Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 64: Sư nương ôn nhu như vậy, sẽ không hù nàng chứ

Trong lúc phi hành, Hạ Hâm đột nhiên nghĩ đến cái gì.
Hít một hơi.
Mở miệng nói: "Hỏa Nhi, mới nãy vi sư tệ quá."
"Tệ?" Lâm Hỏa Nhi hơi nghi hoặc một chút, nói: "Sư tôn có ý gì, Hỏa Nhi không rõ."
"Chính là lúc này sư tôn không nên một kiếm diệt Thần Hoàng Môn, Thần Hoàng Môn là một trong số thế lực đỉnh tiêm Đông Hoang, chắc chắn tích lũy không ít thiên tài địa bảo và linh thạch trong bảo khố!" Hạ Hâm nói: "Đáng tiếc một kiếm hủy, cái gì cũng không lấy được."
Hạ Hâm cảm thấy hẳn là nên móc sạch bảo khố Thần Hoàng Môn rồi mới ra tay diệt bọn họ.
Sơ suất.
Nhưng mà ngẫm lại, Hạ Hâm lại cảm thấy không thể trách hắn, ai bảo lão tổ Thần Hoàng Môn không kháng đánh như thế, tu vi cao hơn hắn hai cái tiểu cảnh giới, khí thế hung hăng.
Ai ngờ bị hắn một kiếm giết.
Cuối cùng ngay cả toàn bộ Thần Hoàng Môn cũng bị một kiếm này hủy, cái gì cũng không để lại.
Ài, quá mạnh cũng là một phiền não!
Không có cơ hội dọn bảo khố trước khi diệt tông môn kẻ địch.
Nghe Hạ Hâm nói vậy, Lâm Hỏa Nhi lập tức cảm thấy đúng là bọn họ sơ suất, lẽ ra nên cướp sạch bảo khố của bọn họ mới đúng.
Lãng phí.
Hơn nữa Lâm Hỏa Nhi nghĩ đến hai lần trước, sư tôn dẫn nàng diệt Huyết Minh Tông và Hắc Bào Vực Chủ Hỗn Loạn Chi Vực thì cũng là như vậy, một kiếm diệt.
Tính cả tông môn địch quân cũng bị hủy, bảo khố còn chưa kịp cướp sạch.
Phải biết dù cho chỉ là bảo khố của tông môn Tam lưu như Huyết Minh Tông thì cũng đủ cho Lâm gia phát triển rất nhiều năm.
"Sư tôn, không tiếc, lần sau có tông môn muốn diệt thì Hỏa Nhi nhắc nhở ngươi cướp sạch bảo khố trước rồi diệt." Lâm Hỏa Nhi chân thành nói.
"Ý kiến hay." Hạ Hâm gật gật đầu, nói: "Không hổ là đệ tử giỏi của vi sư, sau này dựa vào ngươi nhắc nhở vi sư."
"Ừm, để Hỏa Nhi lo cho." Lâm Hỏa Nhi lời thề son sắt mở miệng nói.
Mà lúc này Lôi Điểu cũng kêu một tiếng, biểu thị nếu như Hỏa Nhi quên thì nó cũng sẽ nhắc nhở.
"Ừm, Tiểu Thanh cũng nhớ nhắc nhở, đến lúc đó cướp sạch bảo khố, lấy được tài nguyên, cam đoan sau này các ngươi không lo tài nguyên tu luyện nữa." Hạ Hâm nói.
Lôi Điểu Tiểu Thanh vội vàng kích động kêu vài tiếng, tỏ vẻ chuyện này để Tiểu Thanh nó lo cho.
Cái khác không được, cướp sạch bảo khố, chuyện này nó lành nghề.
Hai người một chim một đường trở về vương triều Đại Hạ ở Huyền Vực.
Đi tới bên ngoài vương triều Đại Hạ ở Huyền Vực, Hạ Hâm tìm một dãy núi yêu thú tương đối lớn, để Tiểu Thanh ở lại đó.
Tiểu Thanh đã đạt tới Bất Hủ Cảnh, trong vương triều Đại Hạ không có nơi thích hợp cho nó.
Hơn nữa nó vừa mới tăng lên một cái đại cảnh giới, cũng cần thời gian lắng đọng một phen, vững chắc cảnh giới.
Trong dãy núi yêu thú này, yêu thú mạnh nhất chỉ là nửa bước Hóa Hải Cảnh, trước mặt Tiểu Thanh thì không đáng chú ý, để nó ở lại đây làm bá chủ yêu thú cũng không tệ.
Khi cần nó thì gọi nó tới, hơn nữa so với sống trong thành trì tu sĩ nhân loại, Lôi Điểu thích sống trong dãy núi yêu thú hơn.
Hai người trở lại vương triều Đại Hạ.
Hạ Hâm thay đổi trang phục một chút, trực tiếp tiến vào phủ thân vương trong hoàng thành.
"Chủ nhân."
"Cô gia."
Phúc bá với Đồng Mỗ nhìn thấy Hạ Hâm trở về, hành lễ nói.
"Ừm, vị này là đệ tử của ta Lâm Hỏa Nhi, vừa mới tới vương triều Đại Hạ, Phúc bá, ngươi bố trí chỗ ở ở phủ thân vương cho nàng." Hạ Hâm nói.
"Vâng, chủ nhân." Phúc bá gật gật đầu, dẫn Lâm Hỏa Nhi đi lấy chỗ ở.
Hạ Hâm nhìn về phía Đồng Mỗ hỏi: "Đồng Mỗ, nương tử đâu?"
"Tiểu thư ở phòng bếp, hôm nay tiểu thư đi ra ngoài mua một chút đồ ăn, nói hôm nay muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho cô gia." Đồng Nhan Mỗ Mỗ nói.
Nghe vậy, Hạ Hâm gật gật đầu, sắc mặt lộ ra vẻ nhu hòa, nương tử nhà mình đúng là tốt quá, ôn nhu hiền lành, lại muốn tự mình xuống bếp nấu cơm cho hắn.
Người ôn nhu như vậy, chắc hẳn cũng không thích những chém chém giết giết đó, sau này để cho hắn ra ngoài chém chém giết giết đi.
Hắn nhất định phải bảo vệ nương tử nhà mình không bị tổn thương.
Sau đó Hạ Hâm đi tới phòng bếp, mà Đồng Mỗ cũng không có đi theo hắn, chỉ thấy Đồng Mỗ đi hướng Phúc bá vừa mới dẫn theo Lâm Hỏa Nhi rời đi.
Không khỏi hơi nghi hoặc một chút, sắp xếp chỗ cư trú, một mình Phúc bá là đủ rồi, Đồng Mỗ còn đi làm gì.
Không hiểu rõ thì thôi, Hạ Hâm cũng lười quan tâm, đi đến phòng bếp với nương tử.
Lúc này, trong phòng bếp.
Cơ Thụy Nhi đang nấu canh.
Nhìn ba món canh đang hầm, Cơ Thụy Nhi nói nhỏ: "Canh này phải thêm một chút cẩu kỷ, nhân sâm cũng phải thêm một chút, còn có nhục thung dung, phải bồi bổ cho phu quân."
"Ừm, canh gà này cũng phải thêm một chút!"
Lúc này.
Một đôi tay ôm lấy eo Cơ Thụy Nhi từ phía sau.
"Phu quân." Cơ Thụy Nhi kích động xoay người đâm vào trong ngực Hạ Hâm: "Ngươi về rồi sao."
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu, cúi đầu cưng chiều nhìn Cơ Thụy Nhi, nói: "Nương tử xuống bếp nấu cơm cho ta sao."
"Ừm." Cơ Thụy Nhi gật đầu nói: "Nô gia chuẩn bị nghiên cứu một chút thực đơn, làm cho phu quân."
Hạ Hâm nghe vậy thì nhìn gương mặt tuyệt đẹp của nương tử nhà mình, tràn ngập yêu thương nói: "Có vợ như thế, còn cầu mong gì."
"Chỉ biết nói những lời hay dỗ nô gia vui vẻ." Cơ Thụy Nhi thẹn thùng nói, nhưng mà nụ cười trên mặt lại rất ngọt ngào.
"Hắc hắc, lời từ đáy lòng." Hạ Hâm nói: "Đúng rồi, hôm nay ra ngoài, dẫn đệ tử ta về phủ thân vương, sau này nàng có thể tu luyện chung với Tiểu Tiểu."
"Là Lâm Hỏa Nhi sao?" Cơ Thụy Nhi dựa sát vào trong ngực Hạ Hâm, mở miệng hỏi.
"Ừm, nàng vốn định tới tham gia hôn lễ của chúng ta, bởi vì vì một ít chuyện cho nên hôm nay mới đến." Hạ Hâm nói.
Cơ Thụy Nhi biết Lâm Hỏa Nhi, bởi vì trước đó hắn thu Lâm Hỏa Nhi, đã dùng phi hạc truyền tin nói cho Cơ Thụy Nhi.
"Được rồi." Cơ Thụy Nhi nói: "Đồ ăn sắp chín, phu quân đi lên chờ đi, mấy món canh này là nấu riêng cho phu quân."
"Nếu riêng cho ta, canh gì đó." Hạ Hâm hiếu kì, đi lên nhìn thoáng qua.
Kết quả nhìn thấy trong mấy món canh đều để không ít nhân sâm cẩu kỷ nhục thung dung, bầu không khí lập tức trở nên tế nhị.
Hạ Hâm quay người nhìn về phía Cơ Thụy Nhi, nói: "Nương tử, ngươi có chút quật cường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận