Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế

Chương 108: Nơi mà đại kiếm tu Tàng Cung Cảnh vẫn lạc, bát phẩm thiên tài địa bảo Kiếm Tâm Quả

Bởi vì liên tục hai lần nhận được phần thưởng là trăm năm tu vi tinh thuần, lại thêm trong khoảng thời gian này hắn đánh dấu nhận được Tàng Thần Đan, dùng để tăng tu vi lên, còn có tu vi tăng lên do hắn tự mình tu luyện nữa.
Cảnh giới Tàng Cung Cảnh tứ trọng của hắn đã nhanh chóng đạt tới viên mãn, nếu như có một cái phần thưởng là trăm năm tu vi tinh thuần nữa thì hẳn là hắn có thể một lần tăng cảnh giới lên hai trọng, đạt đến Tàng Cung Cảnh lục trọng.
Hơn nữa nhiệm vụ thức tỉnh Trọng Đồng lần này khiến cho hắn bỏ ra nhiều thời gian và vật liệu như vậy, chắc chắn phần thưởng nhận được sẽ còn tốt hơn phần thưởng của những nhiệm vụ đặc thù mà hắn nhận được trước đó.
Cũng không biết còn có thể nhận được phần thưởng đặc biệt gì khác hay không nữa.
Hạ Hâm âm thầm mong đợi.
Mà sau khi Hạ Hâm rời khỏi phủ thân vương tiến về di tích Côn Bằng.
Cơ Thụy Nhi cũng lệnh cho Đồng Mỗ đi thông báo cho tám ma Hỗn Nguyên Ma Quân, lệnh cho bọn họ cũng theo vào di tích Côn Bằng.
Nếu như có thể gặp được phu quân nhà mình thì âm thầm bảo vệ hắn, nếu như không thể thì hãy trợ giúp đi tìm Hải Tâm Thảo, sau đó đem ra ngoài, nàng sẽ tự mình giao cho phu quân.
Dù sao lần này phu quân đi vào di tích Côn Bằng chính là vì đi tìm Hải Tâm Thảo, thức tỉnh Trọng Đồng cho Hạ Tiểu Tiểu.
Nàng cảm thấy nàng nên trợ giúp phu quân.
Nếu phu quân thương nàng, biết nàng mang thai, bôn ba không dễ, không cho nàng đi theo vào trong di tích, vậy thì nàng sẽ cho cấp dưới của nàng đi.
Lúc này.
Lối vào di tích Côn Bằng.
Ở trong Bắc Hải ở Huyền Vực.
Lúc này, trên mặt biển.
Đã tụ tập không ít người tu hành ở Huyền Vực với người tu hành bên ngoài Huyền Vực.
Rất nhiều người là đệ tử của những thế lực lớn ở các địa vực xung quanh Huyền Vực muốn đi vào di tích Côn Bằng lịch luyện, còn có một ít tán tu muốn đi vào di tích Côn Bằng tầm bảo.
Những đệ tử chuẩn bị đi vào di tích Côn Bằng này đa số tu vi ở Tụ Khí Cảnh, cũng có một bộ phận thiên phú dị bẩm đạt tới Thần Lực Cảnh, số ít yêu nghiệt thiên kiêu của thế lực Nhất lưu đã đạt tới Phách Phủ Cảnh.
Bên cạnh những đệ tử này đều có trưởng lão trong môn cùng đi vào, khi tiến vào trong di tích thì sẽ nghĩ cách tụ lại với nhau, che chở bọn họ an toàn.
Đa số những trưởng lão này đều có thực lực Phách Phủ Cảnh, có mạnh một chút thì đạt tới Hóa Hải Cảnh.
Về phần Bất Hủ Cảnh thì rất ít.
Dù sao Huyền Vực vốn là một cái tiểu vực, cường giả Bất Hủ Cảnh chính là Định Hải Thần Châm trong thế lực bá chủ ở Huyền Vực, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện đi vào trong di tích.
Mấy vị Bất Hủ Cảnh phiêu phù trên không Bắc Hải đều là người tới từ những đại vực bên ngoài Huyền Vực.
Đương nhiên, như vậy cũng không có nghĩa là bên trong di tích Côn Bằng sẽ có rất ít cường giả Bất Hủ Cảnh và không có tồn tại trên Bất Hủ Cảnh.
Bởi vì di tích Côn Bằng chính là di tích thượng cổ, có rất nhiều cửa vào ở nhiều nơi khác trong Thần Châu đại địa.
Thậm chí Đông Hoang, Tây Vực, Bắc Mạc, Nam Lĩnh, trong những địa vực lớn như vậy cũng có cửa vào.
Mặc dù không nhiều cường giả đỉnh cao từ cửa vào Huyền Vực đi vào nhưng cường giả đỉnh cao đi vào từ cửa vào ở những nơi khác thì chắc chắn không ít.
Ba người Hạ Hâm lơ lửng trước cửa vào di tích trên Bắc Hải, chờ đợi cửa vào mở ra.
Hạ Tiểu Tiểu cất một quyển sách nhỏ trống không có thể ghi chép vào đó và một cây bút vào trong không gian giới chỉ.
Hạ Hâm thấy thế thì có chút hiếu kỳ nói: "Ngươi làm cái gì vậy?"
"Hắc hắc, hoàng thúc, ngươi không hiểu đâu." Hạ Tiểu Tiểu cười thần bí, nói: "Đây là ta dùng để ghi thù, dù sao sau khi đi vào di tích, địa điểm ba người chúng ta hạ xuống là ngẫu nhiên, đến lúc đó chắc chắn ta sẽ bị tách ra khỏi các ngươi, đến lúc đó nếu gặp được nguy hiểm hoặc là bị người ta khi dễ, ta quyết định nhịn một chút trước, sau đó ghi chép lại tên và thế lực sau lưng kẻ thù, chờ ra khỏi di tích sẽ nói cho hoàng thúc ngươi hoặc là thẩm thẩm ta đi ra mặt giúp đỡ."
"Dù sao tu vi ta còn yếu, chỉ có Thối Thể Cảnh, lúc cần khiêm tốn thì vẫn nên khiêm tốn." Hạ Tiểu Tiểu xấu hổ cười nói.
"Được thôi, tùy ngươi." Hạ Hâm lắc đầu, không thể không nói, cô gái nhỏ này có không ít ý đồ xấu.
Sau đó Hạ Hâm phất tay, đánh hai đạo khí tức của mình vào trong cơ thể Hạ Tiểu Tiểu và Lâm Hỏa Nhi.
Để lại khí tức của hắn trong cơ thể hai người, một hồi đi vào di tích, dù cho ba người tách ra thì hắn cũng có thể dựa vào hai đạo khí tức này mà tìm được hai người Lâm Hỏa Nhi và Hạ Tiểu Tiểu.
"Sư tôn, di tích mở ra." Lâm Hỏa Nhi mở miệng nói.
Hạ Hâm lập tức nhìn cửa vào di tích trước mắt, quả nhiên, lúc này, trên mặt biển xuất hiện một cái vòng xoáy lớn, bắt đầu có tu sĩ không ngừng tranh nhau chen lấn bay vào trong vòng xoáy đó, biến mất không thấy gì nữa.
Đây là cửa vào di tích mở ra.
Di tích Côn Bằng, bên trong là một cái tiểu thế giới, tràn ngập các loại trận pháp mê huyễn và cơ duyên, từ vòng xoáy này đi vào di tích Côn Bằng thì sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến tiểu thế giới trong di tích, chia ra ở những địa điểm khác nhau.
"Chúng ta cũng đi vào đi, giữ kĩ bản đồ trong tay các ngươi, đi vào di tích thì đừng chạy tán loạn khắp nơi, chờ ta đi tìm các ngươi." Hạ Hâm dặn dò: "Đặc biệt là ngươi."
Hạ Hâm nhìn Hạ Tiểu Tiểu, bây giờ tu vi Lâm Hỏa Nhi đã đạt tới Hóa Hải Cảnh, chỉ cần nàng không cố ý đi trêu chọc tồn tại mạnh mẽ hơn nàng thì không lo về vấn đề an toàn.
Chỉ là Hạ Tiểu Tiểu, chỉ có tu vi Thối Thể Cảnh thất trọng nên phải yên ổn một chút, nếu không chỉ sợ không cẩn thận gặp được tu sĩ Tụ Khí Cảnh, muốn cướp đoạt đồ trên người nàng, chạy trốn chậm thì sẽ bị xử lý.
"Được rồi, hoàng thúc, ngươi yên tâm, trước khi ngươi đến tìm ta thì ta cam đoan sẽ nấp kĩ, giữ lấy mạng nhỏ." Hạ Tiểu Tiểu tùy ý nói, nói Hạ Hâm không cần lo lắng cho nàng.
Phương diện này, nàng rành lắm.
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu, dẫn ba người bay vào trong vòng xoáy trên Bắc Hải, ánh sáng lóe lên, đi vào trong di tích.
Đi vào di tích.
Mắt Hạ Hâm tối sầm lại, chỉ cảm thấy bốn phía trời đất quay cuồng, chờ hắn mở mắt lần nữa thì đã xuất hiện trong một vùng thiên địa rộng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận