnh, có thể xuất hiện mấy vị nửa bước Thần Vương Cảnh thì đã tốt lắm rồi.
Mà Hỗn Nguyên Ma Quân vừa mới đi ra, không để ý đến ánh mắt của những người khác. Đi thẳng đến khu vực Thiên Ma Giáo, tới gần thì phát hiện tình huống ở khu vực Thiên Ma Giáo có chút không đúng. Bốn người đi tới khu vực Thiên Ma Giáo, nhìn thấy Lý Nguyệt bị thương, hơn nữa thương thế còn cực nặng.
Sắc mặt bốn ma Hỗn Nguyên Ma Quân lập tức âm trầm xuống, mở miệng hỏi: "Ai làm."
"Băng Huyền Thần Điện." Lý Nguyệt đáp.
“Không chỉ ta, Thiếu chủ Thiên Môn với rất nhiều thiên kiêu, Thánh nữ Đạo Tông đều bị những thế lực thượng giới này cướp bóc, mà là bọn họ chỉ là ngẫu nhiên ra tay thì suýt chút nữa lấy mạng chúng ta.”
Sắc mặt Hỗn Nguyên Ma Quân triệt để lạnh lẽo.
Rất tốt, những thế lực thượng giới này đều động thủ đúng không, vậy thì không trách hắn được.
Mà bên cạnh hắn, nhìn thấy trạng thái của Hỗn Nguyên Ma Quân không đúng, hình như muốn chuẩn bị đại khai sát giới. Hắc Ảnh Sát Thủ trong tám ma nhắc nhở: "Khoan hãy động thủ, nếu người trong Thiên Môn của thần tượng cũng bị đánh cướp, vậy chúng ta chờ, sau khi thần tượng ra ngoài thì lại xuất thủ một lượt đi."
"Những người này dám đụng tới người của thần tượng, nếu bị ngươi giết, thần tượng tức giận sẽ không tốt, hơn nữa Phúc bá cũng không phóng khoáng, sợ là những người này đã trở thành mục tiêu của hắn, chúng ta động thủ sớm, chắc chắn Phúc bá sẽ thường xuyên nói chúng ta không biết đạo nghĩa, còn không bằng chờ bọn họ ra rồi cùng nhau ra tay."
Hỗn Nguyên Ma Quân nghe vậy, cảm thấy Hắc Ảnh Sát Thủ nói cũng có lý, nhịn lại sát ý trong lòng, thu liễm khí tức, chờ đợi.
Vị Đặng trưởng lão cướp Lý Nguyệt của Băng Huyền Thần Điện thấy thế thì có chút không hiểu, tại sao bọn người Hỗn Nguyên Ma Quân chỉ hỏi thăm Lý Nguyệt vài câu thì yên tĩnh lại. Hình như là không định ra tay với hắn.
Chẳng lẽ Lý Nguyệt không có quan hệ thân thiết gì với bốn vị Thánh Nhân này. Không phải chứ, nếu như không có quan hệ quá thân cận thì sao bốn vị Thánh Nhân lại quan tâm đến thương thế của nàng như vậy. Hơn nữa, cảm giác nguy cơ luôn luôn quanh quẩn trong lòng hắn. Cảm giác chờ chết như thế này quá khó chịu.
Hắn không biết là chuyện gì xảy ra nhưng những thế lực hạ giới này lại biết. Thiên Ma Giáo có quan hệ không tầm thường với Thiên Môn, chắc hẳn bốn vị ma đầu của Thiên Ma Giáo muốn chờ các nguyên lão Thiên Môn ra rồi động thủ. Miễn cho bản thân xuất thủ trước giết hết người khiến cho các nguyên lão Thiên Môn không còn người giết, khiến cho song phương không vui.
Mà thế lực thượng giới khác.
Đặc biệt là trong tứ đại đạo thống, Thiên Khư Đạo Thống và Vạn Hỏa Đạo Thống ra tay cướp Hạ Tiểu Tiểu và Lâm Hỏa Nhi, lúc này người của song phương đều thở phào nhẹ nhõm. Bốn vị Thánh Nhân này không phải là chỗ dựa của vị Trọng Đồng Tiểu Kiếm Thần với Phượng Hoàng Kiếm Thần đó là tốt rồi.
Trước đó bọn họ lo lắng nếu như bốn vị Thánh Nhân này là chỗ dựa của Trọng Đồng Tiểu Kiếm Thần hoặc là Phượng Hoàng Kiếm Thần thì xong đời luôn. Hai đại đạo thống bọn họ cướp hai người, như vậy thì hôm nay bọn họ sẽ bị bốn vị Thành Nhân diệt sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận