Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 991: Một kiếm phá trận

Vậy hôm nay hãy để cho Cổ Hoàng nhất mạch bọn họ biết, cái gì là vô tình, cái gì là tàn nhẫn!
Hạ Hâm nói: “Một mình ta diệt Cổ Hoàng nhất mạch không tiêu tốn mảy may sức lực.”
Lời nói của Hạ Hâm rất ngông cuồng.
Lập tức phe phái Thập Vạn đại vực bốn phía khiếp sợ.
Môn chủ Thiên Môn ngông cuồng như vậy ư, một người mà muốn diệt cả liên minh Cổ Hoàng nhất mạch và Cổ Thần giáo.
Hắn thế này là vô lễ, xem thường Cổ Hoàng nhất mạch hay là hắn thực sự có thực lực như vậy?
Trong Cổ Hoàng nhất mạch.
Nghe thấy lời nói càn rỡ của Hạ Hâm, Đệ nhất hoàng của Cổ Hoàng nhất mạch quát lên: “Nhóc con ngu xuẩn, không coi ai ra gì. Ngược lại hôm nay chúng ta muốn nhìn xem một mình ngươi diệt Cổ Hoàng nhất mạch ta như thế nào!”
Hạ Hâm nghe thế thì cũng mặc kệ.
Dùng thực lực để nói chuyện thôi.
Khí Vận Thần Kiếm giơ cao, lập tức kiếm khí Thái Huyền cảnh tam trọng bốn phía dồi dào, hội tụ ở Khí Vận Thần Kiếm trong tay Hạ Hâm.
Thái Huyền cảnh tam trọng chính là điểm cực hạn trước khi tiến vào giai đoạn mới.
Nếu như nói sức mạnh Thái Huyền cảnh nhị trọng là phát tán khoa trương thì Thái Huyền cảnh tam trọng là hoàn toàn cô đọng.
Phát huy sức mạnh của một đại đạo tới cùng thì lực sát thương của Thái Huyền cảnh nhị trọng không thể nào sánh bằng.
Tất cả phe phái bốn xung quanh dừng thảo luận, nhìn thấy Hạ Hâm chuẩn bị ra tay, tất cả đều tập trung tinh thần quan sát.
Một kiếm này, uy thế sinh ra vượt xa Thái Huyền cảnh tam trọng ngày trước, bên trong kiếm thế đại đạo, bọn họ cảm nhận được uy áp từ bốn đại đạo hoàn chỉnh.
Một suy nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu bọn họ lúc này.
Cảm giác này khiến bọn họ cảm thấy môn chủ Thiên Môn cứ như thể là cường giả Thái Huyền cảnh tam trọng viên mãn vậy.
Suy nghĩ đáng sợ này vừa xuất hiện trong đầu bọn họ đã bị bọn họ gạt bỏ ngay.
Không thể nào.
Môn chủ Thiên Môn sao có thể là Thái Huyền cảnh tam trọng được.
Chắc hẳn đấy là do hắn dung hợp bốn đại đạo quá hoàn hảo mà thôi.
Khi bọn họ đang vô cùng khiếp sợ.
“Chém!” Hạ Hâm hét lớn một tiếng, chém một kiếm xuống.
Lập tức.
Kiếm khí đại đạo bốn phía hội tụ trút xuống như trường hồng quán nhật, giống như một Thiên Hà hướng về nhân gian, chém tới khu vực Cổ Hoàng nhất mạch phía dưới.
Đại trận mười hai Thiên Hoàng thượng cổ Cổ Hoàng nhất mạch được xưng là đại trận phòng ngự có thể chống lại công kích của Thái Huyền cảnh tam trọng viên mãn vào giờ khắc này điên cuồng phát ra tia sáng, vô số phù văn loé lên, ảo ảnh của mười hai vị Thiên Hoàng xuất hiện ở mười hai phía của đại trận chống lại một kiếm này của Hạ Hâm.
Đáng tiếc, một kiếm Bán Bộ Thái Huyền cảnh tứ trọng của Hạ Hâm lẽ nào đại trận Thái Huyền cảnh tam trọng viên mãn kia có thể ngăn cản.
Chỉ trong nháy mắt, phù văn đại trận đã bị kiếm khí thất luyện chém vỡ, ảo ảnh mười hai vị Cổ Hoàng bị siết thành hư vô, đại trận phòng ngự ầm ầm vỡ tan tành.
Cả mặt đất Cổ Hoàng nhất mạch đột nhiên chấn động, như băng sơn địa liệt, giống như trời sập vậy.
Trận pháp bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo bị một kiếm của Hạ Hâm chém vỡ.
Trong Cổ Hoàng nhất mạch.
Tất cả Thuỷ tổ Bán Bộ Thái Huyền cảnh và mười hai vị Cổ Hoàng Thái Huyền cảnh cùng tất cả Bán Bộ Thái Huyền cảnh Cổ Thần giáo đều hoảng sợ nhìn không trung.
Thật không thể tin.
Uy lực một kiếm của Hạ Hâm có thể bằng Thái Huyền cảnh tam trọng viên mãn!
Điều này sao có thể xảy ra chứ.
Thậm chí Hạ Hâm còn có công kích Bán Bộ Thái Huyền cảnh tứ trọng.
Chuyện này thật khó giải thích.
Nếu hắn đã có thực lực Bán Bộ Thái Huyền cảnh tứ trọng vậy sao không nhanh chóng thống nhất Thập Vạn đại vực từ trước đi?
Sao còn chờ tới bây giờ.
Tuy nhiên không chờ bọn họ khiếp sợ, sau khi phá trận pháp, một kiếm kia của Hạ Hâm không hề giảm uy lực, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi vào khu vực trung tâm Cổ Hoàng nhất mạch, từ trung tâm chém xuống.
“Khốn kiếp!” Tất cả đại đạo cảnh Cổ Hoàng nhất mạch hét lên giận dữ.
Tiếc nuối cũng vô dụng.
Kiếm khí đại đạo dồi dào như Thiên Hà rơi vào khu vực trung tâm của Cổ Hoàng nhất mạch, từ trung tâm tới hai phái, chém ra thành hai nửa.
Dòng sông kiếm khí khủng bố chém khu vực Cổ Hoàng nhất mạch thành một cái rãnh sâu thẳm, kiếm khí dồi dào khuếch tán ra hai bên rãnh, từng cung điện bị siết chia năm xẻ bảy, sụp đổ thành phế tích.
Hơn nữa kiếm khí kia toả ra tán loạn, giống như có mắt chỉ huỷ hoại cung điện, chém chết tu sĩ Cổ Hoàng nhất mạch, nhưng không làm ảnh hưởng tới nhẫn không gian trên người bọn họ và kho báu Cổ Hoàng nhất mạch.
Cho tới bây giờ Hạ Hâm vẫn không quên sơ tâm, vẫn duy trì truyền thống tốt đẹp.
Hơn nữa ngày càng thuần thục hơn, lúc này kiếm khí ngập tràn khu vực Cổ Hoàng nhất mạch, toàn bộ nhẫn không gian của người bị giết và tài nguyên kho báu đều nằm trong tay Hạ Hâm.
Một màn này khiến tất cả kiếm sĩ ở đây khiếp sợ.
Vị môn chủ Thiên Môn này thật lợi hại!
Tới bây giờ vẫn giữ tác phong quen thuộc.
Hơn nữa một kiếm vừa rồi không phải quá mạnh à.
Đây chẳng phải là Thái Huyền cảnh tam trọng viên mãn, gần tới Bán Bộ Thái Huyền cảnh tứ trọng sao!
“Một kiếm thật khủng khiếp, may mà lúc trước ta không chọn về phe Cổ Hoàng nhất mạch ra tay đối phó với hắn, nếu không bây giờ e là chúng ta cũng đi đời rồi!” Một vị đứng đầu phe phái thế lực đỉnh phong lẩm bẩm.
Hạ Hâm mạnh hơn dự đoán của hắn.
Nhưng mà như vậy càng tốt. Như thế Cổ Hoàng nhất mạch và Hạ Hâm cả hai bên cùng chịu thua thiệt.
Bọn họ cuối cùng ngồi ngư ông đắc lợi.
Lúc này, khu vực Cổ Hoàng nhất mạch bên dưới, tất cả cường giả Cổ Hoàng nhất mạch Quy Hư cảnh trở lên đều bay lên trời. Mấy vạn người đứng song song với Hạ Hâm.
Cầm đầu chính là mười hai vị Cổ Hoàng Thái Huyền cảnh Cổ Hoàng nhất mạch và giáo chủ Cổ Thần giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận