Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 604: Hậu Thiên Thần Ma Cảnh, đi khi dễ một đứa nhỏ như ta (2)

Dư âm khuếch tán ra, khiến cho vật thể phía dưới mặt đất, cho dù là núi đá cỏ cây đều bị chấn động đến vỡ nát trong nháy mắt.
Dư âm trên không trung tản đi.
Vô số tu sĩ vội vàng nhìn lên không trung, muốn xem kết quả đối kháng lần này.
Là Tịnh Thổ chi chủ thắng hay là môn chủ Thiên Môn thắng.
Khi mọi người thấy rõ tình huống không trung, hoảng sợ phát hiện, Tịnh Thổ chi chủ không tiếc hao tổn tất cả bản nguyên chém ra Vĩnh Hằng Nhất Kiếm đã tiêu tán.
Mà một kiếm do Hạ Hâm tùy ý chém ra, uy lực không có giảm bao nhiêu, vẫn kéo theo huy hoàng thiên uy có thể hủy diệt hết thảy chém xuống.
Chỉ thấy được một đạo kiếm quang kinh khủng không gì sánh kịp chém tới mình, sắc mặt Tịnh Thổ chi chủ tái nhợt.
Hắn bại, hắn không phải là đối thủ của môn chủ Thiên Môn!
Một kiếm này của Hạ Hâm, Thần Ma chi khí vờn quanh, kéo theo kiếm thế kinh khủng, những nơi đi qua, không gian vỡ ra, kéo theo uy thế không thể địch nổi, chém về phía hắn.
Vĩnh Hằng Nhất Kiếm hắn vừa mới chém ra hoàn toàn không có ngăn cản được bao nhiêu uy thế của một kiếm này của Hạ Hâm.
Hai người chênh lệch quá lớn!
Tịnh Thổ chi chủ nhắm mắt lại, chờ đợi một kiếm này giáng lâm, hắn là nhân vật thống ngự Tiên Giới nhiều năm như vậy, chạy trốn lùi bước là chuyện hắn không làm được.
Hắn tọa trấn Tiên Giới cả đời, có thể chết ở trong tay một vị cường giả như thế này thì cũng coi là chết có ý nghĩa.
Nhưng mà.
Hắn nhắm mắt lại, chờ đợi hồi lâu, một kiếm này của Hạ Hâm lại không có chém vào người hắn mà sượt qua bên cạnh hắn, rơi xuống Tịnh Thổ sau lưng hắn. Chém rách Tịnh Thổ từ trung ương, một chia thành hai, đổ sụp ngã ra hai bên.
Một kiếm này, chém cho toàn bộ Tịnh Thổ lìa ra.
Tịnh Thổ chi chủ cũng không tệ, bây giờ bản nguyên trong cơ thể hắn đã mất sạch, giết hắn cũng không có tác dụng gì, với năng lực của hắn bây giờ, không gây ra được uy hiếp cho Thiên Môn.
Giữ một mạng của hắn lại.
Xem như công lao hắn tọa trấn Tiên Giới bao nhiêu năm nay.
"Cảm ơn!" Tịnh Thổ chi chủ mở miệng nói với Hạ Hâm một câu: "Ngươi thắng, ta không bằng ngươi."
Hắn nói cảm ơn, đương nhiên là vì vừa nãy, thời khắc cuối cùng, Hạ Hâm chuyển hướng một kiếm đó, không có lấy tính mạng hắn.
Xung quanh Tịnh Thổ, tất cả người tu hành đều im phăng phắc. Bọn họ còn chấn kinh với uy thế kinh khủng của một kiếm của Hạ Hâm.
Quá mạnh.
Mạnh không gì sánh kịp, đó là thực lực của môn chủ Thiên Môn sao!
Tu vi kiếm đạo kinh khủng đó, nói về thực lực, tuyệt đối là đệ nhất Tiên Giới.
Tịnh Thổ chi chủ, thua không oan.
Hắn rất mạnh.
Chỉ là môn chủ Thiên Môn mạnh hơn mà thôi.
Bởi vì vừa nãy, một kiếm của Tịnh Thổ chi chủ, mặc dù là tiêu hao tất cả bản nguyên chém ra nhưng cũng có thể so với công kích của cường giả Thần Ma Cảnh nhị trọng.
Thần Ma Cảnh nhất trọng mà có thể chém ra đòn công kích có thể so với Thần Ma Cảnh nhị trọng, đủ để kiêu ngạo.
Thế gian này, bước vào Thần Ma Cảnh, còn có thể vượt cấp khiêu chiến, gần như không có.
Tịnh Thổ chi chủ đã rất yêu nghiệt.
Chỉ là đáng tiếc, hắn sinh cùng một thời đại với môn chủ Thiên Môn mà thôi.
Thiên Môn hoành không xuất thế, nhất thống Tiên Giới, tuyệt đối là vô địch cùng thời đại.
Có lẽ.
Cũng chỉ có những tồn tại trong thế giới Hỗn Độn mới có tư cách tranh phong với môn chủ Thiên Môn.
Tiên Giới không có.
Lúc này, trong lòng tu sĩ Tịnh Thổ với tu sĩ Tiên Giới ủng hộ Tịnh Thổ rất khó chịu. Thần tượng của bọn họ, vị thần tuyệt đối sẽ không thua trong lòng trong lòng bọn họ, thua.
Hắn bại.
Ngay cả tài nguyên bọn họ vì hắn mà cược với Thiên Môn cũng không còn. Những tu sĩ bỏ ra toàn bộ tài nguyên giờ đúng là chỉ còn quần thật. Trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ có khổ mà không nói được, rất muốn khóc!
Liều một phen, xe đạp trở thành mô tô.
Nhất thời đánh cược nhất thời thoải mái, tài nguyên thua thì xong phim.
Không có tài nguyên, sau này bọn họ coi như phế đi, chỉ có thể từ từ tích lũy lại.
Lúc này, Phúc bá.
Cười ha hả kiểm tra tài nguyên lấy được lần này.
Coi như không tệ.
Lần này đánh cược lấy được tài nguyên, đặc biệt là tài nguyên của tất cả tu sĩ trong Tịnh Thổ và bảo khố Tịnh Thổ, một phương thế lực siêu cấp thống ngự Tiên Giới vô số năm, vốn liếng thật là kinh khủng.
Lại tài nguyên của tất cả những người tham dự đánh cược ở đây, lần này thu hoạch được toàn bộ rau hẹ của Tiên Giới, cộng lại đã có thể tương đương với tài nguyên mà lần trước chủ nhân lấy được ở liên minh thế lực vực ngoại.
Cực kỳ tốt.
"Ngươi, rất không tệ." Hạ Hâm tán dương Tịnh Thổ chi chủ một câu.
Hắn khen, đương nhiên không phải là thực lực của Tịnh Thổ chi chủ này mạnh mà là khen bảo khố Tịnh Thổ hắn và lượng tài nguyên mà Hạ Hâm đánh cược lấy được lần này, quá nhiều.
Nhưng mà.
Hạ Hâm nói như vậy, Tịnh Thổ chi chủ không nghe hiểu là có ý gì.
Hắn khen thực lực ta mạnh, tán thành ta sao?
Trong lòng Tịnh Thổ chi chủ có chút vui mừng, mặc dù tài nguyên thua sạch nhưng có thể được vị Hậu Thiên Thần Ma như môn chủ Thiên Môn tán thành, cũng được.
"Sau đó, chủ nhân ta sẽ là Giới Chủ Tiên Giới, toàn bộ Tiên Giới, ba ngàn đại thế giới thượng giới, ức vạn tiểu thế giới hạ giới cộng tôn." Phúc bá kiểm kê xong tài nguyên, tuyên bố.
Lần này tới Tịnh Thổ, mục đích chủ yếu cũng là cái này.
Nghe vậy.
Tịnh Thổ chi chủ quỳ xuống đầu tiên, hành lễ với Hạ Hâm, nói: "Tham kiến Tiên Giới chi chủ."
Có Tịnh Thổ chi chủ dẫn đầu, những người còn lại ở đây, cho dù là trong Tịnh Thổ hay là những thế lực đỉnh tiêm Tiên Giới hoặc là ba ngàn đại thế giới thượng giới, ức vạn tiểu thế giới hạ giới đến đây quan chiến đều quỳ xuống, quỳ lạy Hạ Hâm.
"Tham kiến Giới Chủ Tiên Giới."
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây, khí thế như hồng, giọng vang vọng chân trời.
Quân đoàn Thiên Môn cũng quỳ xuống, đoàn thân hữu Hạ Hạo, Hạ Hi, Hạ Tiểu Tiểu cũng như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận